Cạm Bẫy Hôn Nhân: Chị Dâu, Tôi Đợi Chị Ly Hôn!
Thay đổi bất th...
2024-12-26 11:25:16
Tần Thế Nam ngồi trong văn phòng, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính trước mặt, nơi hiển thị chi tiết báo cáo về Định Hải. Mọi thứ dường như đều hợp lý: số liệu, lợi nhuận, các hợp đồng trong quá khứ... Nhưng trực giác của anh mách bảo rằng còn điều gì đó bị che giấu.
Anh cầm điện thoại, định gọi cho trợ lý để điều tra kỹ hơn thì chợt khựng lại. Bàn tay anh dừng giữa không trung, ánh mắt trầm tư.
[Không lẽ mình đang nghi ngờ cô ấy?]
Ý nghĩ đó khiến anh cảm thấy mâu thuẫn. Tinh Dương là người luôn có kế hoạch rõ ràng và tầm nhìn xa trông rộng. Cô chưa từng đưa ra quyết định nào mà không cân nhắc kỹ. Nhưng lần này, sự kiên quyết của cô lại quá mức, như thể... đang che giấu điều gì đó.
Tần Thế Nam nhíu mày, tay gõ nhẹ lên bàn. Anh nhớ lại ánh mắt Tinh Dương trong cuộc họp cổ đông, bình tĩnh nhưng sắc bén, như thể cô đang đánh cược tất cả vào quyết định này.
“Định Hải.” Anh khẽ lẩm bẩm, ánh mắt trở nên sắc lạnh.
Một buổi tối Tân Thế Nam ngồi trong văn phòng, ánh đèn làm việc hắt xuống khuôn mặt anh, phản chiếu vẻ trầm tư sâu sắc. Trên bàn làm việc, những tập hồ sơ liên quan đến Định Hải trải ra trước mặt. Anh lần lượt lật từng trang, ánh mắt quét nhanh qua các con số, hợp đồng và điều khoản.Đến một tập tài liệu ghi chép chi tiết các giao dịch trong quá khứ, anh bỗng dừng lại. Một chi tiết nhỏ nhưng lại khiến anh nhíu mày.
Mọi con số đều hợp lý, mọi hợp đồng đều minh bạch, nhưng có một điều khiển Tần Thế Nam không thể không chú ý: cứ mỗi lần hợp tác với Định Hải, đội ngũ nhân sự tham gia dự án của Tần Lĩnh lại bị thay đổi một mở.
Anh lật lại danh sách nhân sự từ những lần hợp tác trước. Quả thật, tất cả những người từng trực tiếp phụ trách dự án với Định Hải đều đã không còn làm việc cho Tần Lĩnh, dù họ từng là những nhân viên xuất sắc.
Năm nay cũng không ngoại lệ. Lần hợp tác này mới được thông qua chưa đầy hai ngày, vậy mà danh sách nhân sự phụ trách dự án đã thay đổi gần như toàn bộ, công nhân lâu năm ở nhà máy gần như bị thay hết trừ những người đã được thay vào trước đó 3 năm. Lý do chính thức là "điều chuyển công tác" hoặc "nghỉ việc vì lý do cá nhân, cải tiến chất lượng nhân công. " nhưng nhìn cách mọi chuyện diễn ra, Tần Thế Nam không thể không đặt câu hỏi.
“Tại sao chỉ khi hợp tác với Định Hải, điều này mới xảy ra?"
Những thay đổi nhân sự này luôn xảy ra trước hoặc ngay khi hợp tác với Định Hải.
Anh nhớ rõ nhà máy này vốn là một trong những cơ sở sản xuất ổn định nhất của Tần Lĩnh, nơi những công nhân lâu năm không chỉ làm việc hiệu quả mà còn có lòng trung thành đáng quý. Việc thay thế họ bằng những người mới hoàn toàn không hợp lý.
“Có vẻ như Định Hải không chỉ muốn hợp tác về sản phẩm.” Anh lẩm bẩm, ngón tay gõ nhịp trên mặt bàn.
Tần Thế Nam đứng dậy, tiến về phía tủ hồ sơ lớn đặt ở góc phòng.
Anh kéo ra một ngăn chứa đầy tài liệu cũ, tìm kiếm những báo cáo chi tiết từ các dự án hợp tác trước đây. Sau vài phút, anh tìm thấy một báo cáo về việc điều chuyển công nhân cách đây ba năm – đúng vào thời điểm Định Hải bắt đầu mở rộng quy mô hợp tác.
Những cái tên trong danh sách công nhân bị thay thế, lý do đưa ra, và thời gian diễn ra tất cả đều khớp với một mô hình lặp lại.
Anh không thể ngăn bản thân đặt ra câu hỏi:
Liệu có ai đó trong Tần Lĩnh đang cố tình thay đổi nhân sự để phục vụ mục đích riêng? Hay Định Hải có ảnh hưởng đến mức có thể can thiệp sâu vào nội bộ Tần Lĩnh?
Tần Thế Nam quay lại bàn làm việc, ánh mắt sắc lạnh hơn. Một chuyện lớn như vậy sao lại không ai báo cáo với anh?
Tần Thế Nam khế dựa lưng vào ghế, ánh mắt xa xăm như đang lần tìm câu trả lời trong màn đêm. Những mảnh ghép trong đầu anh dần kết nối lại, nhưng chúng không tạo ra bức tranh rõ ràng mà chỉ càng làm anh thêm bối rối.
Ba năm trước, Tần Thế Vỹ lên nắm quyền trong công ty, mọi thứ chỉ thay đổi ở mức nhỏ lẻ, có thể coi là điều chỉnh bình thường. Nhưng từ hai năm trước, khi Hạ Tinh Dương bước chân vào nhà họ Tần, những thay đổi này ngày càng rõ ràng và táo bạo hơn...
Suy nghĩ này khiến lòng anh chùng xuống. Anh không muốn nghi ngờ Tinh Dương, nhưng thực tế đang dần kéo anh về phía những giả thuyết không mong muốn.
"Liệu cô ấy thực sự muốn tốt cho Tần Lĩnh, hay đây là một phần trong kế hoạch nào đó mà mình chưa nhìn thấy?"
Tần Thế Nam bật dậy khỏi ghế, tay rút ra một tập tài liệu khác liên quan đến Tinh Dương. Anh lật qua các trang báo cáo thành tích, kế hoạch phát triển mà cô đã trình bày trong các cuộc họp suốt hai năm qua. Mọi thứ đều hoàn hảo, hợp lý đến mức không có điểm nào để bắt bẻ.
Nhưng cũng chính sự hoàn hảo này lại khiến anh thấy bất an.
Điện thoại trên bàn chợt reo lên, kéo anh ra khỏi dòng suy nghĩ. Là trưởng phòng nhân sự.
“Thưa Tổng giám đốc, tôi đã gửi toàn bộ báo cáo qua email cho anh. Có cần tôi giải thích chi tiết không?"
“Không cần. Tôi sẽ xem qua trước. Ngày mai có gì cần làm rõ, tôi sẽ gọi anh."
Cúp máy, Tần Thế Nam mở ngay email lên. Báo cáo dày đặc các con số, danh sách nhân sự cũ và mới, lý do thay đổi, tất cả đều được ghi chú rõ ràng. Nhưng điều khiển anh chú ý là một cột ghi chú đặc biệt:
“Người duyệt cuối cùng.”
Dường như có một bàn tay vô hình đã sắp đặt, bởi hầu hết các thay đổi quan trọng đều có chữ ký cuối cùng của... Hạ Tinh Dương.
Lồng ngực Tần Thế Nam siết chặt. Anh không thể tin nổi vào mắt mình.
“Là cô ấy... Tại sao cô ấy lại phải nhúng tay vào việc này?"
Những câu hỏi không ngừng vang lên trong đầu anh, nhưng lúc này anh cần sự thật, chứ không phải những giả thuyết mơ hồ.
Anh nhanh chóng gọi điện cho trợ lý. “Chuẩn bị xe. Tôi cần đến nhà kho phía Tây ngay lập tức. Đừng để ai biết”
Tắt máy, Tần Thế Nam khoác vội áo khoác, ánh mắt sắc lạnh đầy quyết đoán. Anh biết mình đang đứng trước một ngã rẽ quan trọng. Dù là ai đứng sau chuyện này, anh nhất định phải lỗi sự thật ra ánh sáng.
Anh cầm điện thoại, định gọi cho trợ lý để điều tra kỹ hơn thì chợt khựng lại. Bàn tay anh dừng giữa không trung, ánh mắt trầm tư.
[Không lẽ mình đang nghi ngờ cô ấy?]
Ý nghĩ đó khiến anh cảm thấy mâu thuẫn. Tinh Dương là người luôn có kế hoạch rõ ràng và tầm nhìn xa trông rộng. Cô chưa từng đưa ra quyết định nào mà không cân nhắc kỹ. Nhưng lần này, sự kiên quyết của cô lại quá mức, như thể... đang che giấu điều gì đó.
Tần Thế Nam nhíu mày, tay gõ nhẹ lên bàn. Anh nhớ lại ánh mắt Tinh Dương trong cuộc họp cổ đông, bình tĩnh nhưng sắc bén, như thể cô đang đánh cược tất cả vào quyết định này.
“Định Hải.” Anh khẽ lẩm bẩm, ánh mắt trở nên sắc lạnh.
Một buổi tối Tân Thế Nam ngồi trong văn phòng, ánh đèn làm việc hắt xuống khuôn mặt anh, phản chiếu vẻ trầm tư sâu sắc. Trên bàn làm việc, những tập hồ sơ liên quan đến Định Hải trải ra trước mặt. Anh lần lượt lật từng trang, ánh mắt quét nhanh qua các con số, hợp đồng và điều khoản.Đến một tập tài liệu ghi chép chi tiết các giao dịch trong quá khứ, anh bỗng dừng lại. Một chi tiết nhỏ nhưng lại khiến anh nhíu mày.
Mọi con số đều hợp lý, mọi hợp đồng đều minh bạch, nhưng có một điều khiển Tần Thế Nam không thể không chú ý: cứ mỗi lần hợp tác với Định Hải, đội ngũ nhân sự tham gia dự án của Tần Lĩnh lại bị thay đổi một mở.
Anh lật lại danh sách nhân sự từ những lần hợp tác trước. Quả thật, tất cả những người từng trực tiếp phụ trách dự án với Định Hải đều đã không còn làm việc cho Tần Lĩnh, dù họ từng là những nhân viên xuất sắc.
Năm nay cũng không ngoại lệ. Lần hợp tác này mới được thông qua chưa đầy hai ngày, vậy mà danh sách nhân sự phụ trách dự án đã thay đổi gần như toàn bộ, công nhân lâu năm ở nhà máy gần như bị thay hết trừ những người đã được thay vào trước đó 3 năm. Lý do chính thức là "điều chuyển công tác" hoặc "nghỉ việc vì lý do cá nhân, cải tiến chất lượng nhân công. " nhưng nhìn cách mọi chuyện diễn ra, Tần Thế Nam không thể không đặt câu hỏi.
“Tại sao chỉ khi hợp tác với Định Hải, điều này mới xảy ra?"
Những thay đổi nhân sự này luôn xảy ra trước hoặc ngay khi hợp tác với Định Hải.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh nhớ rõ nhà máy này vốn là một trong những cơ sở sản xuất ổn định nhất của Tần Lĩnh, nơi những công nhân lâu năm không chỉ làm việc hiệu quả mà còn có lòng trung thành đáng quý. Việc thay thế họ bằng những người mới hoàn toàn không hợp lý.
“Có vẻ như Định Hải không chỉ muốn hợp tác về sản phẩm.” Anh lẩm bẩm, ngón tay gõ nhịp trên mặt bàn.
Tần Thế Nam đứng dậy, tiến về phía tủ hồ sơ lớn đặt ở góc phòng.
Anh kéo ra một ngăn chứa đầy tài liệu cũ, tìm kiếm những báo cáo chi tiết từ các dự án hợp tác trước đây. Sau vài phút, anh tìm thấy một báo cáo về việc điều chuyển công nhân cách đây ba năm – đúng vào thời điểm Định Hải bắt đầu mở rộng quy mô hợp tác.
Những cái tên trong danh sách công nhân bị thay thế, lý do đưa ra, và thời gian diễn ra tất cả đều khớp với một mô hình lặp lại.
Anh không thể ngăn bản thân đặt ra câu hỏi:
Liệu có ai đó trong Tần Lĩnh đang cố tình thay đổi nhân sự để phục vụ mục đích riêng? Hay Định Hải có ảnh hưởng đến mức có thể can thiệp sâu vào nội bộ Tần Lĩnh?
Tần Thế Nam quay lại bàn làm việc, ánh mắt sắc lạnh hơn. Một chuyện lớn như vậy sao lại không ai báo cáo với anh?
Tần Thế Nam khế dựa lưng vào ghế, ánh mắt xa xăm như đang lần tìm câu trả lời trong màn đêm. Những mảnh ghép trong đầu anh dần kết nối lại, nhưng chúng không tạo ra bức tranh rõ ràng mà chỉ càng làm anh thêm bối rối.
Ba năm trước, Tần Thế Vỹ lên nắm quyền trong công ty, mọi thứ chỉ thay đổi ở mức nhỏ lẻ, có thể coi là điều chỉnh bình thường. Nhưng từ hai năm trước, khi Hạ Tinh Dương bước chân vào nhà họ Tần, những thay đổi này ngày càng rõ ràng và táo bạo hơn...
Suy nghĩ này khiến lòng anh chùng xuống. Anh không muốn nghi ngờ Tinh Dương, nhưng thực tế đang dần kéo anh về phía những giả thuyết không mong muốn.
"Liệu cô ấy thực sự muốn tốt cho Tần Lĩnh, hay đây là một phần trong kế hoạch nào đó mà mình chưa nhìn thấy?"
Tần Thế Nam bật dậy khỏi ghế, tay rút ra một tập tài liệu khác liên quan đến Tinh Dương. Anh lật qua các trang báo cáo thành tích, kế hoạch phát triển mà cô đã trình bày trong các cuộc họp suốt hai năm qua. Mọi thứ đều hoàn hảo, hợp lý đến mức không có điểm nào để bắt bẻ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng cũng chính sự hoàn hảo này lại khiến anh thấy bất an.
Điện thoại trên bàn chợt reo lên, kéo anh ra khỏi dòng suy nghĩ. Là trưởng phòng nhân sự.
“Thưa Tổng giám đốc, tôi đã gửi toàn bộ báo cáo qua email cho anh. Có cần tôi giải thích chi tiết không?"
“Không cần. Tôi sẽ xem qua trước. Ngày mai có gì cần làm rõ, tôi sẽ gọi anh."
Cúp máy, Tần Thế Nam mở ngay email lên. Báo cáo dày đặc các con số, danh sách nhân sự cũ và mới, lý do thay đổi, tất cả đều được ghi chú rõ ràng. Nhưng điều khiển anh chú ý là một cột ghi chú đặc biệt:
“Người duyệt cuối cùng.”
Dường như có một bàn tay vô hình đã sắp đặt, bởi hầu hết các thay đổi quan trọng đều có chữ ký cuối cùng của... Hạ Tinh Dương.
Lồng ngực Tần Thế Nam siết chặt. Anh không thể tin nổi vào mắt mình.
“Là cô ấy... Tại sao cô ấy lại phải nhúng tay vào việc này?"
Những câu hỏi không ngừng vang lên trong đầu anh, nhưng lúc này anh cần sự thật, chứ không phải những giả thuyết mơ hồ.
Anh nhanh chóng gọi điện cho trợ lý. “Chuẩn bị xe. Tôi cần đến nhà kho phía Tây ngay lập tức. Đừng để ai biết”
Tắt máy, Tần Thế Nam khoác vội áo khoác, ánh mắt sắc lạnh đầy quyết đoán. Anh biết mình đang đứng trước một ngã rẽ quan trọng. Dù là ai đứng sau chuyện này, anh nhất định phải lỗi sự thật ra ánh sáng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro