Đảo Dandralia
2024-11-07 04:08:50
"Nào các em, hiếm khi có cơ hội để thông báo một tin tức tốt như này"
Giảng viên mặt tươi rói đứng dậy vỗ tay nhằm thu hút sự chú ý của sinh viên bên dưới.
Các sinh viên ngoảnh mặt lên, nhìn nhau đầy hoang mang, không biết thầy muốn thông báo chuyện tốt gì sau cú sốc vụ án ngày hôm nay.
"Cơ hội gì vậy ạ?", có người vẫn giữ được tinh thần tốt liền thay mặt các bạn đứng lên hỏi.
Ông ấy cười hiển hòa, thông báo rằng sắp tới sẽ có một nhà tài trợ tổ chức chuyến đi học hỏi ở đảo Dandralia nhưng chuyển đi này có giới hạn.
Số lượng chỉ vỏn vẹn được 1000 sinh viên.
Mọi người bên dưới bắt đầu xôn xao nhìn nhau.
Đảo Dandralia? Chẳng phải đó là nơi có tiền cũng không đi được sao.
Nghe nói một năm, đảo tiếp đón không quá 2000 người, mà suất của trường bọn cô chiếm 1 nửa, như vậy người đứng sau đó quá giàu đi.
Biểu tình của Thanh Dược phía dưới có phần kinh ngạc, còn Dương Tuyết thì nghi ngờ có điều gì đó không ổn.
Thấy sắc mặt của cô như vậy, người sinh viên nọ ngồi gần đó mới với người về hướng cô an ủi, "Cậu yên tâm đi, không có gì đâu, có thể là một chuyến đi thư giãn cho các sinh viên thôi"
Bên dưới còn đang bàn tán, giảng viên lại nói tiếp, "Nhưng họ chỉ tài trợ đủ xe cho 300 người mà thôi, số người còn lại sẽ tự đi và những suất này được chọn bằng cách quay vòng ngắu nhiên"
Càng nói càng thấy thú vị, đi đến đảo Dandralia là một trải nghiệm để đời, vừa được tận hưởng cuộc sống thượng lưu một lần trong cuộc đời, vừa được nghiên cứu thử môi trường sinh vật ở đó.
Còn gì đắt giá hơn một lí lịch học tại trường Marrik và đã đặt chân đến hòn đảo ấy chứ.
"Đi trong bao lâu vậy thầy?", người ngồi gần đó với lên hỏi.
"Bên phía tài trợ thông báo chúng ta sẽ có 4 ngày ở đảo"
Tiếng thở dài tiếc nuối vang lên bên dưới, nhưng không thể đòi hỏi hơn, 4 ngày cũng đủ rồi, họ sẽ tận dụng tốt cơ hội này.
....
Vòng quay tối nay bắt đầu phát trực tiếp trên trang web của trường.
Hầu như mọi người đều có chút lo lắng và mong chờ, chỉ có số nhỏ là cảm thấy sợ hãi.
Mạc Niên, Dương Tuyết và Tinh Kỳ, cả ba đều tụ họp lại ở phòng Mạc Niên, mắt chăm chăm nhìn vào chiếc điện thoại đang thông báo từng đợt liên hồi.
(Cao Trí Cường - mã số sinh viên ***, đang học tại lớp ***)
[Đồng Thập Linh - mã số sinh viên ***, đang học tại lớp ***]
[Thanh Dược - mã số sinh viên ***, đang học tại lớp ***)
Nghe tới đây, tai của Dương Tuyết ù đi, tất thảy người đẳng sau được nêu tên, cô cũng không rõ là ai nữa.
"Là bạn của cô sao?", Mạc Niên hỏi.
Cô gật đầu.
Một hồi sau, tiếng thông báo đáng chú ý lại xuất hiện.
(Triệu Tinh Kỳ -mã số sinh viên ***, đang học tại lớp ***)
"Tuyệt"
Vừa nghe xong, anh lập tức bật dậy khỏi ghế sofa, gương mặt sung sướng, mắt nheo lại do đạt cực khoái, thân thể không tự chủ được mà nhảy ở trên đó tận mấy lần.
Mạc Niên khẽ cau mày liếc sang, "'Cút xuống"
Tinh Kỳ nhận ra mình đã thất thố, bèn ho một cái rồi chuẩn chỉnh ngồi xuống.
Dương Tuyết có phần ngơ ngác, cô suy nghĩ một chút rồi nói:
"Tinh Kỳ, cậu sẽ là người cùng có mặt ở đó với Thanh Dược, có thể hay không quan tâm cô ấy một chút"
Giọng nói mang tính nài nỉ, nhưng nghĩ kĩ lại cô cũng hơi lo vì sự điên loạn của anh khả năng sẽ cắt đứt con đường sống của cả đội.
Mạc Niên không thích sự cầu khẩn của cô dành cho thẳng khác khi ở đây còn sự có mặt của hắn, bản năng trong hắn thấy khó chịu. Vì sao?
Cô là đồng minh của hắn, cả hai còn sài chung một hệ thống, chung đụng nhau mỗi ngày, vậy mà không nhờ đến
Mạc Niên.
Hắn trầm xuống một cái, "Không cần thiết phải như vậy"
Hai người kia lập tức quay sang.
"Anh có cách sao?"
Hắn khẽ nhấc khóe môi, cất lên tiếng cười khẩy.
"Co con nho lan dau tien ching ta gap lai nhau chu?"
Nhắc tới đây, Dương Tuyết bừng tỉnh, trí não không tự chủ được mà xuất hiện những hình ảnh đó, mặt cô phiếm hồng đi.
"Nói chuyện chính đi", cô quay mặt sang chỗ khác trấn tỉnh bản thân.
"Hôm đó, cô không nhận ra tôi do có mặt nạ dịch dung"
Hắn nói tiếp, "Sẵn tiện có người sợ hãi nên không muốn đi, chúng ta liền giả dạng họ tiến vào"
Chưa gì mà tin nhắn lớp của họ đã nháo lên, hắn bắt lấy thời cơ tìm đúng 2 người có biểu hiện tím tái.
Lúc cô thất thần thì hắn đã tranh thủ tìm kiếm, mấy người nọ đã đồng ý đề hoán đổi, hắn hứa tới đảo đó sẽ giữ nguyên tên hai người họ, còn lại hẳn sẽ lo liệu, tránh không để ảnh hưởng tới ai.
"Và rồi, chúng ta đã có vé đến đảo Dandralia rồi sao?"
Dương Tuyết phải xuýt xoa công nhận tiến độ xử lí công việc của Mạc Niên, cô vui vẻ nắm lấy tay anh. Mắt híp lại tạo một đường cao hoàn hảo cướp lấy linh hồn người xem.
Mạc Niên không quan tâm lắm.
"Buông ra đi, sống sót được hay không mới là chuyện", hắn rút tay cô ra rồi lạnh lùng nói.
Hừ, mới vui vẻ được một chút thì hắn lại khó ở
Giảng viên mặt tươi rói đứng dậy vỗ tay nhằm thu hút sự chú ý của sinh viên bên dưới.
Các sinh viên ngoảnh mặt lên, nhìn nhau đầy hoang mang, không biết thầy muốn thông báo chuyện tốt gì sau cú sốc vụ án ngày hôm nay.
"Cơ hội gì vậy ạ?", có người vẫn giữ được tinh thần tốt liền thay mặt các bạn đứng lên hỏi.
Ông ấy cười hiển hòa, thông báo rằng sắp tới sẽ có một nhà tài trợ tổ chức chuyến đi học hỏi ở đảo Dandralia nhưng chuyển đi này có giới hạn.
Số lượng chỉ vỏn vẹn được 1000 sinh viên.
Mọi người bên dưới bắt đầu xôn xao nhìn nhau.
Đảo Dandralia? Chẳng phải đó là nơi có tiền cũng không đi được sao.
Nghe nói một năm, đảo tiếp đón không quá 2000 người, mà suất của trường bọn cô chiếm 1 nửa, như vậy người đứng sau đó quá giàu đi.
Biểu tình của Thanh Dược phía dưới có phần kinh ngạc, còn Dương Tuyết thì nghi ngờ có điều gì đó không ổn.
Thấy sắc mặt của cô như vậy, người sinh viên nọ ngồi gần đó mới với người về hướng cô an ủi, "Cậu yên tâm đi, không có gì đâu, có thể là một chuyến đi thư giãn cho các sinh viên thôi"
Bên dưới còn đang bàn tán, giảng viên lại nói tiếp, "Nhưng họ chỉ tài trợ đủ xe cho 300 người mà thôi, số người còn lại sẽ tự đi và những suất này được chọn bằng cách quay vòng ngắu nhiên"
Càng nói càng thấy thú vị, đi đến đảo Dandralia là một trải nghiệm để đời, vừa được tận hưởng cuộc sống thượng lưu một lần trong cuộc đời, vừa được nghiên cứu thử môi trường sinh vật ở đó.
Còn gì đắt giá hơn một lí lịch học tại trường Marrik và đã đặt chân đến hòn đảo ấy chứ.
"Đi trong bao lâu vậy thầy?", người ngồi gần đó với lên hỏi.
"Bên phía tài trợ thông báo chúng ta sẽ có 4 ngày ở đảo"
Tiếng thở dài tiếc nuối vang lên bên dưới, nhưng không thể đòi hỏi hơn, 4 ngày cũng đủ rồi, họ sẽ tận dụng tốt cơ hội này.
....
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vòng quay tối nay bắt đầu phát trực tiếp trên trang web của trường.
Hầu như mọi người đều có chút lo lắng và mong chờ, chỉ có số nhỏ là cảm thấy sợ hãi.
Mạc Niên, Dương Tuyết và Tinh Kỳ, cả ba đều tụ họp lại ở phòng Mạc Niên, mắt chăm chăm nhìn vào chiếc điện thoại đang thông báo từng đợt liên hồi.
(Cao Trí Cường - mã số sinh viên ***, đang học tại lớp ***)
[Đồng Thập Linh - mã số sinh viên ***, đang học tại lớp ***]
[Thanh Dược - mã số sinh viên ***, đang học tại lớp ***)
Nghe tới đây, tai của Dương Tuyết ù đi, tất thảy người đẳng sau được nêu tên, cô cũng không rõ là ai nữa.
"Là bạn của cô sao?", Mạc Niên hỏi.
Cô gật đầu.
Một hồi sau, tiếng thông báo đáng chú ý lại xuất hiện.
(Triệu Tinh Kỳ -mã số sinh viên ***, đang học tại lớp ***)
"Tuyệt"
Vừa nghe xong, anh lập tức bật dậy khỏi ghế sofa, gương mặt sung sướng, mắt nheo lại do đạt cực khoái, thân thể không tự chủ được mà nhảy ở trên đó tận mấy lần.
Mạc Niên khẽ cau mày liếc sang, "'Cút xuống"
Tinh Kỳ nhận ra mình đã thất thố, bèn ho một cái rồi chuẩn chỉnh ngồi xuống.
Dương Tuyết có phần ngơ ngác, cô suy nghĩ một chút rồi nói:
"Tinh Kỳ, cậu sẽ là người cùng có mặt ở đó với Thanh Dược, có thể hay không quan tâm cô ấy một chút"
Giọng nói mang tính nài nỉ, nhưng nghĩ kĩ lại cô cũng hơi lo vì sự điên loạn của anh khả năng sẽ cắt đứt con đường sống của cả đội.
Mạc Niên không thích sự cầu khẩn của cô dành cho thẳng khác khi ở đây còn sự có mặt của hắn, bản năng trong hắn thấy khó chịu. Vì sao?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô là đồng minh của hắn, cả hai còn sài chung một hệ thống, chung đụng nhau mỗi ngày, vậy mà không nhờ đến
Mạc Niên.
Hắn trầm xuống một cái, "Không cần thiết phải như vậy"
Hai người kia lập tức quay sang.
"Anh có cách sao?"
Hắn khẽ nhấc khóe môi, cất lên tiếng cười khẩy.
"Co con nho lan dau tien ching ta gap lai nhau chu?"
Nhắc tới đây, Dương Tuyết bừng tỉnh, trí não không tự chủ được mà xuất hiện những hình ảnh đó, mặt cô phiếm hồng đi.
"Nói chuyện chính đi", cô quay mặt sang chỗ khác trấn tỉnh bản thân.
"Hôm đó, cô không nhận ra tôi do có mặt nạ dịch dung"
Hắn nói tiếp, "Sẵn tiện có người sợ hãi nên không muốn đi, chúng ta liền giả dạng họ tiến vào"
Chưa gì mà tin nhắn lớp của họ đã nháo lên, hắn bắt lấy thời cơ tìm đúng 2 người có biểu hiện tím tái.
Lúc cô thất thần thì hắn đã tranh thủ tìm kiếm, mấy người nọ đã đồng ý đề hoán đổi, hắn hứa tới đảo đó sẽ giữ nguyên tên hai người họ, còn lại hẳn sẽ lo liệu, tránh không để ảnh hưởng tới ai.
"Và rồi, chúng ta đã có vé đến đảo Dandralia rồi sao?"
Dương Tuyết phải xuýt xoa công nhận tiến độ xử lí công việc của Mạc Niên, cô vui vẻ nắm lấy tay anh. Mắt híp lại tạo một đường cao hoàn hảo cướp lấy linh hồn người xem.
Mạc Niên không quan tâm lắm.
"Buông ra đi, sống sót được hay không mới là chuyện", hắn rút tay cô ra rồi lạnh lùng nói.
Hừ, mới vui vẻ được một chút thì hắn lại khó ở
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro