Chương 31
2024-10-17 22:26:38
“Cậu đi xuống cho tôi!” Đến cả trái tim của Lê Nghiên cũng đang run rẩy.
Đúng, cô từng mơ thấy Triệu Phi Minh, thậm chí còn nhớ lại cảm giác bị anh nện khóc, nhưng cô chưa từng nghĩ đến việc giữ anh lại để làm loại chuyện này với anh.
Dù sao anh vẫn là trẻ con, còn là con trai của Triệu Cao Hồng, con kế trên danh nghĩa của cô.
“Chưa từng nghĩ sao?” Triệu Phi Minh giữ chặt hai tay cô, khoảng cách giữa hai người quá gần, chóp mũi anh chạm vào mũi cô, thứ giữa hai chân vừa cứng vừa nóng, còn chuyển động trước sự vùng vẫy của cô, khiến người cô run lên.
“Không!” Giọng nói của cô run rẩy, hai tay bị ấn sang hai bên vùng vẫy lần nữa, cơ thể bắt đầu vặn vẹo, muốn tránh xa dương vật kia của anh.
Khóe môi của Triệu Phi Minh khẽ cong, anh nở nụ cười trào phúng, sau đó đứng dậy mở tủ đầu giường của cô, từ trong đó lấy ra một cây dương vật giả màu đen, anh đặt nó trong tay, ước lượng thử, hỏi cô: “Vậy cô nói cho tôi biết đây là cái gì?”
Mặt Lê Nghiên lập tức đỏ bừng: “Triệu Phi Minh.”
Cô có thói quen thủ dâm, sau khi ở bên Triệu Cao Hồng, cứ cách một tuần là cô sẽ thủ dâm một lần. Sau khi ly hôn, cô sợ Triệu Cao Hồng nhìn thấy nên mới mang món đồ này theo, ban đêm không ngủ được, cô sẽ lấy cây dương vật giả này nhét vào tiểu huyệt, nhưng đồ giả chung quy vẫn là giả, không thể làm cô thỏa mãn trong một lần.
Rõ ràng cô giấu nó rất kỹ nhưng không ngờ vẫn bị Triệu Phi Minh phát hiện.
Lê Nghiên đứng dậy giật lấy, Triệu Phi Minh chuyển nó sang tay khác, thấy Lê Nghiên lao vào lòng ngực mình, anh thuận thế ôm eo cô, đặt dương vật giả màu đen dưới cằm cô, buộc cô phải ngẩng đầu, lúc này mới hỏi: “Dùng miệng ngậm đồ giả này bao giờ chứ?”
Lê Nghiên đỏ mặt, hất tay anh ra, đồng thời chộp lấy dương vật giả: “Không!”
Cô muốn đẩy anh nhưng không đẩy được, chỉ đành trừng mắt nhìn anh: “Triệu Phi Minh! Buông tôi ra!”
Triệu Phi Minh đè cô xuống giường, cầm dương vật giả trong tay Lê Nghiên, đặt lên môi cô, cọ qua cọ lại: “Cái miệng bên dưới từng ngậm rồi.”
Hành động của anh khiến người Lê Nghiên tê dại, cô kháng cự, giơ tay đẩy anh nhưng cô căn bản không đẩy được, chỉ có thể nhìn anh chằm chằm nói: “Cậu định làm gì!”
Triệu Phi Minh dùng quy đầu giả cố tình chọc vào môi dưới của cô; “Cầm lấy nó chơi cho tôi xem.”
Anh ưỡn hông, để cô cảm nhận được sức nóng của thứ bên dưới: “Nếu không tôi thì chúng ta chơi thật.”
“Không được.” Lê Nghiên trợn mắt ngạc nhiên, “Không thể nào! Triệu Phi Minh, cậu điên rồi! Mặc dù tôi là mẹ kế của cậu nhưng cho dù là mẹ kế, cậu cũng nên gọi tôi một tiếng mẹ, cậu không được làm vậy!”
“Tôi chưa từng coi cô là mẹ của tôi.” Triệu Phi Minh nâng cằm cô lên, ép cô nhìn thẳng vào mắt mình, “Không phải cô hỏi tôi tối hôm qua tôi đã làm gì sao?”
“Tôi dùng hai tay của cô loát bốn lần, lần cuối cùng bắn vào trong miệng cô.” Anh vuốt ve bàn tay phải của cô, ánh mắt dừng trên khuôn mặt cô lần nữa, giọng nói rất trầm, “Có phải cô hạ thuốc tôi đúng không? Nếu không tại sao tôi lại cứng ngay khi vừa đến đây.”
Lê Nghiên nghe mà kinh ngạc, thấy anh chủ động thú nhận việc mình làm tối hôm qua, ngoại trừ sốc ra thì chỉ có hoảng sợ, thằng nhãi ranh này vậy mà dám dùng tay cô thủ dâm bốn lần, đã thế còn bắn vào trong miệng cô!
Thằng nhãi khốn kiếp này!
Cô giơ tay định đánh anh nhưng bị Triệu Phi Minh dễ dàng áp chế, anh ngồi trên người cô, từ từ ưỡn hông, kéo quần lót xuống, để lộ dương vật cứng rắn đang đứng thẳng, sau đó kéo tay cô đặt lên dương vật của mình.
“Mẹ nhỏ, không phải cô muốn quản tôi sao?”
Anh ưỡn hông, đặt dương vật vào trong lòng bàn tay cô: “Bây giờ tôi giao nó cho cô quản.”
Đúng, cô từng mơ thấy Triệu Phi Minh, thậm chí còn nhớ lại cảm giác bị anh nện khóc, nhưng cô chưa từng nghĩ đến việc giữ anh lại để làm loại chuyện này với anh.
Dù sao anh vẫn là trẻ con, còn là con trai của Triệu Cao Hồng, con kế trên danh nghĩa của cô.
“Chưa từng nghĩ sao?” Triệu Phi Minh giữ chặt hai tay cô, khoảng cách giữa hai người quá gần, chóp mũi anh chạm vào mũi cô, thứ giữa hai chân vừa cứng vừa nóng, còn chuyển động trước sự vùng vẫy của cô, khiến người cô run lên.
“Không!” Giọng nói của cô run rẩy, hai tay bị ấn sang hai bên vùng vẫy lần nữa, cơ thể bắt đầu vặn vẹo, muốn tránh xa dương vật kia của anh.
Khóe môi của Triệu Phi Minh khẽ cong, anh nở nụ cười trào phúng, sau đó đứng dậy mở tủ đầu giường của cô, từ trong đó lấy ra một cây dương vật giả màu đen, anh đặt nó trong tay, ước lượng thử, hỏi cô: “Vậy cô nói cho tôi biết đây là cái gì?”
Mặt Lê Nghiên lập tức đỏ bừng: “Triệu Phi Minh.”
Cô có thói quen thủ dâm, sau khi ở bên Triệu Cao Hồng, cứ cách một tuần là cô sẽ thủ dâm một lần. Sau khi ly hôn, cô sợ Triệu Cao Hồng nhìn thấy nên mới mang món đồ này theo, ban đêm không ngủ được, cô sẽ lấy cây dương vật giả này nhét vào tiểu huyệt, nhưng đồ giả chung quy vẫn là giả, không thể làm cô thỏa mãn trong một lần.
Rõ ràng cô giấu nó rất kỹ nhưng không ngờ vẫn bị Triệu Phi Minh phát hiện.
Lê Nghiên đứng dậy giật lấy, Triệu Phi Minh chuyển nó sang tay khác, thấy Lê Nghiên lao vào lòng ngực mình, anh thuận thế ôm eo cô, đặt dương vật giả màu đen dưới cằm cô, buộc cô phải ngẩng đầu, lúc này mới hỏi: “Dùng miệng ngậm đồ giả này bao giờ chứ?”
Lê Nghiên đỏ mặt, hất tay anh ra, đồng thời chộp lấy dương vật giả: “Không!”
Cô muốn đẩy anh nhưng không đẩy được, chỉ đành trừng mắt nhìn anh: “Triệu Phi Minh! Buông tôi ra!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Triệu Phi Minh đè cô xuống giường, cầm dương vật giả trong tay Lê Nghiên, đặt lên môi cô, cọ qua cọ lại: “Cái miệng bên dưới từng ngậm rồi.”
Hành động của anh khiến người Lê Nghiên tê dại, cô kháng cự, giơ tay đẩy anh nhưng cô căn bản không đẩy được, chỉ có thể nhìn anh chằm chằm nói: “Cậu định làm gì!”
Triệu Phi Minh dùng quy đầu giả cố tình chọc vào môi dưới của cô; “Cầm lấy nó chơi cho tôi xem.”
Anh ưỡn hông, để cô cảm nhận được sức nóng của thứ bên dưới: “Nếu không tôi thì chúng ta chơi thật.”
“Không được.” Lê Nghiên trợn mắt ngạc nhiên, “Không thể nào! Triệu Phi Minh, cậu điên rồi! Mặc dù tôi là mẹ kế của cậu nhưng cho dù là mẹ kế, cậu cũng nên gọi tôi một tiếng mẹ, cậu không được làm vậy!”
“Tôi chưa từng coi cô là mẹ của tôi.” Triệu Phi Minh nâng cằm cô lên, ép cô nhìn thẳng vào mắt mình, “Không phải cô hỏi tôi tối hôm qua tôi đã làm gì sao?”
“Tôi dùng hai tay của cô loát bốn lần, lần cuối cùng bắn vào trong miệng cô.” Anh vuốt ve bàn tay phải của cô, ánh mắt dừng trên khuôn mặt cô lần nữa, giọng nói rất trầm, “Có phải cô hạ thuốc tôi đúng không? Nếu không tại sao tôi lại cứng ngay khi vừa đến đây.”
Lê Nghiên nghe mà kinh ngạc, thấy anh chủ động thú nhận việc mình làm tối hôm qua, ngoại trừ sốc ra thì chỉ có hoảng sợ, thằng nhãi ranh này vậy mà dám dùng tay cô thủ dâm bốn lần, đã thế còn bắn vào trong miệng cô!
Thằng nhãi khốn kiếp này!
Cô giơ tay định đánh anh nhưng bị Triệu Phi Minh dễ dàng áp chế, anh ngồi trên người cô, từ từ ưỡn hông, kéo quần lót xuống, để lộ dương vật cứng rắn đang đứng thẳng, sau đó kéo tay cô đặt lên dương vật của mình.
“Mẹ nhỏ, không phải cô muốn quản tôi sao?”
Anh ưỡn hông, đặt dương vật vào trong lòng bàn tay cô: “Bây giờ tôi giao nó cho cô quản.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro