Lựa Chọn Tiến T...
Xuân Phong Lựu Hỏa
2024-09-08 10:42:32
Ngôn Dịch không còn cách nào khác ngoài việc đi mua nước nhưng anh lại lùi lại, chỉ vào cô, đôi mắt đen láy thì dán chặt lên người cô: "Gấu trúc nhỏ không được chạy loạn."
Bạch Hòa cười khanh khách: "Không mà, tớ là một chú gấu trúc siêu siêu ỷ lại vào người bảo tồn, tớ không dám chạy loạn đâu."
Ngôn Dịch mỉm cười nhìn cô rồi đi về phía máy bán nước tự động.
Ngôn Dịch vừa đi, Kỳ Lãng nhân cơ hội vỗ nhẹ vai trái của Bạch Hòa, lúc cô quay đầu sang trái thì nhanh nhẹn ngồi xuống bên phải cô: "Cuối cùng cậu cũng thoát được tên chuyên bám đuôi đó rồi à?"
"Ngôn Dịch không phải kẻ chuyên bám đuôi.", Bạch Hòa cảm nhận được hơi thở và nhiệt độ của mình bị Kỳ Lãng xâm chiếm thì vô thức đỏ bừng mặt.
Cô và Ngôn Dịch giống như những con thỏ nhỏ được sinh ra cùng một lứa, đã sớm có cùng thói quen và thân thiết với nhau.
Nhưng Kỳ Lãng thì là kẻ ngoại lai, mỗi khi anh đến gần Bạch Hòa như thế này thì cô sẽ vô cùng bối rối, nhịp tim đập nhanh, khuôn mặt đỏ bừng.
"Sao mặt cậu đỏ thế?", Kỳ Lãng hỏi.
"Do nóng đó, tớ mặc bộ quần áo này... nóng muốn chết luôn.", Bạch Hòa kéo cổ áo lông thú ra.
Kỳ Lãng nhìn xung quanh thì thấy gần chỗ họ đang ngồi có một cô gái đang mặc trang phục kimono, trên tay cầm một chiếc quạt xếp nhỏ tua rua tinh xảo.
Bạch Hòa nhìn theo tầm mắt của Kỳ Lãng thì lập tức hiểu được Kỳ Lãng muốn gì nên vội vàng vươn tay ra chộp lấy anh.
Kỳ Lãng vẫn đi qua bên đó, mới cười nói vài câu với cô công chúa đó, chiếc quạt đã rơi vào tay anh.
Anh trở về bên cạnh Bạch Hòa, kéo cổ áo cô ra rồi quạt quạt vào trong: "Như này chắc được rồi nhỉ?"
"Đừng..."
Bạch Hòa nhìn những chiếc tua rua màu xanh đậm tinh xảo trên chiếc quạt thì trong lòng cảm thấy hơi khó chịu. Thực ra, từ tận đáy lòng, cô không muốn Kỳ Lãng tuỳ tiện quyến rũ con gái nhà người ta để mượn quạt như thế, cho dù hành động đó là vì cô thì cũng không được.
Nhưng Kỳ Lãng trời sinh tính tình phong lưu đào hoa, có thể tùy ý bắt chuyện với người lạ, với khuôn mặt đó, chưa từng có cô gái nào không thích anh.
Bạch Hòa thở dài: "Cậu mau trả lại cho người ta đi, đó là đạo cụ của người ta mà."
"Cô ấy tặng tớ rồi."
"Cô ấy tặng là cậu cũng nhận à? Sao tuỳ tiện thế?"
Kỳ Lãng nghe ra giọng điệu tức giận của cô gái thì chẳng hiểu gì: "Cái này sao gọi là tuỳ tiện được."
"Là tuỳ tiện, nhận quà của con gái không phải là tuỳ tiện, ôm ấp con gái cũng không phải là tuỳ tiện vậy thế nào mới gọi là tuỳ tiện hả? Phải ngủ chung phòng..."
Bạch Hòa kịp thời dừng ngay những lời nói buột miệng của mình, đồng thời cũng đè nén cảm giác... hơi chua xót trong lòng.
Kỳ Lãng dùng sức quạt cho Bạch Hòa vài lần rồi lại phẩy phẩy cho mình, sau đó uể oải đứng lên đi qua trả lại quạt cho cô công chúa kia.
"Không cần đâu, đã tặng cho Tổng giám đốc Lương của chúng ta rồi mà.", lúc cô công chúa đó cười, bên khoé miệng hiện lên hai chiếc má lúm đồng tiền ngọt ngào.
"Quân tử không bao giờ nhận tình cảm, chỉ nhận tấm lòng.", Kỳ Lãng cũng cười.
"Cậu có tham gia Liên hoan phim hoạt hình toàn quốc diễn ra vào tháng sau không? Thêm bạn bè trên WeChat đi, lúc đó chúng ta cùng chụp mấy bức ảnh."
Hôm nay Kỳ Lãng đã thêm bạn bè WeChat với rất nhiều người, thêm một người cũng không sao cả. Anh giơ mã QR trên điện thoại của mình ra: "Tôi chưa định đi, để xem đến lúc đó bạn tôi có đi hay không đã."
"Bạn của cậu, là chú gấu trúc đằng kia hả..."
"Ừ, đáng yêu không?"
"Rất đáng yêu.", cô công chúa nhìn về phía Bạch Hòa bằng ánh mắt tò mò.
Bạch Hòa cười khanh khách: "Không mà, tớ là một chú gấu trúc siêu siêu ỷ lại vào người bảo tồn, tớ không dám chạy loạn đâu."
Ngôn Dịch mỉm cười nhìn cô rồi đi về phía máy bán nước tự động.
Ngôn Dịch vừa đi, Kỳ Lãng nhân cơ hội vỗ nhẹ vai trái của Bạch Hòa, lúc cô quay đầu sang trái thì nhanh nhẹn ngồi xuống bên phải cô: "Cuối cùng cậu cũng thoát được tên chuyên bám đuôi đó rồi à?"
"Ngôn Dịch không phải kẻ chuyên bám đuôi.", Bạch Hòa cảm nhận được hơi thở và nhiệt độ của mình bị Kỳ Lãng xâm chiếm thì vô thức đỏ bừng mặt.
Cô và Ngôn Dịch giống như những con thỏ nhỏ được sinh ra cùng một lứa, đã sớm có cùng thói quen và thân thiết với nhau.
Nhưng Kỳ Lãng thì là kẻ ngoại lai, mỗi khi anh đến gần Bạch Hòa như thế này thì cô sẽ vô cùng bối rối, nhịp tim đập nhanh, khuôn mặt đỏ bừng.
"Sao mặt cậu đỏ thế?", Kỳ Lãng hỏi.
"Do nóng đó, tớ mặc bộ quần áo này... nóng muốn chết luôn.", Bạch Hòa kéo cổ áo lông thú ra.
Kỳ Lãng nhìn xung quanh thì thấy gần chỗ họ đang ngồi có một cô gái đang mặc trang phục kimono, trên tay cầm một chiếc quạt xếp nhỏ tua rua tinh xảo.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạch Hòa nhìn theo tầm mắt của Kỳ Lãng thì lập tức hiểu được Kỳ Lãng muốn gì nên vội vàng vươn tay ra chộp lấy anh.
Kỳ Lãng vẫn đi qua bên đó, mới cười nói vài câu với cô công chúa đó, chiếc quạt đã rơi vào tay anh.
Anh trở về bên cạnh Bạch Hòa, kéo cổ áo cô ra rồi quạt quạt vào trong: "Như này chắc được rồi nhỉ?"
"Đừng..."
Bạch Hòa nhìn những chiếc tua rua màu xanh đậm tinh xảo trên chiếc quạt thì trong lòng cảm thấy hơi khó chịu. Thực ra, từ tận đáy lòng, cô không muốn Kỳ Lãng tuỳ tiện quyến rũ con gái nhà người ta để mượn quạt như thế, cho dù hành động đó là vì cô thì cũng không được.
Nhưng Kỳ Lãng trời sinh tính tình phong lưu đào hoa, có thể tùy ý bắt chuyện với người lạ, với khuôn mặt đó, chưa từng có cô gái nào không thích anh.
Bạch Hòa thở dài: "Cậu mau trả lại cho người ta đi, đó là đạo cụ của người ta mà."
"Cô ấy tặng tớ rồi."
"Cô ấy tặng là cậu cũng nhận à? Sao tuỳ tiện thế?"
Kỳ Lãng nghe ra giọng điệu tức giận của cô gái thì chẳng hiểu gì: "Cái này sao gọi là tuỳ tiện được."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Là tuỳ tiện, nhận quà của con gái không phải là tuỳ tiện, ôm ấp con gái cũng không phải là tuỳ tiện vậy thế nào mới gọi là tuỳ tiện hả? Phải ngủ chung phòng..."
Bạch Hòa kịp thời dừng ngay những lời nói buột miệng của mình, đồng thời cũng đè nén cảm giác... hơi chua xót trong lòng.
Kỳ Lãng dùng sức quạt cho Bạch Hòa vài lần rồi lại phẩy phẩy cho mình, sau đó uể oải đứng lên đi qua trả lại quạt cho cô công chúa kia.
"Không cần đâu, đã tặng cho Tổng giám đốc Lương của chúng ta rồi mà.", lúc cô công chúa đó cười, bên khoé miệng hiện lên hai chiếc má lúm đồng tiền ngọt ngào.
"Quân tử không bao giờ nhận tình cảm, chỉ nhận tấm lòng.", Kỳ Lãng cũng cười.
"Cậu có tham gia Liên hoan phim hoạt hình toàn quốc diễn ra vào tháng sau không? Thêm bạn bè trên WeChat đi, lúc đó chúng ta cùng chụp mấy bức ảnh."
Hôm nay Kỳ Lãng đã thêm bạn bè WeChat với rất nhiều người, thêm một người cũng không sao cả. Anh giơ mã QR trên điện thoại của mình ra: "Tôi chưa định đi, để xem đến lúc đó bạn tôi có đi hay không đã."
"Bạn của cậu, là chú gấu trúc đằng kia hả..."
"Ừ, đáng yêu không?"
"Rất đáng yêu.", cô công chúa nhìn về phía Bạch Hòa bằng ánh mắt tò mò.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro