Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch (Dịch)
Là Sư Phụ Quá M...
Mục Dương Sinh
2024-11-16 20:42:38
Xà Tử Nghịch dựng mắt nhìn chằm chằm Trần Trường An, ánh mắt lạnh băng, còn mang theo uy hiếp.
“Tuổi nàng ấy còn nhỏ, có lẽ bị tên khốn này lừa gạt, dứt khoát giết chết hắn đi.”
Linh Bảo Nhi bênh vực kẻ yếu thay Trần Trường An, hừ hừ níu: “Sư phụ đại nhân nhà ta không phải người thường đâu, không có người, đã không có ta hiện giờ.”
Trần Trường An cũng không tức giận, lạnh nhạt nói: “Ta lại cảm thấy mình rất có tư cách làm sư phụ của nàng ấy.”
“Được, nếu ngươi cho rằng ngươi có tư cách làm sư phụ của nàng ấy, vậy phải xem ngươi có bản lĩnh đó không đã! Xem ta dùng một tay trấn áp ngươi đây!”
Pháp lực trong cơ thể Thác Bạt Dã bùng nổ, giống như phong ba sóng thần, mãnh liệt đáng sợ, tràn ngập trong thiên địa.
“Một bàn tay đã muốn trấn áp ta?”
Trần Trường An lắc đầu cười khẽ, không đặt Thác bạt Dã trong mắt.
Thác Bạt Dã cũng không tiếp tục nhiều lời vô nghĩa.
Hừ lạnh một tiếng, hóa thành yêu quang, lao vào tiểu viện.
Ngay lập tức, đã tiến vào trong lĩnh vực vô địch của Trần Trường An.
“Ngươi dùng một bàn tay đã muốn trấn áp ta, vậy không biết ngươi có thể đỡ được một đầu ngón tay của ta không?”
Thác Bạt Dã khinh thường nhìn lại, cho rằng Trần Trường An cuồng vọng tự đại, không coi ai ra gì.
Trước giờ hắn ta còn chưa từng thấy ai dám kiêu ngạo như vậy trước mặt hắn ta.
Quan trọng hơn là, Trần Trường An này còn là người thường.
Hồng Y và Xà Tử Nghịch ở bên cạnh quan sát.
Nghe thấy lời này của Trần Trường An, cũng cảm thấy Trần Trường An quá cuồng vọng.
Chỉ là chuyện khiến Hồng Y và Xà Tử Nghịch tò mò là.
Tuy Trần Trường An cuồng vọng kiêu ngạo, muốn dùng một ngón tay đối phó với Thác Bạt Dã.
Nhưng mà, bọn họ không nhìn thấy chút hoảng loạn, sợ hãi nào trên mặt Trần Trường An.
Ngược lại là vẻ mặt bình tĩnh, biểu tình thản nhiên, càng cho bọn họ một loại cảm giác, đó chính là Trần Trường An căn bản không có đặt Thác Bạt Dã trong mắt!
Loại cảm giác này, khiến bọn họ cảm thấy không chắc!
Thác Bạt Dã chính là đại Yêu Vương Nguyên Anh Cảnh, thống trị núi sông đất đai một phương!
Chẳng lẽ Trần Trường An thật sự có thể đối phó hắn ta?
Chuyện này căn bản không có khả năng!
Giờ phút này, Thác Bạt Dã đã vọt tới trước mặt Trần Trường An.
Hắn hét lớn một tiếng, tay phải làm chưởng, đánh xuống dưới.
Một chưởng này, ẩn chứa lực lượng khủng bố, nếu đánh lên người Trần Trường An, Thác Bạt Dã không chút nghi ngờ có thể trực tiếp đập Trần Trường An thành một đám sương máu!
Một chiêu của cường giả Nguyên Anh, ngay cả cường giả Kim Đan cũng không ngăn được, huống hồ là người thường không có bất cứ tu vi gì.
Đương nhiên, Thác Bạt Dã cũng không để bụng sống chết của Trần Trường An.
Nếu hắn đã cuồng vọng tự đại như vậy, dám can đảm lừa dối thiên chi kiêu nữ, vậy hắn đương nhiên phải trả giá cho hành vi của mình.
Rất nhanh, một chưởng này đã đánh vào trên người Trần Trường An.
Vốn dĩ Thác Bạt Dã cho rằng Trần Trường An sẽ bị đập thành sương máu.
Đương nhiên, Hồng Y và Xà Tử Nghịch cũng cho là như vậy.
Nhưng mà, chuyện tiếp theo lại nằm ngoài dự kiến của ba đại Yêu Vương.
Trần Trường An bình yên vô sự, một chưởng này đánh lên người hắn, căn bản không tạo thành bất cứ thương tổn gì, càng không có khả năng đập thành sương máu.
Nhìn như nào cũng cảm thấy là một chưởng rất bình thường.
Thác Bạt Dã trừng lớn hai con mắt trâu: “Sao có thể???”
Trần Trường An liếc mắt nhìn hắn ta: “Một chưởng này mềm như bông, ngươi chưa ăn sáng sao?”
Nói xong, không đợi Thác Bạt Dã nói thêm cái gì.
Hắn nhẹ nhàng bắn ra ngón trỏ tay phải.
Ngón trỏ bắn ra, nhìn có vẻ qua loa hời hợt, nhưng phảng phất như ẩn chứa uy lực đáng sợ nhất thế gian.
Ngực Thác Bạt dã bị đụng phải một chút, trên thân yêu rắn chắc trực tiếp thủng một lỗ máu.
Sau khi kêu thảm thiết một tiếng, đã bay ra mấy chục mét.
Sắp bay ra khỏi lĩnh vực vô địch, lại bị một cỗ lực lượng ngăn cản.
Nếu đại Yêu Vương này đã tiến vào trong lĩnh vực vô địch của hắn
Muốn rời đi cũng không thể được.
Rơi xuống đất, Thác Bạt Dã thở ra thì nhiều, hít vào thì ít, hơi thở thoi thóp!
Còn hai đại Yêu Vương Hồng Y và Xà tử Nghịch kia, bọn họ mở to hai mắt nhìn, giống như bị hóa đá, cảnh tượng vừa rồi đã khiến bọn họ vô cùng khiếp sợ, không nói lên lời!
Linh Bảo Nhi chớp chớp mắt, tò mò nhìn Thác Bạt Dã bị sư phụ đại nhân đánh trọng thương, trong lòng nói thầm: “Là sư phụ đại nhân quá mạnh hay là mấy yêu ma này quá yếu đây?”
Trong lúc nhất thời, không khí yên tĩnh đến đáng sợ!
Trần Trường An cong khóe miệng, nhìn về phía Xà Tử Nghịch và Hồng Y đã khiếp sợ đến hóa đá kia.
“Xem ra hắn quả nhiên không ngăn được một đầu ngón tay của ta, không biết hai người các ngươi có thể chống đỡ được hay không?”
Trần Trường An vừa nói xong, sắc mặt Xà Tử Nghịch và Hồng Y đều trắng bệch.
“Tuổi nàng ấy còn nhỏ, có lẽ bị tên khốn này lừa gạt, dứt khoát giết chết hắn đi.”
Linh Bảo Nhi bênh vực kẻ yếu thay Trần Trường An, hừ hừ níu: “Sư phụ đại nhân nhà ta không phải người thường đâu, không có người, đã không có ta hiện giờ.”
Trần Trường An cũng không tức giận, lạnh nhạt nói: “Ta lại cảm thấy mình rất có tư cách làm sư phụ của nàng ấy.”
“Được, nếu ngươi cho rằng ngươi có tư cách làm sư phụ của nàng ấy, vậy phải xem ngươi có bản lĩnh đó không đã! Xem ta dùng một tay trấn áp ngươi đây!”
Pháp lực trong cơ thể Thác Bạt Dã bùng nổ, giống như phong ba sóng thần, mãnh liệt đáng sợ, tràn ngập trong thiên địa.
“Một bàn tay đã muốn trấn áp ta?”
Trần Trường An lắc đầu cười khẽ, không đặt Thác bạt Dã trong mắt.
Thác Bạt Dã cũng không tiếp tục nhiều lời vô nghĩa.
Hừ lạnh một tiếng, hóa thành yêu quang, lao vào tiểu viện.
Ngay lập tức, đã tiến vào trong lĩnh vực vô địch của Trần Trường An.
“Ngươi dùng một bàn tay đã muốn trấn áp ta, vậy không biết ngươi có thể đỡ được một đầu ngón tay của ta không?”
Thác Bạt Dã khinh thường nhìn lại, cho rằng Trần Trường An cuồng vọng tự đại, không coi ai ra gì.
Trước giờ hắn ta còn chưa từng thấy ai dám kiêu ngạo như vậy trước mặt hắn ta.
Quan trọng hơn là, Trần Trường An này còn là người thường.
Hồng Y và Xà Tử Nghịch ở bên cạnh quan sát.
Nghe thấy lời này của Trần Trường An, cũng cảm thấy Trần Trường An quá cuồng vọng.
Chỉ là chuyện khiến Hồng Y và Xà Tử Nghịch tò mò là.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tuy Trần Trường An cuồng vọng kiêu ngạo, muốn dùng một ngón tay đối phó với Thác Bạt Dã.
Nhưng mà, bọn họ không nhìn thấy chút hoảng loạn, sợ hãi nào trên mặt Trần Trường An.
Ngược lại là vẻ mặt bình tĩnh, biểu tình thản nhiên, càng cho bọn họ một loại cảm giác, đó chính là Trần Trường An căn bản không có đặt Thác Bạt Dã trong mắt!
Loại cảm giác này, khiến bọn họ cảm thấy không chắc!
Thác Bạt Dã chính là đại Yêu Vương Nguyên Anh Cảnh, thống trị núi sông đất đai một phương!
Chẳng lẽ Trần Trường An thật sự có thể đối phó hắn ta?
Chuyện này căn bản không có khả năng!
Giờ phút này, Thác Bạt Dã đã vọt tới trước mặt Trần Trường An.
Hắn hét lớn một tiếng, tay phải làm chưởng, đánh xuống dưới.
Một chưởng này, ẩn chứa lực lượng khủng bố, nếu đánh lên người Trần Trường An, Thác Bạt Dã không chút nghi ngờ có thể trực tiếp đập Trần Trường An thành một đám sương máu!
Một chiêu của cường giả Nguyên Anh, ngay cả cường giả Kim Đan cũng không ngăn được, huống hồ là người thường không có bất cứ tu vi gì.
Đương nhiên, Thác Bạt Dã cũng không để bụng sống chết của Trần Trường An.
Nếu hắn đã cuồng vọng tự đại như vậy, dám can đảm lừa dối thiên chi kiêu nữ, vậy hắn đương nhiên phải trả giá cho hành vi của mình.
Rất nhanh, một chưởng này đã đánh vào trên người Trần Trường An.
Vốn dĩ Thác Bạt Dã cho rằng Trần Trường An sẽ bị đập thành sương máu.
Đương nhiên, Hồng Y và Xà Tử Nghịch cũng cho là như vậy.
Nhưng mà, chuyện tiếp theo lại nằm ngoài dự kiến của ba đại Yêu Vương.
Trần Trường An bình yên vô sự, một chưởng này đánh lên người hắn, căn bản không tạo thành bất cứ thương tổn gì, càng không có khả năng đập thành sương máu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhìn như nào cũng cảm thấy là một chưởng rất bình thường.
Thác Bạt Dã trừng lớn hai con mắt trâu: “Sao có thể???”
Trần Trường An liếc mắt nhìn hắn ta: “Một chưởng này mềm như bông, ngươi chưa ăn sáng sao?”
Nói xong, không đợi Thác Bạt Dã nói thêm cái gì.
Hắn nhẹ nhàng bắn ra ngón trỏ tay phải.
Ngón trỏ bắn ra, nhìn có vẻ qua loa hời hợt, nhưng phảng phất như ẩn chứa uy lực đáng sợ nhất thế gian.
Ngực Thác Bạt dã bị đụng phải một chút, trên thân yêu rắn chắc trực tiếp thủng một lỗ máu.
Sau khi kêu thảm thiết một tiếng, đã bay ra mấy chục mét.
Sắp bay ra khỏi lĩnh vực vô địch, lại bị một cỗ lực lượng ngăn cản.
Nếu đại Yêu Vương này đã tiến vào trong lĩnh vực vô địch của hắn
Muốn rời đi cũng không thể được.
Rơi xuống đất, Thác Bạt Dã thở ra thì nhiều, hít vào thì ít, hơi thở thoi thóp!
Còn hai đại Yêu Vương Hồng Y và Xà tử Nghịch kia, bọn họ mở to hai mắt nhìn, giống như bị hóa đá, cảnh tượng vừa rồi đã khiến bọn họ vô cùng khiếp sợ, không nói lên lời!
Linh Bảo Nhi chớp chớp mắt, tò mò nhìn Thác Bạt Dã bị sư phụ đại nhân đánh trọng thương, trong lòng nói thầm: “Là sư phụ đại nhân quá mạnh hay là mấy yêu ma này quá yếu đây?”
Trong lúc nhất thời, không khí yên tĩnh đến đáng sợ!
Trần Trường An cong khóe miệng, nhìn về phía Xà Tử Nghịch và Hồng Y đã khiếp sợ đến hóa đá kia.
“Xem ra hắn quả nhiên không ngăn được một đầu ngón tay của ta, không biết hai người các ngươi có thể chống đỡ được hay không?”
Trần Trường An vừa nói xong, sắc mặt Xà Tử Nghịch và Hồng Y đều trắng bệch.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro