Chương 36
2024-10-17 22:26:38
Lê Nghiên bị Triệu Phi Minh kéo vào nhà.
Cửa vừa đóng, cô bị Triệu Phi Minh nắm tay ấn ở cửa, lột sạch quần áo.
Cô giãy giụa nhưng không dám kêu lên, cô sợ Hoàng Cương đứng ở ngoài nghe thấy nên chỉ giơ tay đánh lung tung vào mặt và cổ anh.
Triệu Phi Minh kẹp hai tay cô, ấn lên đỉnh đầu, dùng đôi mắt giận dữ nhìn cô, giọng nói vẫn mỉa mai nhưng cổ họng lại đè nén lửa nóng âm trầm: “Cô thật sự muốn làm tình lắm sao?”
Trong lòng anh như có lửa đốt, lực trên tay mất kiểm soát, quần lót bị anh xé rách, cả đùi cô cũng đau theo, cô vặn vẹo giơ chân định đá anh nhưng bị cơ thể anh đè lên, thậm chí không thể động đậy.
Anh bóp cằm cô, ngón tay dùng lực đến nỗi trắng bệch: “Tôi đã bảo cô không được mở cửa cho anh ta, cô thì hay rồi, trực tiếp đến nhà người ta, cầu xin người ta đụ cô đúng không?!”
Lê Nghiên tức giận nói: “Tôi không có!”
Cô vốn đã uống rất nhiều rượu, khuôn mặt đỏ bừng vì say, đuôi mắt cũng đỏ, lúc này cô bị đè lên cửa, đôi mắt xinh đẹp mơ hồ, cơ thể trần như nhộng, vùng vẫy trong nhục nhã: “Khốn nạn! Thả tôi ra!”
Triệu Phi Minh hung tợn trừng mắt nhìn cô, anh cởi quần, lấy dương vật đã đứng thẳng trong quần ra, nâng một chân cô lên, đâm vào tiểu huyệt của cô. Tiểu huyệt của cô vẫn chưa ướt, đường đi khô khốc căn bản không chứa nổi con quái vật khổng lồ.
Lê Nghiên bị dọa, cô giơ tay đánh vào vai anh, khóc lóc kêu: “Đừng…Đừng…Triệu Phi Minh…Tôi sai rồi…”
Triệu Phi Minh cầm quy đầu cọ xát hoa huyệt, một tay giữ chặt tay cô, tay kia ấn chân cô vào cửa, dương vật màu đỏ tím đâm mạnh vào hoa môi, Lê Nghiên run rẩy, cô ngửa cổ nức nở, vặn vẹo người giãy giụa: “Đừng…”
Miệng nói không cần nhưng tiểu huyệt lại lén lút chảy dâm thủy ra ngoài.
Triệu Phi Minh cọ vài lần, quy đầu và trục đều ướt đẫm, anh cầm quy đầu áp sát lỗ nhỏ, chỉ một động tác đã đâm vào trong.
“Trước đây từng bị anh ta chơi qua chưa?” Anh đẩy cô vào cửa, thấy cô run rẩy bật ra tiếng kêu như tiếng khóc, anh dừng lại bóp cằm cô, nhìn hai mắt cô thất thần, anh lại đâm thật mạnh, nện đến khi cô kêu thành tiếng: “Nói đi!”
Lê Nghiên cắn môi, cổ họng bật ra tiếng khóc, cô lắc đầu không muốn trả lời nhưng bị Triệu Phi Minh bóp ep đâm mấy chục cái, dương vật thô dài nhiều lần đâm đến hoa tâm, cắm đến mức cô ngửa cao cổ khóc nức nở: “Đừng…”
Da đầu cô tê dại, khoái cảm như sóng triều khiến cô gần như phát điên, cô thoải mái như muốn chết, hốc mắt đỏ ửng, ngón chân cuộn trò, cô hét một tiếng dài, chỉ trong vòng hai phút đã bị Triệu Phi Minh đưa lên đỉnh.
“Ăn mặc lẳng lơ thế này, lại uống rượu ở nhà người khác thành ra như vậy, cô cố tình quyến rũ người khác đúng không?” Triệu Phi Minh biết cô đã cao trào, anh nhìn cô, một tay luồn ra sau bóp cổ cô, đâm một cái thật sâu.
“Không phải…Tôi không…” Lê Nghiên bật khóc, sống lưng cô run rẩy, khoái cảm mãnh liệt buộc cô phải hét lên, cô cố gắng đè xuống nhưng xoang mũi vẫn phát ra tín hiệu, “Hức ưm…”
Linh hồn như bay lên trời, cô thoải mái như sắp chết.
Nhưng người trước mặt là con trai của chồng cũ, con kế trên danh nghĩa của cô.
Cửa vừa đóng, cô bị Triệu Phi Minh nắm tay ấn ở cửa, lột sạch quần áo.
Cô giãy giụa nhưng không dám kêu lên, cô sợ Hoàng Cương đứng ở ngoài nghe thấy nên chỉ giơ tay đánh lung tung vào mặt và cổ anh.
Triệu Phi Minh kẹp hai tay cô, ấn lên đỉnh đầu, dùng đôi mắt giận dữ nhìn cô, giọng nói vẫn mỉa mai nhưng cổ họng lại đè nén lửa nóng âm trầm: “Cô thật sự muốn làm tình lắm sao?”
Trong lòng anh như có lửa đốt, lực trên tay mất kiểm soát, quần lót bị anh xé rách, cả đùi cô cũng đau theo, cô vặn vẹo giơ chân định đá anh nhưng bị cơ thể anh đè lên, thậm chí không thể động đậy.
Anh bóp cằm cô, ngón tay dùng lực đến nỗi trắng bệch: “Tôi đã bảo cô không được mở cửa cho anh ta, cô thì hay rồi, trực tiếp đến nhà người ta, cầu xin người ta đụ cô đúng không?!”
Lê Nghiên tức giận nói: “Tôi không có!”
Cô vốn đã uống rất nhiều rượu, khuôn mặt đỏ bừng vì say, đuôi mắt cũng đỏ, lúc này cô bị đè lên cửa, đôi mắt xinh đẹp mơ hồ, cơ thể trần như nhộng, vùng vẫy trong nhục nhã: “Khốn nạn! Thả tôi ra!”
Triệu Phi Minh hung tợn trừng mắt nhìn cô, anh cởi quần, lấy dương vật đã đứng thẳng trong quần ra, nâng một chân cô lên, đâm vào tiểu huyệt của cô. Tiểu huyệt của cô vẫn chưa ướt, đường đi khô khốc căn bản không chứa nổi con quái vật khổng lồ.
Lê Nghiên bị dọa, cô giơ tay đánh vào vai anh, khóc lóc kêu: “Đừng…Đừng…Triệu Phi Minh…Tôi sai rồi…”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Triệu Phi Minh cầm quy đầu cọ xát hoa huyệt, một tay giữ chặt tay cô, tay kia ấn chân cô vào cửa, dương vật màu đỏ tím đâm mạnh vào hoa môi, Lê Nghiên run rẩy, cô ngửa cổ nức nở, vặn vẹo người giãy giụa: “Đừng…”
Miệng nói không cần nhưng tiểu huyệt lại lén lút chảy dâm thủy ra ngoài.
Triệu Phi Minh cọ vài lần, quy đầu và trục đều ướt đẫm, anh cầm quy đầu áp sát lỗ nhỏ, chỉ một động tác đã đâm vào trong.
“Trước đây từng bị anh ta chơi qua chưa?” Anh đẩy cô vào cửa, thấy cô run rẩy bật ra tiếng kêu như tiếng khóc, anh dừng lại bóp cằm cô, nhìn hai mắt cô thất thần, anh lại đâm thật mạnh, nện đến khi cô kêu thành tiếng: “Nói đi!”
Lê Nghiên cắn môi, cổ họng bật ra tiếng khóc, cô lắc đầu không muốn trả lời nhưng bị Triệu Phi Minh bóp ep đâm mấy chục cái, dương vật thô dài nhiều lần đâm đến hoa tâm, cắm đến mức cô ngửa cao cổ khóc nức nở: “Đừng…”
Da đầu cô tê dại, khoái cảm như sóng triều khiến cô gần như phát điên, cô thoải mái như muốn chết, hốc mắt đỏ ửng, ngón chân cuộn trò, cô hét một tiếng dài, chỉ trong vòng hai phút đã bị Triệu Phi Minh đưa lên đỉnh.
“Ăn mặc lẳng lơ thế này, lại uống rượu ở nhà người khác thành ra như vậy, cô cố tình quyến rũ người khác đúng không?” Triệu Phi Minh biết cô đã cao trào, anh nhìn cô, một tay luồn ra sau bóp cổ cô, đâm một cái thật sâu.
“Không phải…Tôi không…” Lê Nghiên bật khóc, sống lưng cô run rẩy, khoái cảm mãnh liệt buộc cô phải hét lên, cô cố gắng đè xuống nhưng xoang mũi vẫn phát ra tín hiệu, “Hức ưm…”
Linh hồn như bay lên trời, cô thoải mái như sắp chết.
Nhưng người trước mặt là con trai của chồng cũ, con kế trên danh nghĩa của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro