Buôn Bán Ve Chai, Nuôi Chồng Nam Thần
Chương 40
Bạch Tiểu Phàn
2024-10-19 14:27:15
Người yêu của Điêu Lại Tử là góa phụ Trần. Góa phụ Trần là một người đáng thương, chồng mất, còn dẫn theo hai đứa con, rất khó tái hôn.
Sau đó, góa phụ Trần đi theo Điêu Lại Tử. Gã ta chỉ lợi dụng cô ta để làm vơi đi nỗi cô đơn, chưa từng nghĩ sẽ cưới cô ta.
Sau vài năm, Điêu Lại Tử kiếm được chút tiền từ việc chơi cổ phiếu rồi cưới một cô vợ trẻ, cô vợ nhỏ kia nghe chuyện của hai người thì ngày nào cũng lớn tiếng chửi bới.
Góa phụ Trần không thể chịu đựng được nữa, thắt cổ tự tử, ngay cả đám tang, Điêu Lại Tử cũng không thèm nhìn.
Ở dưới bàn này, tám phần chính là góa phụ Trần.
Cô ta là một người đáng thương, cô phải nhân cơ hội này để cho cô ta thấy Điêu Lại Tử là người như thế nào!
Cô chậm rãi ngồi xuống trước bàn, cố tình che đi tấm khăn đang rung lên.
“Nếu đám tang của anh trai tao do một tay mày lo liệu, vậy tao phải hỏi mày vài chuyện.”
"Anh trai tao gặp tai nạn xe khi nào, hỏa táng ở đâu, tài xế gây tai nạn có bồi thường không? Có ai ở hiện trường nhìn thấy không? Không thể vì nghe mày nói bị tai nạn tức là bị tai nạn, biết đâu do mày giết rồi đem đi hỏa táng thì sao?”
"Tôi không hại anh trai em!"
“Vậy sao mày không nói rõ?" Kiều Hữu Hữu chậm rãi nói: "Trừ khi mày đang giấu tao chuyện gì đó.”
Điêu Lại Tử bị tra hỏi đến mức đổ mồ hôi hột, dần mất đi khả năng phản kháng.
Kiều Quốc Khánh hét lớn: "Con ranh kia, mày câm miệng đi, anh trai mày đã chết, chẳng lẽ mày còn muốn làm ầm ĩ khiến nó không thể ra đi thanh thản sao?"
Kiều Hữu Hữu cười lạnh. Vậy là Kiều Quốc Khánh quyết tâm muốn để con trai mình tự tung tự tác ở bên ngoài, sau đó đem hai đứa nhỏ ném cho cô.
Cô nhất định không để bọn họ đạt được mong muốn.
Ngay khi cô định gây sức ép cho Điêu Lại Tử, thì đột nhiên nghe thấy tiếng hét lớn ở cửa: "Cô! Đừng hỏi nữa!”
Cô quay đầu lại nhìn, Kiều Hùng đang kéo Kiều Mai hai mắt đẫm lệ nhìn cô.
Kiều Hùng kéo em gái quỳ “phịch” xuống đất.
"Cô, mặc kệ hiện tại ba mẹ cháu như thế nào, chúng cháu đều là con của cô, sau này nhất định sẽ hiếu thảo với cô, chăm sóc cô suốt đời."
Sau đó, góa phụ Trần đi theo Điêu Lại Tử. Gã ta chỉ lợi dụng cô ta để làm vơi đi nỗi cô đơn, chưa từng nghĩ sẽ cưới cô ta.
Sau vài năm, Điêu Lại Tử kiếm được chút tiền từ việc chơi cổ phiếu rồi cưới một cô vợ trẻ, cô vợ nhỏ kia nghe chuyện của hai người thì ngày nào cũng lớn tiếng chửi bới.
Góa phụ Trần không thể chịu đựng được nữa, thắt cổ tự tử, ngay cả đám tang, Điêu Lại Tử cũng không thèm nhìn.
Ở dưới bàn này, tám phần chính là góa phụ Trần.
Cô ta là một người đáng thương, cô phải nhân cơ hội này để cho cô ta thấy Điêu Lại Tử là người như thế nào!
Cô chậm rãi ngồi xuống trước bàn, cố tình che đi tấm khăn đang rung lên.
“Nếu đám tang của anh trai tao do một tay mày lo liệu, vậy tao phải hỏi mày vài chuyện.”
"Anh trai tao gặp tai nạn xe khi nào, hỏa táng ở đâu, tài xế gây tai nạn có bồi thường không? Có ai ở hiện trường nhìn thấy không? Không thể vì nghe mày nói bị tai nạn tức là bị tai nạn, biết đâu do mày giết rồi đem đi hỏa táng thì sao?”
"Tôi không hại anh trai em!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Vậy sao mày không nói rõ?" Kiều Hữu Hữu chậm rãi nói: "Trừ khi mày đang giấu tao chuyện gì đó.”
Điêu Lại Tử bị tra hỏi đến mức đổ mồ hôi hột, dần mất đi khả năng phản kháng.
Kiều Quốc Khánh hét lớn: "Con ranh kia, mày câm miệng đi, anh trai mày đã chết, chẳng lẽ mày còn muốn làm ầm ĩ khiến nó không thể ra đi thanh thản sao?"
Kiều Hữu Hữu cười lạnh. Vậy là Kiều Quốc Khánh quyết tâm muốn để con trai mình tự tung tự tác ở bên ngoài, sau đó đem hai đứa nhỏ ném cho cô.
Cô nhất định không để bọn họ đạt được mong muốn.
Ngay khi cô định gây sức ép cho Điêu Lại Tử, thì đột nhiên nghe thấy tiếng hét lớn ở cửa: "Cô! Đừng hỏi nữa!”
Cô quay đầu lại nhìn, Kiều Hùng đang kéo Kiều Mai hai mắt đẫm lệ nhìn cô.
Kiều Hùng kéo em gái quỳ “phịch” xuống đất.
"Cô, mặc kệ hiện tại ba mẹ cháu như thế nào, chúng cháu đều là con của cô, sau này nhất định sẽ hiếu thảo với cô, chăm sóc cô suốt đời."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro