Triển lãm truyệ...
Xuân Phong Lựu Hỏa
2024-09-08 10:42:32
Bạch Hòa không thích mùi người trên xe, ngửi mùi này khiến cô thấy rất buồn nôn nên cô dựa vào người Ngôn Dịch, áp mặt vào bụng dưới phẳng lì săn chắc của anh, ngửi thấy mùi xà phòng thoang thoảng trên người anh khiến cô thấy dễ chịu hơn hẳn.
"A Nhất, Kỳ Lãng nói cậu ấy đã thuê nguyên một đội hoá trang, chúng mình có nên gửi lại tiền cho cậu ấy không?"
"Có gửi cậu ta cũng không nhận."
Nghĩ cũng phải, hồi trước Kỳ Lãng tổ chức tiệc, dù là game thám tử trinh sát hay là party ở biệt thự thì anh cũng chưa từng để bạn bè phải trả một xu nào.
"Lúc nào cũng bám lấy cậu ấy để chơi bời như thế này cũng không tốt, lần sau tụi mình mời cậu ấy chơi một lần nhé."
Ngôn Dịch thực sự rất thích cách Bạch Hòa dùng từ "tụi mình" để chỉ hai người họ và dùng từ "cậu ấy" để chỉ Kỳ Lãng, như thể hai người họ đã hoà vào làm một rồi vậy.
"Ừ, đợi cậu có nhiều tiền tiêu vặt rồi tụi mình mời cậu ấy chơi gì đó một lần."
"Gì vậy, còn đợi tiền tiêu vặt của tớ nữa hả."
"Cậu đừng hòng moi tiền của tớ đi bao trai."
"Xì, quỷ keo kiệt.", Bạch Hòa dựa vào người Ngôn Dịch rồi bùi ngùi nói: "Tiền tiêu vặt bố mẹ cho tớ còn ít hơn cho cậu, bố mẹ yêu cậu nhất đấy."
Ngôn Dịch cười bất lực: "Mỗi lần cậu muốn tớ đều cho cậu tiền của tớ mà, vẫn còn ghen tỵ thế hả?"
"Đúng rồi, tiền tiêu vặt của A Nhất cũng là tiền tiêu vặt của tớ."
Hai người nói đến đó, cô gái với mái tóc dài xoăn sóng lọn to ngồi nghe lén rất lâu ở hàng ghế đằng trước đột nhiên quay đầu lại hỏi: "Hai người là một đôi à?"
Bạch Hòa giật mình rồi vội nói: "Không, đây là em trai tớ."
"À.", cô gái có mái tóc xoăn sóng dãn chân mày rồi nói với Ngôn Dịch, "Nếu vậy thì... cậu có thể kết bạn WeChat với tớ không, hả anh chàng đẹp trai?"
Bạch Hòa đột nhiên cảm thấy vô cùng phấn khởi mà nhìn Ngôn Dịch.
Thằng nhóc này cao gần một mét chín, dáng người mảnh khảnh và cân đối, lúc ra ngoài đều đeo một chiếc khẩu trang màu đen, góc nghiêng để lộ sống mũi cao thẳng, chỉ để lộ một đôi mắt đen và sâu mang lại cảm giác hơi xa cách.
Dù Ngôn Dịch đã đeo khẩu trang nhưng vẫn khiến người ta cảm nhận được đây chắc chắn là một anh chàng siêu đẹp trai.
Thực sự thì Ngôn Dịch rất đẹp trai, không phải kiểu đẹp trai trông ương bướng và ngang ngược như ánh mắt trời thiêu đốt giống Kỳ Lãng mà là kiểu đẹp trai trầm lặng, yên tĩnh như rêu xanh nổi lên chỗ hoang vắng sau cơn mưa.
Trước đây Bạch Hòa hoàn toàn không nhận ra, thế mà thằng nhóc này... đã đến cái tuổi mà đi trên đường cũng được con gái hỏi xin WeChat rồi.
Ngôn Dịch thẳng thừng nói với cô gái xinh đẹp và nhiệt tình này: "Không thể, xin lỗi cậu nhé."
Cô gái nghe vậy thì thoáng thất vọng nhưng không kìm được mà hỏi đến cùng: "Vì sao?"
Rõ ràng là cô gái khá tự tin vào bản thân.
Ngôn Dịch lễ độ trả lời: "Tôi có người mình thích rồi."
"À, thôi được rồi."
Cô gái với mái tóc xoăn đó nghe vậy thì quay lên, không làm phiền Ngôn Dịch nữa.
Sau khi xuống xe, Bạch Hòa đuổi theo Ngôn Dịch rồi hỏi: "Cậu có người mình thích rồi! Là ai thế? Có học chung trường với tụi mình không? Là Tiểu Kinh! Ồ tớ biết rồi nhé! Cậu và Tiểu Kinh đang mập mờ với nhau!"
Tô Tiểu Kinh là bạn thân của Bạch Hòa, chơi với nhau từ bé đến lớn nên Ngôn Dịch cũng quen biết cô ấy rồi. Bạn bè của Bạch Hòa không nhiều, Ngôn Dịch cũng chỉ quen Tô Tiểu Kinh thôi.
"A Nhất, Kỳ Lãng nói cậu ấy đã thuê nguyên một đội hoá trang, chúng mình có nên gửi lại tiền cho cậu ấy không?"
"Có gửi cậu ta cũng không nhận."
Nghĩ cũng phải, hồi trước Kỳ Lãng tổ chức tiệc, dù là game thám tử trinh sát hay là party ở biệt thự thì anh cũng chưa từng để bạn bè phải trả một xu nào.
"Lúc nào cũng bám lấy cậu ấy để chơi bời như thế này cũng không tốt, lần sau tụi mình mời cậu ấy chơi một lần nhé."
Ngôn Dịch thực sự rất thích cách Bạch Hòa dùng từ "tụi mình" để chỉ hai người họ và dùng từ "cậu ấy" để chỉ Kỳ Lãng, như thể hai người họ đã hoà vào làm một rồi vậy.
"Ừ, đợi cậu có nhiều tiền tiêu vặt rồi tụi mình mời cậu ấy chơi gì đó một lần."
"Gì vậy, còn đợi tiền tiêu vặt của tớ nữa hả."
"Cậu đừng hòng moi tiền của tớ đi bao trai."
"Xì, quỷ keo kiệt.", Bạch Hòa dựa vào người Ngôn Dịch rồi bùi ngùi nói: "Tiền tiêu vặt bố mẹ cho tớ còn ít hơn cho cậu, bố mẹ yêu cậu nhất đấy."
Ngôn Dịch cười bất lực: "Mỗi lần cậu muốn tớ đều cho cậu tiền của tớ mà, vẫn còn ghen tỵ thế hả?"
"Đúng rồi, tiền tiêu vặt của A Nhất cũng là tiền tiêu vặt của tớ."
Hai người nói đến đó, cô gái với mái tóc dài xoăn sóng lọn to ngồi nghe lén rất lâu ở hàng ghế đằng trước đột nhiên quay đầu lại hỏi: "Hai người là một đôi à?"
Bạch Hòa giật mình rồi vội nói: "Không, đây là em trai tớ."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"À.", cô gái có mái tóc xoăn sóng dãn chân mày rồi nói với Ngôn Dịch, "Nếu vậy thì... cậu có thể kết bạn WeChat với tớ không, hả anh chàng đẹp trai?"
Bạch Hòa đột nhiên cảm thấy vô cùng phấn khởi mà nhìn Ngôn Dịch.
Thằng nhóc này cao gần một mét chín, dáng người mảnh khảnh và cân đối, lúc ra ngoài đều đeo một chiếc khẩu trang màu đen, góc nghiêng để lộ sống mũi cao thẳng, chỉ để lộ một đôi mắt đen và sâu mang lại cảm giác hơi xa cách.
Dù Ngôn Dịch đã đeo khẩu trang nhưng vẫn khiến người ta cảm nhận được đây chắc chắn là một anh chàng siêu đẹp trai.
Thực sự thì Ngôn Dịch rất đẹp trai, không phải kiểu đẹp trai trông ương bướng và ngang ngược như ánh mắt trời thiêu đốt giống Kỳ Lãng mà là kiểu đẹp trai trầm lặng, yên tĩnh như rêu xanh nổi lên chỗ hoang vắng sau cơn mưa.
Trước đây Bạch Hòa hoàn toàn không nhận ra, thế mà thằng nhóc này... đã đến cái tuổi mà đi trên đường cũng được con gái hỏi xin WeChat rồi.
Ngôn Dịch thẳng thừng nói với cô gái xinh đẹp và nhiệt tình này: "Không thể, xin lỗi cậu nhé."
Cô gái nghe vậy thì thoáng thất vọng nhưng không kìm được mà hỏi đến cùng: "Vì sao?"
Rõ ràng là cô gái khá tự tin vào bản thân.
Ngôn Dịch lễ độ trả lời: "Tôi có người mình thích rồi."
"À, thôi được rồi."
Cô gái với mái tóc xoăn đó nghe vậy thì quay lên, không làm phiền Ngôn Dịch nữa.
Sau khi xuống xe, Bạch Hòa đuổi theo Ngôn Dịch rồi hỏi: "Cậu có người mình thích rồi! Là ai thế? Có học chung trường với tụi mình không? Là Tiểu Kinh! Ồ tớ biết rồi nhé! Cậu và Tiểu Kinh đang mập mờ với nhau!"
Tô Tiểu Kinh là bạn thân của Bạch Hòa, chơi với nhau từ bé đến lớn nên Ngôn Dịch cũng quen biết cô ấy rồi. Bạn bè của Bạch Hòa không nhiều, Ngôn Dịch cũng chỉ quen Tô Tiểu Kinh thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro