Cá Mặn Vô Tình Thành Chiến Thần Tinh Tế
Chương 48
Jun Yi
2024-11-09 08:00:52
Trước có sói, sau có hổ, nhìn kiểu bày trận này không cần nghĩ cũng biết là sắp đánh nhau.
Cánh của lũ ong cản phía trước có thể phát ra sóng âm làm ảnh hưởng tới tinh thần lực, trừ Thời Dư thì ba người khác rất nhanh chóng đã bị ảnh hưởng.
Lạc Hạ Từ kết nối số điện thoại với ba người bạn, cảnh báo: “Các cậu phải cẩn thận, sóng âm này có thể làm suy yếu tinh thần lực, sau đó là giảm năng lực chiến đấu của chúng ta, tốt nhất là không trực tiếp đối đầu với chúng.”
Nhưng với tình hình bây giờ thì rõ ràng là không thể.
Trường hợp này không có ghi chép trong sách nghiên cứu trùng tộc, tinh thần ba người Phong Hiểu, kể cả Thời Dư cũng bắt đầu dao động, khi sóng âm truyền tới sẽ giảm khả năng điều khiển cơ giáp của họ, cũng không dễ dàng tập trung tinh thần được như trước.
Những con ong này đã rất khó đối phó, còn mang debuff, đúng là không để cho người ta đường sống mà.
Chỉ có thể theo kế sách địch không động ta cũng không động, bốn người đều không động đậy, mà bọn họ lại bay ở trên không nên trùng tộc trên mặt đất tạm thời không làm gì được bọn họ, chỉ có thể trơ mắt nhìn và liên tục vung xúc tu lên, muốn kéo bọn họ xuống dưới đất.
Đáng tiếc xúc tu quá ngắn, dù có vung thế nào thì cũng chủ như "lắc lư theo gió", nhìn rất buồn cười.
Bầy ong cũng không có động tĩnh, không biết là đang chờ đợi thời cơ hay tính toán cái gì, bầu không khí có chút cứng ngắc.
Đột nhiên, một giọt mưa từ trên trời rớt xuống, ‘bộp’ một tiếng rơi xuống trên thân một con ong, nó rung cánh làm sóng âm đột nhiên trở nên mạnh hơn, những con ong mật khác bị nó tác động , tình thế giằng co ngắn ngủi của hai bên bị phá vỡ.
Sau khi sóng âm của bầy ong trở nên dữ dội, Thời Dư lập tức hét lớn: “Chạy!”
Trước khi ra ngoài mấy người họ đã thương lượng qua, nếu như gặp được tình huống không xử lý được thì tách ra chạy.
Tình hình hiện tại cũng không phải dùng mấy chữ là có thể giải thích được, Thời Dư hét lớn sau đó cũng không để ý đến phản ứng của những người khác, khởi động đôi cánh giả tưởng của【Chiến Thần】, không chút do dự chạy về phía sau, mà những người khác cũng vô cùng ăn ý, đều chia các hướng khác nhau mà chạy.
Nhưng chỉ mấy giây ngắn ngủi, trên trời mưa rơi xuống ngày càng nhiều, toàn bộ ‘lộp bộp’ rơi xuống giống như là mưa đá, đập vào thân cơ giáp phát ra những tiếng ‘đùng đùng’, khiến lòng người trầm xuống.
Trận mưa này ập đến bất ngờ, đồng thời cũng khiến sóng âm do ong mật phát ra yếu đi. nhưng cánh của bọn chúng lại giống như một con dao sắc bén, hoàn toàn không sợ nước.
Sau khi bốn người chạy trốn về các hướng khác nhau, con ong chúa vỗ cánh, sau khi sóng âm truyền đi quay trở lại, nó lập tức mang bầy ong đuổi theo phương hướng Thời Dư.
Mẫu vật hình bươm bướm ở trên người Thời Dư.
Trước khi ra ngoài các cô còn tranh cãi để ai giữ mẫu vật hình bươm bướm, cuối cùng Thời Dư giật lấy mẫu vật và lấy cơ giáp ra, ba người họ muốn cướp từ tay cô cũng không có cơ hội, không thể làm gì khác hơn là cam chịu đi theo cô.
Trên đường Thời Dư đã suy nghĩ qua, cô có thể không phải là người mạnh nhất trong chiến đấu, nhưng chạy trốn thì tuyệt đối là cao thủ.
Cô cẩu thả và liều lĩnh như vậy, những người khác còn có thể nói gì nữa đây, tất nhiên là ngoan ngoãn ngậm miệng, chờ đến chỗ cần đến sẽ đánh cho cô một trận cho hả giận.
Thời Dư cũng không phải chạy trốn không có phương hướng, cũng không phải thật sự chạy trở về.
Con đường mà anh đẹp trai chỉ cho bọn họ là cân nhắc đến sự an toàn, cũng không phải con đường ngắn nhất. trên đường đi, Thời Dư có nghiên cứu bản đồ mà anh đẹp trai gửi, trước khi chạy trốn cô đã mở bản đồ để xác định phương hướng, sau đó mới chạy.
Con đường cô chọn là con đường nhanh nhất dẫn đến khu tị nạn của anh đẹp trai, còn về việc trên đường có thể gặp phải trùng tộc khác hay không, Thời Dư tin rằng nếu như thật sự gặp thì cùng lắm là nhiều thêm một đám binh lính đuổi bắt.
Đôi cánh giả tưởng của 【 Chiến Thần】mở rộng hết cỡ, động cơ của cơ giáp cũng được tối đa hoá, số liệu khổng lồ lướt nhanh trên màn hình ảo trước mặt Thời Dư.
Cái gọi là thiết bị kiểm tra gien dùng để kiểm tra số liệu cũng đang chạy điên cuồng, liên tục cập nhật, đo lường, tính toán, cho ra kết quả.
Thời Dư điều khiển cơ giáp với tốc độ cao như vậy, không được một phút thì một tin cảnh báo hiện ra trước mặt cô.
【 Cảnh báo! Trình độ thể năng của người điều khiển không thể tiếp tục điều khiển cơ giáp chạy với tốc độ cao, vui lòng giảm tốc độ ngay lập tức! 】
【 Cảnh báo......】
Cảnh báo này đã xuất hiện ba lần, Thời Dư cắn răng, cố chịu đựng thân thể đang mỏi mệt, coi như không nhìn thấy.
Nếu bây giờ cô dám dừng lại thì chắc chắn sẽ cùng
【 Chiến Thần 】 làm món ngon cho trùng tộc ở nơi này.
Cánh của lũ ong cản phía trước có thể phát ra sóng âm làm ảnh hưởng tới tinh thần lực, trừ Thời Dư thì ba người khác rất nhanh chóng đã bị ảnh hưởng.
Lạc Hạ Từ kết nối số điện thoại với ba người bạn, cảnh báo: “Các cậu phải cẩn thận, sóng âm này có thể làm suy yếu tinh thần lực, sau đó là giảm năng lực chiến đấu của chúng ta, tốt nhất là không trực tiếp đối đầu với chúng.”
Nhưng với tình hình bây giờ thì rõ ràng là không thể.
Trường hợp này không có ghi chép trong sách nghiên cứu trùng tộc, tinh thần ba người Phong Hiểu, kể cả Thời Dư cũng bắt đầu dao động, khi sóng âm truyền tới sẽ giảm khả năng điều khiển cơ giáp của họ, cũng không dễ dàng tập trung tinh thần được như trước.
Những con ong này đã rất khó đối phó, còn mang debuff, đúng là không để cho người ta đường sống mà.
Chỉ có thể theo kế sách địch không động ta cũng không động, bốn người đều không động đậy, mà bọn họ lại bay ở trên không nên trùng tộc trên mặt đất tạm thời không làm gì được bọn họ, chỉ có thể trơ mắt nhìn và liên tục vung xúc tu lên, muốn kéo bọn họ xuống dưới đất.
Đáng tiếc xúc tu quá ngắn, dù có vung thế nào thì cũng chủ như "lắc lư theo gió", nhìn rất buồn cười.
Bầy ong cũng không có động tĩnh, không biết là đang chờ đợi thời cơ hay tính toán cái gì, bầu không khí có chút cứng ngắc.
Đột nhiên, một giọt mưa từ trên trời rớt xuống, ‘bộp’ một tiếng rơi xuống trên thân một con ong, nó rung cánh làm sóng âm đột nhiên trở nên mạnh hơn, những con ong mật khác bị nó tác động , tình thế giằng co ngắn ngủi của hai bên bị phá vỡ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi sóng âm của bầy ong trở nên dữ dội, Thời Dư lập tức hét lớn: “Chạy!”
Trước khi ra ngoài mấy người họ đã thương lượng qua, nếu như gặp được tình huống không xử lý được thì tách ra chạy.
Tình hình hiện tại cũng không phải dùng mấy chữ là có thể giải thích được, Thời Dư hét lớn sau đó cũng không để ý đến phản ứng của những người khác, khởi động đôi cánh giả tưởng của【Chiến Thần】, không chút do dự chạy về phía sau, mà những người khác cũng vô cùng ăn ý, đều chia các hướng khác nhau mà chạy.
Nhưng chỉ mấy giây ngắn ngủi, trên trời mưa rơi xuống ngày càng nhiều, toàn bộ ‘lộp bộp’ rơi xuống giống như là mưa đá, đập vào thân cơ giáp phát ra những tiếng ‘đùng đùng’, khiến lòng người trầm xuống.
Trận mưa này ập đến bất ngờ, đồng thời cũng khiến sóng âm do ong mật phát ra yếu đi. nhưng cánh của bọn chúng lại giống như một con dao sắc bén, hoàn toàn không sợ nước.
Sau khi bốn người chạy trốn về các hướng khác nhau, con ong chúa vỗ cánh, sau khi sóng âm truyền đi quay trở lại, nó lập tức mang bầy ong đuổi theo phương hướng Thời Dư.
Mẫu vật hình bươm bướm ở trên người Thời Dư.
Trước khi ra ngoài các cô còn tranh cãi để ai giữ mẫu vật hình bươm bướm, cuối cùng Thời Dư giật lấy mẫu vật và lấy cơ giáp ra, ba người họ muốn cướp từ tay cô cũng không có cơ hội, không thể làm gì khác hơn là cam chịu đi theo cô.
Trên đường Thời Dư đã suy nghĩ qua, cô có thể không phải là người mạnh nhất trong chiến đấu, nhưng chạy trốn thì tuyệt đối là cao thủ.
Cô cẩu thả và liều lĩnh như vậy, những người khác còn có thể nói gì nữa đây, tất nhiên là ngoan ngoãn ngậm miệng, chờ đến chỗ cần đến sẽ đánh cho cô một trận cho hả giận.
Thời Dư cũng không phải chạy trốn không có phương hướng, cũng không phải thật sự chạy trở về.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Con đường mà anh đẹp trai chỉ cho bọn họ là cân nhắc đến sự an toàn, cũng không phải con đường ngắn nhất. trên đường đi, Thời Dư có nghiên cứu bản đồ mà anh đẹp trai gửi, trước khi chạy trốn cô đã mở bản đồ để xác định phương hướng, sau đó mới chạy.
Con đường cô chọn là con đường nhanh nhất dẫn đến khu tị nạn của anh đẹp trai, còn về việc trên đường có thể gặp phải trùng tộc khác hay không, Thời Dư tin rằng nếu như thật sự gặp thì cùng lắm là nhiều thêm một đám binh lính đuổi bắt.
Đôi cánh giả tưởng của 【 Chiến Thần】mở rộng hết cỡ, động cơ của cơ giáp cũng được tối đa hoá, số liệu khổng lồ lướt nhanh trên màn hình ảo trước mặt Thời Dư.
Cái gọi là thiết bị kiểm tra gien dùng để kiểm tra số liệu cũng đang chạy điên cuồng, liên tục cập nhật, đo lường, tính toán, cho ra kết quả.
Thời Dư điều khiển cơ giáp với tốc độ cao như vậy, không được một phút thì một tin cảnh báo hiện ra trước mặt cô.
【 Cảnh báo! Trình độ thể năng của người điều khiển không thể tiếp tục điều khiển cơ giáp chạy với tốc độ cao, vui lòng giảm tốc độ ngay lập tức! 】
【 Cảnh báo......】
Cảnh báo này đã xuất hiện ba lần, Thời Dư cắn răng, cố chịu đựng thân thể đang mỏi mệt, coi như không nhìn thấy.
Nếu bây giờ cô dám dừng lại thì chắc chắn sẽ cùng
【 Chiến Thần 】 làm món ngon cho trùng tộc ở nơi này.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro