Biến Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Trong Truyện Đam Mỹ
Chiếm Được Lần...
Đào Hoa Tửu
2024-09-11 10:16:33
Hai mắt Thẩm Tư Niên bị tình dục nhuộm đỏ, hắn điên cuồng va chạm, chiếc giường làm bằng gỗ tốt nhất cũng bị chấn động mà phát ra âm thanh “cạch, cạch, cạch” kháng nghị, mồ hôi nhễ nhại trên trán hắn nhỏ xuống ngực cô.
Phàn Quỳnh mở to mắt nhìn người đàn ông đã thỏa sức rong ruổi trên cơ thể cô, đột nhiên lại cảm thấy bối rối.
Rõ ràng đang bị người ta cưỡng gian nhưng tại sao cô lại cảm thấy dễ chịu như vậy? Tại sao lại có khoái cảm? Chẳng lẽ mình là một người phụ nữ dâm đãng ư?
Nhưng Thẩm Tư Niên không để có có thừa tinh lực mà suy nghĩ, đột nhiên hắn ôm cô ngồi lên người mình, dây vải trên tay cũng bị cởi ra đổi thành che đôi mắt cô. Sau đó, hắn ôm cô, đẩy một phát lên tận đỉnh, bên trên thì vùi đầu gặm cắn xương quai xanh.
Đôi mắt bị che kín khiến các giác quan khác được phóng đại vô hạn, nơi giao hợp dưới thân hai người truyền đến cảm giác tê dại khiến người ta phát cuồng. Tư thế ngồi trên người Thẩm Tư Niên khiến mỗi lần cô bị nâng cao hạ xuống lại giúp hoa huyệt bị cắm sâu hơn.
“Thích tư thế này không?”
Ván giường bắt đầu rung chuyển theo từng nhịp của chủ nhân, Thẩm Tư Niên liên tục tập kích vào điểm mẫn cảm của Phàn Quỳnh với ý đồ xấu xa. Phàn Quỳnh không chịu nổi chỉ đành khóc lóc cầu xin hắn tha thứ, xin hắn dừng lại, xin hắn chậm một chút, cô khóc nhiều sắp nghẹn không thành tiếng rồi nhưng hắn vẫn liên tục gia tăng tốc độ.
“Em là của tôi, chỉ có thể là của tôi!” Thẩm Tư Niên liên tục lặp lại câu này bên tai Phàn Quỳnh, đồng thời lưu lại đủ loại vết tích trên người cô, công khai biểu thị chủ quyền.
Hoa huyệt bắt đầu co rút nhanh chóng, Thẩm Tư Niên lại đè Phàn Quỳnh xuống giường, nâng hai chân cô đặt lên vai hắn, gậy thịt thuận thế cắm phầm phập như vũ bão vào thẳng hoa tâm, tiếng da thịt va chạm không ngừng vang lên trong phòng.
Sau khi gấp rút đẩy vào rút ra mấy chục lần Thẩm Tư Niên mới cam lòng rót một dòng tinh dịch đặc nóng vào hoa huyệt nhỏ bé. Một dòng điện tê dại chạy khắp toàn thân, đại não bị khoái cảm bao trùm trở nên trống rỗng.
Cơ thể không ngừng run rẩy, trải nghiệm lên đỉnh cực hạn khiến Phàn Quỳnh tưởng mình đang nằm trên một đám mây bồng bềnh, cơ thể nhẹ nhàng như sắp bay lên.
“Ha ha ha.” Phàn Quỳnh mơ màng nghĩ, đây chính là cảm giác dục tiên dục tử trong truyền thuyết sao?
Thẩm Tư Niên vẫn chôn sâu dục vọng trong cơ thể Phàn Quỳnh, hắn đã quá si mê cảm giác được cô bao bọc gắt gao như vậy.
Không phải hắn chưa từng có phụ nữ, cũng không phải chàng trai trẻ ngây thơ chưa hiểu sự đời, nhưng cơ thể Phàn Quỳnh giống như được ông trời tạo ra để dành riêng cho hắn. Tất cả mọi thứ của cô đều vô cùng phù hợp với hắn, hắn tuyệt đối sẽ không để cô có khả năng rời khỏi hắn!
Phàn Quỳnh từ từ lấy lại sự tình táo, cô run rẩy nâng tay lên chống lên lồng ngực Thẩm Tư Niên, muốn đẩy hắn ra ngoài.
“Anh... Cút đi.” Giọng nói cô đã khản đặc, cổ họng khô rát như bị lửa thiêu, giống như một kẻ lữ hành lâu ngày trên sa mạc không có nước uống vậy, miệng đắng lưỡi khô.
Thẩm tư Niên gỡ mảnh vải trên mắt Phàn Quỳnh xuống, nhìn đôi mắt ngập nước và tủi thân của cô, hắn khẽ nhếch miệng nói: “Một lần nữa nhé?”
Trong phòng lại lần nữa truyền ra tiếng khóc đứt quãng của phụ nữ, kéo dài suốt một đêm.
Phàn Quỳnh mở to mắt nhìn người đàn ông đã thỏa sức rong ruổi trên cơ thể cô, đột nhiên lại cảm thấy bối rối.
Rõ ràng đang bị người ta cưỡng gian nhưng tại sao cô lại cảm thấy dễ chịu như vậy? Tại sao lại có khoái cảm? Chẳng lẽ mình là một người phụ nữ dâm đãng ư?
Nhưng Thẩm Tư Niên không để có có thừa tinh lực mà suy nghĩ, đột nhiên hắn ôm cô ngồi lên người mình, dây vải trên tay cũng bị cởi ra đổi thành che đôi mắt cô. Sau đó, hắn ôm cô, đẩy một phát lên tận đỉnh, bên trên thì vùi đầu gặm cắn xương quai xanh.
Đôi mắt bị che kín khiến các giác quan khác được phóng đại vô hạn, nơi giao hợp dưới thân hai người truyền đến cảm giác tê dại khiến người ta phát cuồng. Tư thế ngồi trên người Thẩm Tư Niên khiến mỗi lần cô bị nâng cao hạ xuống lại giúp hoa huyệt bị cắm sâu hơn.
“Thích tư thế này không?”
Ván giường bắt đầu rung chuyển theo từng nhịp của chủ nhân, Thẩm Tư Niên liên tục tập kích vào điểm mẫn cảm của Phàn Quỳnh với ý đồ xấu xa. Phàn Quỳnh không chịu nổi chỉ đành khóc lóc cầu xin hắn tha thứ, xin hắn dừng lại, xin hắn chậm một chút, cô khóc nhiều sắp nghẹn không thành tiếng rồi nhưng hắn vẫn liên tục gia tăng tốc độ.
“Em là của tôi, chỉ có thể là của tôi!” Thẩm Tư Niên liên tục lặp lại câu này bên tai Phàn Quỳnh, đồng thời lưu lại đủ loại vết tích trên người cô, công khai biểu thị chủ quyền.
Hoa huyệt bắt đầu co rút nhanh chóng, Thẩm Tư Niên lại đè Phàn Quỳnh xuống giường, nâng hai chân cô đặt lên vai hắn, gậy thịt thuận thế cắm phầm phập như vũ bão vào thẳng hoa tâm, tiếng da thịt va chạm không ngừng vang lên trong phòng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi gấp rút đẩy vào rút ra mấy chục lần Thẩm Tư Niên mới cam lòng rót một dòng tinh dịch đặc nóng vào hoa huyệt nhỏ bé. Một dòng điện tê dại chạy khắp toàn thân, đại não bị khoái cảm bao trùm trở nên trống rỗng.
Cơ thể không ngừng run rẩy, trải nghiệm lên đỉnh cực hạn khiến Phàn Quỳnh tưởng mình đang nằm trên một đám mây bồng bềnh, cơ thể nhẹ nhàng như sắp bay lên.
“Ha ha ha.” Phàn Quỳnh mơ màng nghĩ, đây chính là cảm giác dục tiên dục tử trong truyền thuyết sao?
Thẩm Tư Niên vẫn chôn sâu dục vọng trong cơ thể Phàn Quỳnh, hắn đã quá si mê cảm giác được cô bao bọc gắt gao như vậy.
Không phải hắn chưa từng có phụ nữ, cũng không phải chàng trai trẻ ngây thơ chưa hiểu sự đời, nhưng cơ thể Phàn Quỳnh giống như được ông trời tạo ra để dành riêng cho hắn. Tất cả mọi thứ của cô đều vô cùng phù hợp với hắn, hắn tuyệt đối sẽ không để cô có khả năng rời khỏi hắn!
Phàn Quỳnh từ từ lấy lại sự tình táo, cô run rẩy nâng tay lên chống lên lồng ngực Thẩm Tư Niên, muốn đẩy hắn ra ngoài.
“Anh... Cút đi.” Giọng nói cô đã khản đặc, cổ họng khô rát như bị lửa thiêu, giống như một kẻ lữ hành lâu ngày trên sa mạc không có nước uống vậy, miệng đắng lưỡi khô.
Thẩm tư Niên gỡ mảnh vải trên mắt Phàn Quỳnh xuống, nhìn đôi mắt ngập nước và tủi thân của cô, hắn khẽ nhếch miệng nói: “Một lần nữa nhé?”
Trong phòng lại lần nữa truyền ra tiếng khóc đứt quãng của phụ nữ, kéo dài suốt một đêm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro