Chương 8
2024-10-17 22:26:38
“A…” Lê Nghiên bị đâm giật mình, không nhịn được mà khẽ kêu, cơ thể như bị xuyên qua, sống lưng yếu ớt run rẩy, cô há to miệng thở hổn hển, hai tay đẩy ngực Triệu Phi Minh nhưng bị động tác thọc vào rút ra mạnh mẽ của anh làm cho chân tay mềm nhũn, khóc lóc kêu: “A, đừng…”
Sâu quá.
Dương vật quá dài, cắm vào khiến đầu cô đau nhức, khoái cảm tột độ ập đến khiến cô không chống cự được, cô muốn giãy giụa nhưng ngón tay đặt trên tay anh mềm nhũn không còn chút sức lực nào, cô cắn môi nức nở muốn bảo anh rút ra ngoài, nhưng vừa mở miệng giọng nói lại đứt quãng, nức nở.
“Triệu Phi…Minh…Ha a…Rút ra ngoài…” Cô run rẩy, cơ thể không nhịn được mà căng cứng, tần suất đâm thọc của chàng trai giống như muốn đưa cô lên đỉnh ngay lập tức, hơi thở của cô hỗn loạn, ngay cả giọng điệu cũng thay đổi, những giọt nước mắt trào ra ngoài, ngón tay không kiểm soát được mà véo cổ tay của anh, có lẽ do cô kẹp quá chặt nên Triệu Phi Minh đâm ngày càng mạnh hơn, toàn bộ dương vật thọc vào rồi lại rút ra, quy đầu chọc mạnh cổ tử cung, tiếng nước òm ọp vang vọng, tiếng dương vật va chạm hòa cùng tiếng rên rỉ nghèn nghẹt vang vọng khắp phòng.
Khi cực khoái đến, cô hét lên nhưng Triệu Phi Minh vẫn không dừng lại, anh bóp eo cô đụ dữ dội hơn, giường rung kêu kẽo kẹt. Lê Nghiên bị nện đến mức mất kiểm soát, cô khóc lóc, ưỡn người, hai tay đánh đấm ngực anh: “Đừng…Làm ơn…Cầu xin cậu…A a a a…”
Trong khoảnh khắc ý thức của cô rơi vào trạng thái trống rỗng, cô ôm lấy cổ Triệu Phi Minh, cúi đầu cắn vào vai và cổ anh, run rẩy trong lòng ngực anh.
“Mẹ kiếp!” Triệu Phi Minh túm tóc cô, ấn cô xuống giường một lần nữa, anh liếc mắt nhìn bả vai của mình, người phụ nữ lẳng lơ này con mẹ nó dám cắn anh, đã thế còn cắn đúng miệng vết thương, bả vai anh đau nhức, nhưng dương vật lại sung sướng, anh bóp mặt Lê Nghiên, thấy cô chảy nước mắt, hai mắt mờ đi, quả nhiên đã mất ý thức, anh vỗ mặt cô, một tay bóp ngực cô một cách ác ý: “Giả vờ chết ở đây làm gì?”
Nói xong, anh đâm một cái thật sâu khiến Lê Nghiên bật khóc.
Sau cao trào, đường đi co thắt lại, bên trong như có vô số cái miệng nhỏ cắn mút dương vật của anh không buông, Triệu Phi Minh sướng đến mức thắt lưng tê dại, hông anh vô thức đưa đẩy, đâm vào chỗ sâu hơn.
Từng đợt khoái cảm đè nén dây thần kinh, bụng dưới dâng lên một cảm giác đau nhức, Lê Nghiên há mồm thở hổn hển, cô nắm bừa ga giường dưới người, dù cắn môi cũng không thể kiềm chế được tiếng nức nở trong cổ họng, khi một cơn cực khoái khác ập đến, cô ôm cổ Triệu Phi Minh khóc nức nở, cầu xin anh đừng di chuyển nữa.
Giọng nói của cô đầy nước mắt, nghèn nghẹt, Triệu Phi Minh căn bản không nghe thấy cô nói gì, anh chỉ biết cô đang khóc.
Trong lòng anh dâng lên một cảm giác thỏa mãn và hưng phấn, cơ thể và não bộ đều phát ra một tín hiệu: anh muốn tiếp tục nện cô.
Giống như khoảnh khắc này.
Anh nắm lấy mái tóc dài của cô, kéo cô ra một khoảng, ánh mắt nhìn cô vô cùng giễu cợt, ngay cả khi cô khóc cũng vô cùng quyến rũ, anh hơi ghé sát người vào tai cô, giọng nói hơi khàn: “Tôi nói rồi.”
“Nếu đêm nay tôi không đụ chết cô tôi không mang họ Triệu.”
Sâu quá.
Dương vật quá dài, cắm vào khiến đầu cô đau nhức, khoái cảm tột độ ập đến khiến cô không chống cự được, cô muốn giãy giụa nhưng ngón tay đặt trên tay anh mềm nhũn không còn chút sức lực nào, cô cắn môi nức nở muốn bảo anh rút ra ngoài, nhưng vừa mở miệng giọng nói lại đứt quãng, nức nở.
“Triệu Phi…Minh…Ha a…Rút ra ngoài…” Cô run rẩy, cơ thể không nhịn được mà căng cứng, tần suất đâm thọc của chàng trai giống như muốn đưa cô lên đỉnh ngay lập tức, hơi thở của cô hỗn loạn, ngay cả giọng điệu cũng thay đổi, những giọt nước mắt trào ra ngoài, ngón tay không kiểm soát được mà véo cổ tay của anh, có lẽ do cô kẹp quá chặt nên Triệu Phi Minh đâm ngày càng mạnh hơn, toàn bộ dương vật thọc vào rồi lại rút ra, quy đầu chọc mạnh cổ tử cung, tiếng nước òm ọp vang vọng, tiếng dương vật va chạm hòa cùng tiếng rên rỉ nghèn nghẹt vang vọng khắp phòng.
Khi cực khoái đến, cô hét lên nhưng Triệu Phi Minh vẫn không dừng lại, anh bóp eo cô đụ dữ dội hơn, giường rung kêu kẽo kẹt. Lê Nghiên bị nện đến mức mất kiểm soát, cô khóc lóc, ưỡn người, hai tay đánh đấm ngực anh: “Đừng…Làm ơn…Cầu xin cậu…A a a a…”
Trong khoảnh khắc ý thức của cô rơi vào trạng thái trống rỗng, cô ôm lấy cổ Triệu Phi Minh, cúi đầu cắn vào vai và cổ anh, run rẩy trong lòng ngực anh.
“Mẹ kiếp!” Triệu Phi Minh túm tóc cô, ấn cô xuống giường một lần nữa, anh liếc mắt nhìn bả vai của mình, người phụ nữ lẳng lơ này con mẹ nó dám cắn anh, đã thế còn cắn đúng miệng vết thương, bả vai anh đau nhức, nhưng dương vật lại sung sướng, anh bóp mặt Lê Nghiên, thấy cô chảy nước mắt, hai mắt mờ đi, quả nhiên đã mất ý thức, anh vỗ mặt cô, một tay bóp ngực cô một cách ác ý: “Giả vờ chết ở đây làm gì?”
Nói xong, anh đâm một cái thật sâu khiến Lê Nghiên bật khóc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau cao trào, đường đi co thắt lại, bên trong như có vô số cái miệng nhỏ cắn mút dương vật của anh không buông, Triệu Phi Minh sướng đến mức thắt lưng tê dại, hông anh vô thức đưa đẩy, đâm vào chỗ sâu hơn.
Từng đợt khoái cảm đè nén dây thần kinh, bụng dưới dâng lên một cảm giác đau nhức, Lê Nghiên há mồm thở hổn hển, cô nắm bừa ga giường dưới người, dù cắn môi cũng không thể kiềm chế được tiếng nức nở trong cổ họng, khi một cơn cực khoái khác ập đến, cô ôm cổ Triệu Phi Minh khóc nức nở, cầu xin anh đừng di chuyển nữa.
Giọng nói của cô đầy nước mắt, nghèn nghẹt, Triệu Phi Minh căn bản không nghe thấy cô nói gì, anh chỉ biết cô đang khóc.
Trong lòng anh dâng lên một cảm giác thỏa mãn và hưng phấn, cơ thể và não bộ đều phát ra một tín hiệu: anh muốn tiếp tục nện cô.
Giống như khoảnh khắc này.
Anh nắm lấy mái tóc dài của cô, kéo cô ra một khoảng, ánh mắt nhìn cô vô cùng giễu cợt, ngay cả khi cô khóc cũng vô cùng quyến rũ, anh hơi ghé sát người vào tai cô, giọng nói hơi khàn: “Tôi nói rồi.”
“Nếu đêm nay tôi không đụ chết cô tôi không mang họ Triệu.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro