Chương 9
2024-10-17 22:26:38
Đêm nay Lê Nghiên vô cùng bất hạnh, đụng trúng họng súng của Triệu Phi Minh.
Tâm trạng của anh tối nay vô cùng tồi tệ, đầu tiên bị lời nói bâng khuơ cha anh cưới mẹ kế trẻ tuổi chọc tức, khi đến quán bar gặp bạn lại phát hiện thanh mai trúc mã của mình đã lên giường với anh em thân nhất của mình, anh giống như bị cả thế giới phản bội, không còn lý trí, thù địch khắp người.
Anh đã đánh nhau với người anh em thân nhất của mình.
Anh không hiểu tại sao bọn họ cũng đã lên giường rồi nhưng lại không nói cho anh biết.
Cũng giống như Triệu Cao Hồng vậy, tin tức ông ta tái hôn anh nghe được từ miệng người khác. Lúc biết chuyện thì người phụ nữ đó đã chuyển vào sống trong nhà anh.
Thật kinh tởm!
Sau cuộc hỗn chiến, anh thậm chí còn chưa nhìn rõ mình đánh ai đã bị một nhóm người lạ mặt đè xuống đất đánh, cuối cùng được anh em tốt của mình kéo ra, muốn đưa anh đi bệnh viện, Triệu Phi Minh không đi, lau vết máu trên khóe miệng, nói: “Mày cút đi.”
Cơn tức trong lòng lên đến đỉnh điểm vậy mà Lê Nghiên, người phụ nữ không biết sống chết này vẫn dám đến gần anh.
Chính cô đã hủy hoại cuộc đời của anh.
Hủy hoại mọi thứ của anh.
Triệu Phi Minh hận cô, muốn dùng mọi thủ đoạn tra tấn cô, sau đó ném cô ra khỏi nhà họ Triệu, để Triệu Cao Hồng không cho cô dù chỉ một xu, tốt nhất để cô không có nhà để về!
Anh xuống tay không nhẹ cũng không mạnh, động tác ngày càng ngang ngược hơn, sau khi lăn lộn Lê Nghiên ở mấy tư thế trên giường, đến khi anh hoàn toàn dừng lại thì Lê Nghiên đã hôn mê, anh vỗ nhẹ mặt cô, thấy cô không tỉnh thì thử kiểm tra hơi thở của cô, thấy cô vẫn sống thì không quan tâm cô nữa.
Nhạc Linh gọi điện thoại tới, điện thoại tắt chuông, chỉ có tên người gọi nhấp nháy một giây rồi màn hình lại đen sì.
Anh lấy điện thoại, Nhạc Linh gọi hơn 20 cuộc, gửi hơn 50 tin nhắn Wechat nói mọi chuyện đều do lỗi của mình, bảo anh đừng nổi giận.
Khi Nhạc Linh 6 tuổi đã chơi cùng với anh, khi đó Triệu Cao Hồng nói: Nếu không được thì đính hôn từ nhỏ, khi nào trưởng thành thì kết hôn.
Mấy năm nay bởi vì cha mẹ ly hôn mà tính cách của Triệu Phi Minh trở nên ngang ngược, ngoài Nhạc Linh, người duy nhất chịu được anh ra thì cũng chỉ còn người anh em tốt Bảo Nguyên, anh cứ tưởng rằng giữa ba người bọn họ không có bất kỳ bí mật nào.
Nhưng anh không ngờ hai người này lén lút đến với nhau, đẩy anh ra ngoài.
Anh lại bị bỏ rơi một lần nữa.
Màn hình điện thoại lại sáng, Nhạc Linh gửi tin nhắn mới hỏi anh: 【 Triệu Phi Minh, anh thích em đúng không? 】
Triệu Phi Minh cười lạnh, anh không muốn trả lời, nhìn Lê Nghiên người đầy dấu vết nằm trên giường, anh cầm điện thoại chụp tấm lưng trần của cô rồi gửi đi.
Nhạc Linh không gửi tin nhắn làm phiền anh nữa.
Anh ném điện thoại sang một bên, dựa vào giường nhắm mắt nghỉ ngơi nhưng bất giác ngủ quên, đến khi tỉnh lại thì đã không thấy Lê Nghiên đâu.
Lúc này mới 7 giờ sáng, quản gia đã chuẩn bị xong bữa sáng, mùi cà phê tràn ngập khắp phòng khách, Triệu Cao Hồng ngồi ở giữa bàn ăn, nhìn thấy vết thương trên mặt anh, ông cau mày hỏi: “Tối qua mày phát điên ở đâu?”
Triệu Phi Minh không quan tâm, anh đi vào phòng tắm rửa mặt rồi về phòng thay quần áo đi ra ngoài.
Triệu Cao Hồng đang gọi điện thoại cho Lê Nghiên, hỏi cô mới sáng sớm đã đi đâu, giọng nói của Lê Nghiên rất khàn, cô nói bạn thân đột nhiên bị ốm, sáng sớm cô đến bệnh viện thăm bạn, tối hôm qua có lẽ bị cảm lạnh, người hơi sốt, nói ngày mai mình sẽ ổn, bảo ông không cần phải lo lắng.
Triệu Cao Hồng “ừm” một tiếng, bảo cô chú ý nghỉ ngơi đồng thời hỏi khi nào cô về, ông sẽ cử xe riêng đến đón cô.
Lê Nghiên nói tạm thời mình không về nhà, muốn ở thêm với bạn thân mấy ngày.
Triệu Phi Minh cúi đầu cắn một miếng bánh mì, nghe giọng nói khàn khàn của người phụ nữ, không biết thế nào lại nhớ đến giọng nói khóc lóc đêm qua cầu xin anh chậm lại, điều này khiến anh thoáng chốc mất tập trung.
Đến khi tỉnh táo lại anh mới phát hiện mình cương.
Anh nhíu mày, bóp nát bánh mì rồi nhét hết vào trong miệng.
Tâm trạng của anh tối nay vô cùng tồi tệ, đầu tiên bị lời nói bâng khuơ cha anh cưới mẹ kế trẻ tuổi chọc tức, khi đến quán bar gặp bạn lại phát hiện thanh mai trúc mã của mình đã lên giường với anh em thân nhất của mình, anh giống như bị cả thế giới phản bội, không còn lý trí, thù địch khắp người.
Anh đã đánh nhau với người anh em thân nhất của mình.
Anh không hiểu tại sao bọn họ cũng đã lên giường rồi nhưng lại không nói cho anh biết.
Cũng giống như Triệu Cao Hồng vậy, tin tức ông ta tái hôn anh nghe được từ miệng người khác. Lúc biết chuyện thì người phụ nữ đó đã chuyển vào sống trong nhà anh.
Thật kinh tởm!
Sau cuộc hỗn chiến, anh thậm chí còn chưa nhìn rõ mình đánh ai đã bị một nhóm người lạ mặt đè xuống đất đánh, cuối cùng được anh em tốt của mình kéo ra, muốn đưa anh đi bệnh viện, Triệu Phi Minh không đi, lau vết máu trên khóe miệng, nói: “Mày cút đi.”
Cơn tức trong lòng lên đến đỉnh điểm vậy mà Lê Nghiên, người phụ nữ không biết sống chết này vẫn dám đến gần anh.
Chính cô đã hủy hoại cuộc đời của anh.
Hủy hoại mọi thứ của anh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Triệu Phi Minh hận cô, muốn dùng mọi thủ đoạn tra tấn cô, sau đó ném cô ra khỏi nhà họ Triệu, để Triệu Cao Hồng không cho cô dù chỉ một xu, tốt nhất để cô không có nhà để về!
Anh xuống tay không nhẹ cũng không mạnh, động tác ngày càng ngang ngược hơn, sau khi lăn lộn Lê Nghiên ở mấy tư thế trên giường, đến khi anh hoàn toàn dừng lại thì Lê Nghiên đã hôn mê, anh vỗ nhẹ mặt cô, thấy cô không tỉnh thì thử kiểm tra hơi thở của cô, thấy cô vẫn sống thì không quan tâm cô nữa.
Nhạc Linh gọi điện thoại tới, điện thoại tắt chuông, chỉ có tên người gọi nhấp nháy một giây rồi màn hình lại đen sì.
Anh lấy điện thoại, Nhạc Linh gọi hơn 20 cuộc, gửi hơn 50 tin nhắn Wechat nói mọi chuyện đều do lỗi của mình, bảo anh đừng nổi giận.
Khi Nhạc Linh 6 tuổi đã chơi cùng với anh, khi đó Triệu Cao Hồng nói: Nếu không được thì đính hôn từ nhỏ, khi nào trưởng thành thì kết hôn.
Mấy năm nay bởi vì cha mẹ ly hôn mà tính cách của Triệu Phi Minh trở nên ngang ngược, ngoài Nhạc Linh, người duy nhất chịu được anh ra thì cũng chỉ còn người anh em tốt Bảo Nguyên, anh cứ tưởng rằng giữa ba người bọn họ không có bất kỳ bí mật nào.
Nhưng anh không ngờ hai người này lén lút đến với nhau, đẩy anh ra ngoài.
Anh lại bị bỏ rơi một lần nữa.
Màn hình điện thoại lại sáng, Nhạc Linh gửi tin nhắn mới hỏi anh: 【 Triệu Phi Minh, anh thích em đúng không? 】
Triệu Phi Minh cười lạnh, anh không muốn trả lời, nhìn Lê Nghiên người đầy dấu vết nằm trên giường, anh cầm điện thoại chụp tấm lưng trần của cô rồi gửi đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhạc Linh không gửi tin nhắn làm phiền anh nữa.
Anh ném điện thoại sang một bên, dựa vào giường nhắm mắt nghỉ ngơi nhưng bất giác ngủ quên, đến khi tỉnh lại thì đã không thấy Lê Nghiên đâu.
Lúc này mới 7 giờ sáng, quản gia đã chuẩn bị xong bữa sáng, mùi cà phê tràn ngập khắp phòng khách, Triệu Cao Hồng ngồi ở giữa bàn ăn, nhìn thấy vết thương trên mặt anh, ông cau mày hỏi: “Tối qua mày phát điên ở đâu?”
Triệu Phi Minh không quan tâm, anh đi vào phòng tắm rửa mặt rồi về phòng thay quần áo đi ra ngoài.
Triệu Cao Hồng đang gọi điện thoại cho Lê Nghiên, hỏi cô mới sáng sớm đã đi đâu, giọng nói của Lê Nghiên rất khàn, cô nói bạn thân đột nhiên bị ốm, sáng sớm cô đến bệnh viện thăm bạn, tối hôm qua có lẽ bị cảm lạnh, người hơi sốt, nói ngày mai mình sẽ ổn, bảo ông không cần phải lo lắng.
Triệu Cao Hồng “ừm” một tiếng, bảo cô chú ý nghỉ ngơi đồng thời hỏi khi nào cô về, ông sẽ cử xe riêng đến đón cô.
Lê Nghiên nói tạm thời mình không về nhà, muốn ở thêm với bạn thân mấy ngày.
Triệu Phi Minh cúi đầu cắn một miếng bánh mì, nghe giọng nói khàn khàn của người phụ nữ, không biết thế nào lại nhớ đến giọng nói khóc lóc đêm qua cầu xin anh chậm lại, điều này khiến anh thoáng chốc mất tập trung.
Đến khi tỉnh táo lại anh mới phát hiện mình cương.
Anh nhíu mày, bóp nát bánh mì rồi nhét hết vào trong miệng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro