Chương 32
2024-10-17 22:26:38
“Triệu Phi Minh!” Cô không rút tay về được, lòng bàn tay bị vật nóng làm cho tê dại, cô dùng lực, tay còn lại đẩy anh, cao giọng nói: “Tôi thật sự mặc kệ cậu đấy.”
“Cô hét cái gì?” Giọng nói của Triệu Phi Minh trở nên khàn hơn, anh siết chặt ngón tay của cô, ấn mạnh tay cô lên dương vật vuốt ve vài lần, thở gấp nói, “Cô giúp tôi làm nó xuất tinh, tôi sẽ không làm cô.”
“Không được!” Cô không cần suy nghĩ mà lập tức từ chối.
“Cô muốn tôi nện cô à?” Triệu Phi Minh dừng lại, buông tay cô ra, toàn bộ cơ thể hạ xuống vây kín người cô, tay còn lại dọc theo eo cô sờ xuống dưới, cô mặc váy ngủ, mặc dù mặc cả áo lót và quần lót nhưng vải rất mỏng, ngón tay anh lại nóng, cái cảm giác tưởng như vô hình này vô vớ khiến da đầu cô tê dại.
Lê Nghiên rùng mình: “Không phải! Không! Triệu Phi Minh! Cậu đứng dậy!”
Anh tiếp tục di chuyển, ngón tay luồn vào dưới váy ngủ của cô, đốt ngón tay ấm áp của anh đã chạm đến mép quần lót, anh kéo nhẹ một cái, Lê Nghiên run rẩy kêu một tiếng, cô nhắm mắt, hét lên: “Được rồi! Tôi…Tôi giúp cậu!”
Triệu Phi Minh khẽ cong môi, anh nằm xuống giường, kéo quần lót xuống, dương vật màu đỏ tím đứng thẳng giữa không trung, anh giơ cánh tay dài ra vuốt ve hai lần để giảm bớt cơn đau, sau đó mới nhìn Lê Nghiên: “Mẹ nhỏ, mau lên.”
Lê Nghiên đứng dậy, cô nhìn anh một cái, cô thực sự rất muốn nhảy qua người anh xuống giường, tốt nhất nên chạy nhanh một chút, trực tiếp chạy thẳng ra cửa, nhưng cô sợ tên điên Triệu Phi Minh này sẽ đuổi theo mà không mặc quần áo, đến lúc đó bị người ta chụp ảnh, cô không chỉ bị mất mặt thôi đâu.
Con trai của chồng cũ, con riêng và mẹ kế.
Mỗi một từ cũng đủ để lên án đạo đức của cô hàng nghìn lần.
Ngón tay của Lê Nghiên run lên, cô hít sâu hai lần mới nói: “Triệu Phi Minh, cậu vẫn còn nhỏ, cậu không biết mình đang làm gì đâu.”
Triệu Phi Minh ngồi dậy, nắm lấy tay cô đặt lên dương vật của mình, khi nói chuyện, cằm anh lúc nào cũng hếch lên, vẻ mặt kiêu ngạo, yết hầu hơi nhô lên, giọng nói rơi vào không khí trở nên khàn hơn: “Tôi chỉ biết nếu cô cứ trì hoãn kéo dài thời gian, tôi sẽ nện cô.”
Lê Nghiên bị ép phải cầm dương vật, cô chưa từng nhìn nó kỹ càng như vậy bao giờ, bây giờ cầm cô mới dám nhìn thẳng vào nó, quan sát nó thật kỹ.
Đây là một cây gậy dài, quy đầu hơi hồng, phần trục có màu đỏ tím và những đường gân xanh cường điệu quấn quanh nó khiến dương vật trở nên hung dữ hơn.
Nó thật sự rất lớn.
Cô hoàn toàn không nắm được bằng một tay, khi vuốt ve từ trên xuống, nó hưng phấn nảy lên, mã mắt rỉ ra một ít chất nhầy trong suốt, cô xoa vài lần, chất nhầy đó dính vào tay cô trở thành chất bôi trơn, giúp cô di chuyển dễ dàng hơn.
Triệu Phi Minh banh hai chân nằm ngửa trên giường, cơ bắp căng cứng, anh thở hổn hển, ngửa đầu nói: “Nhanh hơn nữa.”
Giọng nói khàn như sắp bốc cháy.
Lê Nghiên quay mặt đi không nhìn dương vật, cũng không dám nhìn mặt anh, cô nhìn ga giường mềm mại nhăn nheo, trong đầu tự hỏi rốt cuộc mình đang làm gì, liệu có ai đến cứu cô hay không, nhưng bàn tay kia lại rất nghe lời nắm lấy dương vật, vuốt ve nó, đến khi cổ tay đau nhức thì Triệu Phi Minh vẫn chưa bắn.
Khi Lê Nghiên đang chuẩn bị đổi tay thì cô phát hiện mình ướt.
Tình huống cô sợ nhất đã xảy ra, cô vậy mà lại có phản ứng khi thủ dâm cho Triệu Phi Minh.
Điều này càng khiến cô không dám ngẩng đầu nhìn mặt Triệu Phi Minh, sau khi đổi tay hai lần, cô mới nghe thấy Triệu Phi Minh thở hổn hển nói: “Mau lên, tôi muốn xuất tinh.”
Dương vật thô dài to hơn, Lê Nghiên cảm thấy tay mình sắp gãy, cô chịu đựng cảm giác tê mỏi, cố gắng vuốt ve khẩu súng nóng bỏng đó, một lúc sau, cô thấy Triệu Phi Minh thở mạnh, tinh dịch bắn hết lên mặt cô.
“Cô hét cái gì?” Giọng nói của Triệu Phi Minh trở nên khàn hơn, anh siết chặt ngón tay của cô, ấn mạnh tay cô lên dương vật vuốt ve vài lần, thở gấp nói, “Cô giúp tôi làm nó xuất tinh, tôi sẽ không làm cô.”
“Không được!” Cô không cần suy nghĩ mà lập tức từ chối.
“Cô muốn tôi nện cô à?” Triệu Phi Minh dừng lại, buông tay cô ra, toàn bộ cơ thể hạ xuống vây kín người cô, tay còn lại dọc theo eo cô sờ xuống dưới, cô mặc váy ngủ, mặc dù mặc cả áo lót và quần lót nhưng vải rất mỏng, ngón tay anh lại nóng, cái cảm giác tưởng như vô hình này vô vớ khiến da đầu cô tê dại.
Lê Nghiên rùng mình: “Không phải! Không! Triệu Phi Minh! Cậu đứng dậy!”
Anh tiếp tục di chuyển, ngón tay luồn vào dưới váy ngủ của cô, đốt ngón tay ấm áp của anh đã chạm đến mép quần lót, anh kéo nhẹ một cái, Lê Nghiên run rẩy kêu một tiếng, cô nhắm mắt, hét lên: “Được rồi! Tôi…Tôi giúp cậu!”
Triệu Phi Minh khẽ cong môi, anh nằm xuống giường, kéo quần lót xuống, dương vật màu đỏ tím đứng thẳng giữa không trung, anh giơ cánh tay dài ra vuốt ve hai lần để giảm bớt cơn đau, sau đó mới nhìn Lê Nghiên: “Mẹ nhỏ, mau lên.”
Lê Nghiên đứng dậy, cô nhìn anh một cái, cô thực sự rất muốn nhảy qua người anh xuống giường, tốt nhất nên chạy nhanh một chút, trực tiếp chạy thẳng ra cửa, nhưng cô sợ tên điên Triệu Phi Minh này sẽ đuổi theo mà không mặc quần áo, đến lúc đó bị người ta chụp ảnh, cô không chỉ bị mất mặt thôi đâu.
Con trai của chồng cũ, con riêng và mẹ kế.
Mỗi một từ cũng đủ để lên án đạo đức của cô hàng nghìn lần.
Ngón tay của Lê Nghiên run lên, cô hít sâu hai lần mới nói: “Triệu Phi Minh, cậu vẫn còn nhỏ, cậu không biết mình đang làm gì đâu.”
Triệu Phi Minh ngồi dậy, nắm lấy tay cô đặt lên dương vật của mình, khi nói chuyện, cằm anh lúc nào cũng hếch lên, vẻ mặt kiêu ngạo, yết hầu hơi nhô lên, giọng nói rơi vào không khí trở nên khàn hơn: “Tôi chỉ biết nếu cô cứ trì hoãn kéo dài thời gian, tôi sẽ nện cô.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lê Nghiên bị ép phải cầm dương vật, cô chưa từng nhìn nó kỹ càng như vậy bao giờ, bây giờ cầm cô mới dám nhìn thẳng vào nó, quan sát nó thật kỹ.
Đây là một cây gậy dài, quy đầu hơi hồng, phần trục có màu đỏ tím và những đường gân xanh cường điệu quấn quanh nó khiến dương vật trở nên hung dữ hơn.
Nó thật sự rất lớn.
Cô hoàn toàn không nắm được bằng một tay, khi vuốt ve từ trên xuống, nó hưng phấn nảy lên, mã mắt rỉ ra một ít chất nhầy trong suốt, cô xoa vài lần, chất nhầy đó dính vào tay cô trở thành chất bôi trơn, giúp cô di chuyển dễ dàng hơn.
Triệu Phi Minh banh hai chân nằm ngửa trên giường, cơ bắp căng cứng, anh thở hổn hển, ngửa đầu nói: “Nhanh hơn nữa.”
Giọng nói khàn như sắp bốc cháy.
Lê Nghiên quay mặt đi không nhìn dương vật, cũng không dám nhìn mặt anh, cô nhìn ga giường mềm mại nhăn nheo, trong đầu tự hỏi rốt cuộc mình đang làm gì, liệu có ai đến cứu cô hay không, nhưng bàn tay kia lại rất nghe lời nắm lấy dương vật, vuốt ve nó, đến khi cổ tay đau nhức thì Triệu Phi Minh vẫn chưa bắn.
Khi Lê Nghiên đang chuẩn bị đổi tay thì cô phát hiện mình ướt.
Tình huống cô sợ nhất đã xảy ra, cô vậy mà lại có phản ứng khi thủ dâm cho Triệu Phi Minh.
Điều này càng khiến cô không dám ngẩng đầu nhìn mặt Triệu Phi Minh, sau khi đổi tay hai lần, cô mới nghe thấy Triệu Phi Minh thở hổn hển nói: “Mau lên, tôi muốn xuất tinh.”
Dương vật thô dài to hơn, Lê Nghiên cảm thấy tay mình sắp gãy, cô chịu đựng cảm giác tê mỏi, cố gắng vuốt ve khẩu súng nóng bỏng đó, một lúc sau, cô thấy Triệu Phi Minh thở mạnh, tinh dịch bắn hết lên mặt cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro