Biến Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Trong Truyện Đam Mỹ
Chiếm Được Lần...
Đào Hoa Tửu
2024-09-11 10:16:33
Thẩm Tư Niên nhìn Phàn Quỳnh với ánh mắt thưởng thức, ngón tay liên tục quấy phá trong khoang miệng cô.
Miệng Phàn Quỳnh bị ngón tay của Thẩm Tư Niên chặn không thể khép lại được, chất lỏng trong miệng chảy xuôi xuống khóe miệng, kết hợp với đôi mắt mê ly của cô tạo ra một hình ảnh dâm mỹ đến cực điểm.
“Ưm... A…” Thẩm Tư Niên cúi đầu hôn lên môi Phàn Quỳnh, nụ hôn vừa dịu dàng vừa tràn đầy tính xâm lược, lưỡi mềm xâm nhập vào khoang miệng cuốn lấy chiếc lưỡi đinh hương.
Môi lưỡi hòa quyện vào nhau, Thẩm Tư Niên từ từ hôn sâu hơn, hút hết mật ngọt trong miệng cô, nước bọt của hai người hòa vào nhau không thể phân biệt rõ là của ai.
m thanh hôn môi khiến Phàn Quỳnh đỏ mặt, đầu óc còn chưa thanh tỉnh hoàn toàn từ cơn lên đỉnh vừa rồi đã phải nghênh đón nụ hôn đầy tính chinh phục. Hơi thở nam tính trên người Thẩm Tư Niên bao trùm toàn bộ các giác quan khiến cô choáng váng đầu óc, nhiệt độ cơ thể càng lúc càng cao.
Thẩm Tư Niên cũng dần dần bị dục vọng chi phối, nụ hôn càng lúc càng cuồng nhiệt, hai tay tự do du tẩu trên người Phàn Quỳnh dọc theo đường cong linh lung, dục vọng dưới thân chống lên bụng dưới của Phàn Quỳnh.
Dương vật màu tím đỏ hằn đầy gân xanh đã căng trướng từ lâu, sắp không thể nhẫn nhịn được nữa rồi.
Hắn cắn nhẹ đôi môi mềm mại của Phàn Quỳnh, dịu dàng vén mái tóc ướt đẫm mồ hôi dính trên trán cô sang một bên rồi cất giọng khàn khàn: “Nhìn thật kỹ xem, bây giờ tôi đang làm tình với em.”
Nói xong, hắn hạ eo xuống, đẩy gậy thịt vào trong hoa huyệt chật hẹp, cắm một cái đến tận cùng, mạnh mẽ đụng vào tử cung sâu bên trong. Bụng dưới trắng nõn của Phàn Quỳnh bị căng cứng lại, có thể loáng thoáng trông thấy hình dạng cây gậy thịt nhô lên, nhưng mà vẫn còn nửa cây gậy vẫn chưa đi vào!
“A!” Đột nhiên bị vật lạ xâm nhập, Phàn Quỳnh cảm giác vô cùng căng trướng khiến Phàn Quỳnh không nhịn được hét lên, khoái cảm tiêu hồn thực cốt xâm chiếm tâm trí cô, chỉ để lại bản năng kêu khóc.
Rõ ràng vừa rồi mới bị ngón tay xâm phạm nhưng cảm giác lúc đó hoàn toàn khác khoái cảm muốn ra như bây giờ.
Cơ thể vừa lên đỉnh vẫn còn vô cùng nhạy cảm, sau khi cắm vào thân thể Phàn Quỳnh, cây gậy thô to bị tầng tầng lớp lớp thịt mềm xoắn lấy khiến mỗi bước đi của hắn vô cùng khó khăn.
Thẩm Tư Niên thở hổn hể nói: “Tiểu Hoàng Oanh, thả lỏng một chút.”
Tách hai chân cô rộng thêm một chút để tiện cắm vào, hắn chậm rãi rút ra rồi lại dùng sức đẩy mạnh hơn, mỗi một lần đều vào tận chỗ sâu nhất.
m thanh ngâm nga Phàn Quỳnh “ưm ưm a a” là liều thuốc kích dục tốt nhất. Lúc đầu Thẩm Tư Niên còn chút được chút lý trí nhưng khi thời gian dần trôi, hắn cũng đắm chìm trong dục vọng bao la, bám chặt vào Phàn Quỳnh như nắm lấy khúc gỗ cứu mạng.
Hắn điên cuồng vận động hông như không biết mệt mỏi, bộ ngực trắng như tuyết bị va chạm không ngừng lắc lư, Thẩm Tư Niên bóp chặt chiếc eo thon thả của cô, tạo nên vô số vết tích đỏ rực trên cơ thể mềm mại non nớt.
Quá sảng khoái!
Hắn nghĩ kiểu gì cũng có ngày hắn sẽ chết trên người cô mất!
Phàn Quỳnh lúc này giống như một con thuyền nhỏ trôi lênh đênh trên biển theo tác động cũng những cơn sóng dập dìu, chỉ có thể bất lực tiếp nhận bão tố và công kích mãnh liệt.
Miệng Phàn Quỳnh bị ngón tay của Thẩm Tư Niên chặn không thể khép lại được, chất lỏng trong miệng chảy xuôi xuống khóe miệng, kết hợp với đôi mắt mê ly của cô tạo ra một hình ảnh dâm mỹ đến cực điểm.
“Ưm... A…” Thẩm Tư Niên cúi đầu hôn lên môi Phàn Quỳnh, nụ hôn vừa dịu dàng vừa tràn đầy tính xâm lược, lưỡi mềm xâm nhập vào khoang miệng cuốn lấy chiếc lưỡi đinh hương.
Môi lưỡi hòa quyện vào nhau, Thẩm Tư Niên từ từ hôn sâu hơn, hút hết mật ngọt trong miệng cô, nước bọt của hai người hòa vào nhau không thể phân biệt rõ là của ai.
m thanh hôn môi khiến Phàn Quỳnh đỏ mặt, đầu óc còn chưa thanh tỉnh hoàn toàn từ cơn lên đỉnh vừa rồi đã phải nghênh đón nụ hôn đầy tính chinh phục. Hơi thở nam tính trên người Thẩm Tư Niên bao trùm toàn bộ các giác quan khiến cô choáng váng đầu óc, nhiệt độ cơ thể càng lúc càng cao.
Thẩm Tư Niên cũng dần dần bị dục vọng chi phối, nụ hôn càng lúc càng cuồng nhiệt, hai tay tự do du tẩu trên người Phàn Quỳnh dọc theo đường cong linh lung, dục vọng dưới thân chống lên bụng dưới của Phàn Quỳnh.
Dương vật màu tím đỏ hằn đầy gân xanh đã căng trướng từ lâu, sắp không thể nhẫn nhịn được nữa rồi.
Hắn cắn nhẹ đôi môi mềm mại của Phàn Quỳnh, dịu dàng vén mái tóc ướt đẫm mồ hôi dính trên trán cô sang một bên rồi cất giọng khàn khàn: “Nhìn thật kỹ xem, bây giờ tôi đang làm tình với em.”
Nói xong, hắn hạ eo xuống, đẩy gậy thịt vào trong hoa huyệt chật hẹp, cắm một cái đến tận cùng, mạnh mẽ đụng vào tử cung sâu bên trong. Bụng dưới trắng nõn của Phàn Quỳnh bị căng cứng lại, có thể loáng thoáng trông thấy hình dạng cây gậy thịt nhô lên, nhưng mà vẫn còn nửa cây gậy vẫn chưa đi vào!
“A!” Đột nhiên bị vật lạ xâm nhập, Phàn Quỳnh cảm giác vô cùng căng trướng khiến Phàn Quỳnh không nhịn được hét lên, khoái cảm tiêu hồn thực cốt xâm chiếm tâm trí cô, chỉ để lại bản năng kêu khóc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Rõ ràng vừa rồi mới bị ngón tay xâm phạm nhưng cảm giác lúc đó hoàn toàn khác khoái cảm muốn ra như bây giờ.
Cơ thể vừa lên đỉnh vẫn còn vô cùng nhạy cảm, sau khi cắm vào thân thể Phàn Quỳnh, cây gậy thô to bị tầng tầng lớp lớp thịt mềm xoắn lấy khiến mỗi bước đi của hắn vô cùng khó khăn.
Thẩm Tư Niên thở hổn hể nói: “Tiểu Hoàng Oanh, thả lỏng một chút.”
Tách hai chân cô rộng thêm một chút để tiện cắm vào, hắn chậm rãi rút ra rồi lại dùng sức đẩy mạnh hơn, mỗi một lần đều vào tận chỗ sâu nhất.
m thanh ngâm nga Phàn Quỳnh “ưm ưm a a” là liều thuốc kích dục tốt nhất. Lúc đầu Thẩm Tư Niên còn chút được chút lý trí nhưng khi thời gian dần trôi, hắn cũng đắm chìm trong dục vọng bao la, bám chặt vào Phàn Quỳnh như nắm lấy khúc gỗ cứu mạng.
Hắn điên cuồng vận động hông như không biết mệt mỏi, bộ ngực trắng như tuyết bị va chạm không ngừng lắc lư, Thẩm Tư Niên bóp chặt chiếc eo thon thả của cô, tạo nên vô số vết tích đỏ rực trên cơ thể mềm mại non nớt.
Quá sảng khoái!
Hắn nghĩ kiểu gì cũng có ngày hắn sẽ chết trên người cô mất!
Phàn Quỳnh lúc này giống như một con thuyền nhỏ trôi lênh đênh trên biển theo tác động cũng những cơn sóng dập dìu, chỉ có thể bất lực tiếp nhận bão tố và công kích mãnh liệt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro