Bộ Ba Không Nghi Kỵ

Lựa Chọn Tiến T...

Xuân Phong Lựu Hỏa

2024-09-08 10:42:32

Bạch Hòa vội vàng cúi đầu, đội mũ gấu trúc lên để che mặt, vô thức đưa tay lên sờ vết sẹo trên cổ mình, dù cô biết người khác sẽ không nhìn thấy nhưng trong lòng vẫn cảm thấy khó chịu.

Thật sự rất ghét cách Kỳ Lãng đi đâu cũng trêu hoa ghẹo nguyệt như vậy...

Kỳ Lãng lại quay lại một lần nữa, thấy môi cô khô khốc thì đưa cho cô chai nước đã uống hơn nửa.

Bạch Hòa thực sự khát không chịu được nữa nên dù trong lòng vẫn thấy hơi khó chịu nhưng cô vẫn nhận lấy chai nước, mở nắp ra uống một ngụm.

Ngôn Dịch vẫn chưa quay lại, không biết là chạy đi đâu rồi, khả năng là bị cô gái nào đó kéo đi chụp ảnh rồi.

Khó chịu thật đấy. Nhiều khi Bạch Hòa chỉ ước bạn bè của mình... chỉ là người bình thường, là một học sinh trung học bình thường như cô.

Thế nhưng hai người chơi cùng cô từ nhỏ đến lớn lại là hai nhân vật nổi bật nhất Trung học phổ thông Nam Tương, cứ thế toả sáng rực rỡ suốt bao nhiêu năm.

Cô luôn kẹt giữa hai người họ, chẳng biết phải làm gì.

Điều an ủi duy nhất là thành tích của Ngôn Dịch cũng ngang ngang cô, ngoài giá trị về mặt nhan sắc thì những khía cạnh còn lại đều không có gì nổi bật.

Điều này khiến Bạch Hòa cảm thấy anh rất dễ gần, rất dễ chạm tới.

Nếu Ngôn Dịch trở thành học bá kèm với vẻ đẹp trai như nam thần đó thì Bạch Hòa thực sự buồn bực đến chết.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bạch Hòa mới uống một ngụm nước nhưng không ngờ lại bị Ngôn Dịch giật lấy cái chai rồi ném thẳng vào thùng rác khiến cô suýt chút nữa thì sặc nước.

Hành động của anh vô cùng gượng gạo khiến Kỳ Lãng không khỏi nhíu mày: "Làm gì đấy?"

"Cho gấu trúc ăn uống bừa bãi là hành động vi phạm pháp luật.", Ngôn Dịch dùng một tay mở nắp chai Coca rồi đưa cho Bạch Hòa.

"Cậu nhập vai cũng tốt đấy.", Kỳ Lãng mỉa mai.

Bạch Hòa tu ừng ực từng hớp lớn: "Cậu đi lâu thế, gấu trúc bị cậu làm cho chết khát rồi."

"Máy bán nước tự động đằng kia không có Coca nên tớ phải ra cửa hàng tạp hoá bên ngoài mua cho cậu."

"Tớ còn tưởng cậu đi chụp ảnh với chị gái nào đó rồi chứ."

"Tớ không phải người nào đó."

Kỳ Lãng nhìn Ngôn Dịch ngồi xuống bên cạnh Bạch Hòa, hai người lại dính sát vào nhau.

Kỳ Lãng thật sự không thích Ngôn Dịch hành động như thế này, rõ ràng cả ba đã chơi cùng nhau từ nhỏ đến giờ, mọi thứ đều đang rất tốt, đáng ra Ngôn Dịch không nên có những hành động gạt bỏ Kỳ Lãng ra ngoài như thế này chứ.

"Hoá trang cái gì mà hoá trang."

Kỳ Lãng tiện tay cởi mặt nạ bảo hộ của Ngôn Dịch ra rồi ném vào thùng rác, dáng vẻ trông vô cùng càn quấy.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ngôn Dịch cảm thấy bị xúc phạm, khó chịu muốn đứng lên so đo thì bị Bạch Hòa kéo lại.

"Nóng quá A Nhất, chúng mình đi thay quần áo đi, thay quần áo xong chúng mình có thể vào mấy gian hàng mua gì đó rồi về."

"Ừ.", Ngôn Dịch lại ôm lấy cô.

"Này! Không cần phải bế tớ nữa đâu!"

Ngôn Dịch: "Trước khi thay trang phục thì tớ vẫn là nhà bảo tồn gấu trúc, phải thực hiện nhiệm vụ của mình đến cùng."

"..."

Chăm chỉ quá.

Nhưng mà... Thôi bỏ đi.

Ngôn Dịch muốn như thế nào thì Bạch Hòa cũng sẽ chiều ý anh.

Hai người thay một bộ quần áo mùa hè mát mẻ, Ngôn Dịch mặc một chiếc áo phông màu đen, Bạch Hòa mặc một chiếc váy có dây buộc cổ. Hai người cùng quay lại hội trường triển lãm truyện tranh, Bạch Hòa nhìn thấy có quầy đang bán Lương Tiêu và Tần Thâm handmade.

Lương Tiêu mặc một bộ vest màu xám, bên trong là áo sơ mi trắng, giống như đúc Kỳ Lãng đang đứng cách đó không xa.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bộ Ba Không Nghi Kỵ

Số ký tự: 0