Cẩm Nang Nuôi Dưỡng Bạo Quân

Bệ Hạ Có Muốn Ă...

Thanh Biệt

2024-09-09 01:34:11

Sau đó chỉ trong nửa ngày, bởi vì có liên quan đến mưu phản mà cả nhà đều bị diệt.

Đến thời gian để thở dốc cũng không có.

Chuyện này Thánh Từ làm rất đẹp, do vậy nên bà ta có hơi đắc ý, thành ra cũng rất thích Hành Chỉ cung này, mỗi năm vào mùa hè đều muốn đến đây.

“Không có gì.” Đôi mắt Tạ Hành Dã nhẹ nhàng rủ xuống, vuốt đầu ngón tay.

Xem ra Đường Ninh không phải là người nhà Tĩnh quốc công.

Vậy khi còn sống cô là người nào, đến mức hận Thánh Từ đến vậy, chấp niệm đến vậy?

Tiểu hoàng đế lại đang âm thầm tính toán điều gì.

Đường Ninh không thích vẻ mặt tâm cơ thâm trầm của hắn như thế, cố ý phất tay trước mặt hắn, cười tủm tỉm hỏi: “Bệ hạ, có muốn ăn bánh trứng không?”

Đồ ăn nhẹ ở thời đại này đa phần là dùng bột gạo nếp, đường đỏ, bơ vân vân để làm, Đường Ninh ra vào phòng bếp nhiều lần, dù cho là Ngự Thiện phòng của hoàng gia thì đa phần cũng chỉ nhìn cho đẹp, nhưng ăn mấy món này sẽ thấy hơi khô.

Đường Ninh muốn thay đổi khẩu vị cho Tạ Hành Dã: Không phải con nít đều thích ăn đồ ngọt à.

Tạ Hành Dã nghe vậy thì khẽ giật mình, lại chỉ lắc đầu nhè nhẹ, sau đó đưa mắt nhìn về phía cửa sổ.

Đường Ninh cảm thấy hơi ngạc nhiên.

Mặc dù cô chỉ mới chơi được vài trò, không phải tay chơi rành game, nhưng nếu đây là trò chơi cần nạp tiền thì chắc chắn người ta phải sắp xếp nhân vật theo kiểu thèm ăn dữ lắm, sau đó người chơi mới có thể cam tâm tình nguyện bỏ tiền cho nhân vật chứ.

Cô di chuyển, chen đến chắn trước mặt Tạ Hành Dã: “Ngươi thật sự không muốn ăn gì à? Bánh trứng, ta nạp tiền cho ngươi.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nạp tiền?

Tạ Hành Dã không biểu hiện gì, chỉ lặng lẽ ghi nhớ lại chữ này. Đôi mắt như ngọc đen của hắn nhanh chóng quay đi chỗ khác, sau đó gật đầu.

Bánh trứng là cái gì, nạp tiền là cái gì.

Hắn muốn làm rõ chuyện này.

Ồ, thì ra là một nhân vật kiêu ngạo.

Cuối cùng Đường Ninh cũng hài lòng, cô dứt khoát mở cửa hàng ra, bỏ ra tám đồng mua một cái bánh trứng thơm phức, vui vẻ đưa cho Tạ Hành Dã: “Ăn đi.”

Phần giữa món ăn vặt này có màu vàng đậm, vòng tròn bên ngoài là một lớp vỏ bánh xốp giòn , đựng trong một cái chén nhỏ màu bạc.

Tạ Hành Dã cầm lấy món bánh trứng vẫn còn nóng, trong lúc nhất thời không thể nào cắn ăn được.

Rõ ràng hắn vẫn nhìn chằm chằm đấy nhưng có thế nào cũng không nhìn rõ được động tác của nữ quỷ: Chỉ cảm thấy một thoáng mơ hồ, bánh trứng này đã xuất hiện trong tay nữ quỷ.

Trong sách không ghi chép kỹ càng, triều đại này vốn không kính quỷ thần, hắn đã lật tung khắp nơi, cũng chỉ tìm được một bản Thần Quỷ Chí Dị trong một góc vắng vẻ.

Trong quyển sách đó chỉ nhắc đến những câu chuyện trục yêu bắt quỷ của phương sĩ, không có miêu tả nhiều gì về nữ quỷ.

Nữ quỷ vẫn còn đang nhìn hắn.

Tạ Hành Dã ăn từ từ từng miếng một, món ăn vặt đẹp đẽ vừa vào tới miệng đã lan tỏa mùi hương, tầng tầng xốp xốp giòn giòn, sau khi cắn vào thì vỡ vụn giữa răng môi, đến phần giữa miếng bánh lại trơn mềm, giống như ngọc vậy, lăn thẳng vào trong cổ, hầu như không cho người ta thời gian kịp phản ứng, Tạ Hành Dã đã ăn xong.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cẩm Nang Nuôi Dưỡng Bạo Quân

Số ký tự: 0