Boss Hung Mãnh, Em Có Thai Rồi!
Tác Oai Tác Quái, Cô Đúng Là Rất Biết Làm (1)
Thất Nguyện Sơ
2024-02-03 00:40:30
Tần Sắt nhớ tới ánh mắt Cố Cảnh Uyên nhìn mình là lại run lên.
Ánh mắt của anh hệt như con dao phẫu thuật anh từng cầm, vô cùng sắc bén!
Tần Sắt ra sức vỗ mặt, an ủi chính mình, đôi bên đều là nam nữ trưởng thành, ngủ một đêm thôi, một đêm thôi...
Hiện tại chuyện quan trọng nhất với cô là làm sao để kiếm được lợi từ trong miệng đám sói đói nhà họ Thẩm kia.
Cha mẹ Thẩm Duệ rất chanh chua, muốn lấy được thứ gì từ trong miệng bọn họ đúng là không dễ dàng, cô phải lên kế hoạch mới được.
Một chiếc xe taxi dừng ngay trước mắt, Tần Sắt đi lên.
Khoảnh khắc cô bước lên xe, xe của Thẩm Duệ cũng lao ra từ ga ra, anh ta thấy bóng lưng Tần Sắt chợt lóe lên thì sửng sốt.
Người trẻ tuổi ngồi trên ghế lái phụ hỏi: "Sao vậy?"
"Không có gì... Anh vừa mới thấy Tần Sắt thôi."
"Hừ... anh còn đang nghĩ đến người phụ nữ kia à, anh nói cưới cô ta chỉ để lừa cha mẹ anh nhưng em thấy... anh rõ ràng là lâu ngày sinh tình với cô ta rồi."
"Ai nha, bảo bối, sao anh có thể thích người phụ nữ ngu xuẩn kia được, trong lòng anh chỉ có em, chẳng lẽ em còn không biết? Anh thấy hôm nay mình vẫn quá khách khí với em nên mới khiến em miên man suy nghĩ..."
"Vậy anh ly hôn với cô ta đi, em nhìn cô ta không vừa mắt!"
"Ngốc ạ, nếu không có cô ta che mắt giúp chúng ta thì sao chúng ta có thể tiêu diêu tự tại, đừng tức giận, về nhà anh sẽ bảo mẹ xử lý cô ta được chưa?"
"Thế còn tạm được..."
Hai người hoàn toàn không biết, cuộc đối thoại trên xe của bọn họ nhanh chóng được ghi âm và gửi nặc danh đến di động của Tần Sắt.
Tần Sắt nghe hai người nói chuyện thì tức đến mức tay cầm điện thoại run run.
Một giây trước Tần Sắt còn thấy hôm nay mình quá mức liều lĩnh, nhưng hiện tại cô lại không có chút cảm giác tội lỗi nào.
So với Cố Cảnh Uyên, Thẩm Duệ chẳng là cái thá gì.
Anh ta và người đàn ông đê tiện kia thật đúng là xứng đôi vừa lứa, có thể khiến người ta thấy tởm như vậy, bọn họ đúng là giỏi.
Nhưng Thẩm Duệ nói rất đúng, cô thật sự ngốc, năm ba đại học gặp được Thẩm Duệ, hai người hẹn hò một năm, cô cảm thấy anh ta lễ phép dịu dàng, dáng vẻ đẹp trai, gia cảnh cũng không tệ, được coi là một phú nhị đại, lại thêm người bên cạnh cô cứ đánh trống reo hò, cho nên cô đồng ý kết hôn với anh ta.
Con gái đương nhiên có lòng hư vinh, nhưng cô thật sự từng thích Thẩm Duệ.
Hiện giờ, Tần Sắt thật muốn chọc mù hai mắt mình, rốt cuộc lúc trước cô mắt quáng gà thế nào mà lại hồ đồ gả mình đi như thế.
Trước kia cho rằng anh ta không giống những người đàn ông khác, kết hôn rồi cũng vẫn rất quân tử, lễ phép với cô có thừa, nhưng cô lại quên mất còn một loại quân tử là do cầm thú mặc áo quan mà thành.
Sau khi kết hôn cô cũng từng có ảo tưởng, hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn.
Nhưng, kết quả thì sao, cuộc hôn nhân của cô như một đống cứt chó!
Tần Sắt vốn tưởng, Thẩm Duệ chỉ lấy cô ra để che giấu bản thân mình đồng tính luyến ái, nhưng mẹ nó thật không nghĩ tới, anh ta còn là người tiếp tay cho mẹ chồng khiến cô khó sống tại nhà họ Thẩm.
Trước kia Tần Sắt thật không ngờ tới, chồng cô còn tởm đến mức này.
Cô đã xem nhẹ tính ác của con người rồi.
Có điều, không sao, thật sự không sao...
Cô sẽ cho nhà họ Thẩm biết, Tần Sắt cô cũng không dễ chọc.
Cô sinh ra đã mang một gương mặt bạch liên hoa, nhưng tim cô lại là một đóa hắc liên hoa.
Nhà họ Thẩm khiến cô sống hai năm trong nước sôi lửa bỏng, cô cũng sẽ khiến tương lai nhà họ Thẩm gà bay chó sủa.
Tác oai tác quái, cô rất biết làm.
Tần Sắt thật sự phải cảm ơn người thần bí đã cho cô biết chuyện này.
Là anh ta giúp Tần Sắt thấy rõ cuộc hôn nhân như đống phân chó này, để cô biết rõ Thẩm Duệ kia tởm đến mức nào.
Đồng thời cũng giúp cô hạ quyết tâm, nhanh chóng thoát khỏi cuộc hôn nhân hữu danh vô thực này.
………….….…………………………
Ánh mắt của anh hệt như con dao phẫu thuật anh từng cầm, vô cùng sắc bén!
Tần Sắt ra sức vỗ mặt, an ủi chính mình, đôi bên đều là nam nữ trưởng thành, ngủ một đêm thôi, một đêm thôi...
Hiện tại chuyện quan trọng nhất với cô là làm sao để kiếm được lợi từ trong miệng đám sói đói nhà họ Thẩm kia.
Cha mẹ Thẩm Duệ rất chanh chua, muốn lấy được thứ gì từ trong miệng bọn họ đúng là không dễ dàng, cô phải lên kế hoạch mới được.
Một chiếc xe taxi dừng ngay trước mắt, Tần Sắt đi lên.
Khoảnh khắc cô bước lên xe, xe của Thẩm Duệ cũng lao ra từ ga ra, anh ta thấy bóng lưng Tần Sắt chợt lóe lên thì sửng sốt.
Người trẻ tuổi ngồi trên ghế lái phụ hỏi: "Sao vậy?"
"Không có gì... Anh vừa mới thấy Tần Sắt thôi."
"Hừ... anh còn đang nghĩ đến người phụ nữ kia à, anh nói cưới cô ta chỉ để lừa cha mẹ anh nhưng em thấy... anh rõ ràng là lâu ngày sinh tình với cô ta rồi."
"Ai nha, bảo bối, sao anh có thể thích người phụ nữ ngu xuẩn kia được, trong lòng anh chỉ có em, chẳng lẽ em còn không biết? Anh thấy hôm nay mình vẫn quá khách khí với em nên mới khiến em miên man suy nghĩ..."
"Vậy anh ly hôn với cô ta đi, em nhìn cô ta không vừa mắt!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ngốc ạ, nếu không có cô ta che mắt giúp chúng ta thì sao chúng ta có thể tiêu diêu tự tại, đừng tức giận, về nhà anh sẽ bảo mẹ xử lý cô ta được chưa?"
"Thế còn tạm được..."
Hai người hoàn toàn không biết, cuộc đối thoại trên xe của bọn họ nhanh chóng được ghi âm và gửi nặc danh đến di động của Tần Sắt.
Tần Sắt nghe hai người nói chuyện thì tức đến mức tay cầm điện thoại run run.
Một giây trước Tần Sắt còn thấy hôm nay mình quá mức liều lĩnh, nhưng hiện tại cô lại không có chút cảm giác tội lỗi nào.
So với Cố Cảnh Uyên, Thẩm Duệ chẳng là cái thá gì.
Anh ta và người đàn ông đê tiện kia thật đúng là xứng đôi vừa lứa, có thể khiến người ta thấy tởm như vậy, bọn họ đúng là giỏi.
Nhưng Thẩm Duệ nói rất đúng, cô thật sự ngốc, năm ba đại học gặp được Thẩm Duệ, hai người hẹn hò một năm, cô cảm thấy anh ta lễ phép dịu dàng, dáng vẻ đẹp trai, gia cảnh cũng không tệ, được coi là một phú nhị đại, lại thêm người bên cạnh cô cứ đánh trống reo hò, cho nên cô đồng ý kết hôn với anh ta.
Con gái đương nhiên có lòng hư vinh, nhưng cô thật sự từng thích Thẩm Duệ.
Hiện giờ, Tần Sắt thật muốn chọc mù hai mắt mình, rốt cuộc lúc trước cô mắt quáng gà thế nào mà lại hồ đồ gả mình đi như thế.
Trước kia cho rằng anh ta không giống những người đàn ông khác, kết hôn rồi cũng vẫn rất quân tử, lễ phép với cô có thừa, nhưng cô lại quên mất còn một loại quân tử là do cầm thú mặc áo quan mà thành.
Sau khi kết hôn cô cũng từng có ảo tưởng, hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn.
Nhưng, kết quả thì sao, cuộc hôn nhân của cô như một đống cứt chó!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tần Sắt vốn tưởng, Thẩm Duệ chỉ lấy cô ra để che giấu bản thân mình đồng tính luyến ái, nhưng mẹ nó thật không nghĩ tới, anh ta còn là người tiếp tay cho mẹ chồng khiến cô khó sống tại nhà họ Thẩm.
Trước kia Tần Sắt thật không ngờ tới, chồng cô còn tởm đến mức này.
Cô đã xem nhẹ tính ác của con người rồi.
Có điều, không sao, thật sự không sao...
Cô sẽ cho nhà họ Thẩm biết, Tần Sắt cô cũng không dễ chọc.
Cô sinh ra đã mang một gương mặt bạch liên hoa, nhưng tim cô lại là một đóa hắc liên hoa.
Nhà họ Thẩm khiến cô sống hai năm trong nước sôi lửa bỏng, cô cũng sẽ khiến tương lai nhà họ Thẩm gà bay chó sủa.
Tác oai tác quái, cô rất biết làm.
Tần Sắt thật sự phải cảm ơn người thần bí đã cho cô biết chuyện này.
Là anh ta giúp Tần Sắt thấy rõ cuộc hôn nhân như đống phân chó này, để cô biết rõ Thẩm Duệ kia tởm đến mức nào.
Đồng thời cũng giúp cô hạ quyết tâm, nhanh chóng thoát khỏi cuộc hôn nhân hữu danh vô thực này.
………….….…………………………
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro