Cám Ơn Em Đã Quay Lại Nhìn Anh
Đánh giá:
8.8
/10 từ 87 lượt
Đọc truyện Cám Ơn Em Đã Quay Lại Nhìn Anh ra chương mới nhất Chương 31, 32, 33 - DocTruyen.Pro. Bạn đang đọc truyện Cám ơn em đã quay lại nhìn anh của tác giả Nhược Minh Dực trên website đọc truyện online. Cái tên này có thể hiểu là Người đàn ông cực phẩm đứng phía sau nữ phụ ác độc.
Trong phim hay truyện đều có nam chính nữ chính nhưng đồng thời cũng có nam phụ nữ phụ. Và mình thường thấy sau lưng nữ phụ độc ác luôn luôn xuất hiện một nam phụ yêu cô tha thiết sẵn sàng hy sinh tất cả vì cô, và đến lúc cuối đời thì nữ phụ mới giật mình phát hiện ra.Người bên cạnh mình đã hy sinh tất cả vì mình, thậm chí ngay cả tính mạng tại sao chỉ vì lòng ghen tị mù quáng mà bỏ qua một người đàn ông cực phẩm để theo đuổi thứ không xứng đáng như vậy?
Vâng, đó cũng là nội dung của câu chuyện này.
Kiếp trước, cô là nữ phụ độc ác ghen tị lớn lối với nữ chính thanh nhã cao quý hiền lành, với cô, cô ta là Thánh Mẫu giả tạo, cô ta chỉ biết giả vờ thanh cao, luôn đào những cái hố cho nhân vật phụ như cô nhảy vào, giả vờ thiện lương đứng bên miệng hố đưa tay cứu giúp.
Kiếp trước cô ghen tị với cô ta, bởi vì cô ta đã giành hết tình thương của ba ba, và cũng chính cô ta đoạt đi thần tượng trong lòng cô, cô dùng hết mọi thủ đoạn để giành lại, cướp người người đàn ông đó từ trong tay cô ta ra. và họ đã đính hôn.
Cô cười đắc thắng!
Nhưng, thế thì sao chứ?
Năm năm, hắn vì người hắn yêu thủ thân như ngọc suốt năm năm, đến khi gần thành hôn, cô mới phát hiện cô chị Thánh mẫu của mình đã mang thai, họ lén lút qua lại với nhau trong suốt năm năm đó, coi cô như một con ngốc.Khi cô phát hiện cô ta cười thật to chỉ vào mặt cô mà nói:
“Tôi sẽ không bỏ đứa bé này, cho dù cô cùng Trần Hạo kết hôn, khi cô nhìn mặt anh ta cô sẽ vĩnh viễn nhớ đến tôi, khi cô có con, thì cô cũng sẽ vĩnh viễn nhớ đến đứa con của tôi. Tôi và con tôi vĩnh viễn sẽ là cái gai trong mắt cô, cô đừng nghĩ co thắng, cô đã thua. Suốt đời này cô chỉ có thể sống dưới cái bóng của tôi, vĩnh viễn không có cơ hội xoay người.”
Cô ta điên, cô cũng điên nên đã cầm thanh dao gọt hoa quả cùng cô ta giằng co, và sức lực cô không bằng cô ta, cứ đẩy đến đẩy đi cuối cùng cô trượt chân ngã xuống đất, cô ta cũng mất đà ngã nhào lên con dao của cô.
Thế là....Cô gọi điện cho anh, anh đến, xử lí mọi chuyện và gánh tội thay cô. Anh vào tù, cô đến thăm nhìn anh qua lớp cửa thủy tinh ngăn cách, nói chuyện với anh qua điện thoại.
Anh bảo, anh yêu cô, không có anh ở cạnh bên, cô nên tự chăm sóc cho mình, đừng tùy hứng.
Cô bật khóc, hỏi anh tại sao không nói sớm. cô ra lệnh cho anh phải đợi cô, tánh cô tùy hứng bá đạo như thế đó, thì sao? Anh nuông chìu cô từ nhỏ đến lớn, đã nuông chiều hư cô cho nên anh phải chịu trách nhiệm với cô.
Cô đã quyết định, cô sẽ ra tự thú.
Ánh mặt trời ngoài trại giam sáng rực một cách kì lạ bởi vì cô đã tự tìm được con đường đi cho mình.
Hắn – Vị hôn phu của cô đứng đó, quan tâm cô, cô nhìn hắn như một người xa lạ, hắn nói hắn và cô chị của cô không có gì, cô muốn cười nhìn hắn, rốt cuộc hắn yêu ai? Lâm Phỉ, Lâu Thanh Thanh, hay là cô, hai người kia đã chết vì hắn, Lâm Phỉ tự sát, Lâu Thanh Thanh do chính tay cô ngộ sát.Cô nói cô muốn tự thú, hắn điên cuồng ngăn cản, ngày cưới đã sắp đến gần hắn không muốn phá hủy nó.
Lúc này cô mới nhìn ra đằng sau bộ mặt ôn nhu nho nhã đó là một tâm hồn ti tiện ích kỉ chỉ yêu chính bản thân của mình. Cô bảo hắn dừng xe, hắn nhất quyết không dừng.
Cả hai người giằng cô, lạc tay lái. Trước khi rơi xuống vực thẳm cô chỉ còn một ý niệm trong đầu:
"Tần Chí đáng thương của em, xem ra anh chỉ có thể chờ em ở kiếp sau!”
Cô trọng sinh! Trở về năm cô hai mươi tuổi đó là năm cô gây ra nhiều sai lầm nhất trong đời.Cô tỉnh lại và tự nhủ với mình rằng, nếu ông trời đã cho cô cơ hội bù đắp, nhất định cô phải đem tất cả bù đắp lại.
Thế là một con người mới hoàn toàn xuất hiện.
Cô khinh khỉnh không thèm chấp với cô chị Thánh Mẫu của mình, không có nữ nhân vật phụ ác độc như cô làm đệm lưng xem thử cô ta có thể tỏa sáng đến đâu.
Cô lúc này đã trải qua một kiếp nên nhìn nhận mọi sự việc thật rõ ràng.Vị hôn phu đó thực chất cô không yêu, cô chỉ muốn tranh giành với cô chị của cô.
Con người của hắn hời hợt, làm ra vẻ thanh nhã cao quý, rõ ràng có người yêu là cô bạn Lâm Phỉ thanh mai trúc mã, nhưng làm ra vẻ như hắn bị cô ấy lấy cái chết uy hiếp
Cô- Hai mươi tuổi của kiếp trước dễ dàng tin tưởng.
Cô- Hai mươi tuổi của kiếp này nhìn ra đó chẳng qua chỉ là một trò cười.
Người đàn ông đứng lẳng lặng sau lưng cô, mặc cho cô tùy hứng, ở phía sau thu thập hết mọi tai họa do cô gây ra. Cô tìm anh, nhưng rồi lại không tự tin anh sẽ yêu mình, một cô gái với tâm hồn chua ngoa đanh đá độc ác như thế kia mà.
Nhưng anh vẫn bên cô, ủng hộ cô, yêu cô. Nhưng không hề dám nghĩ cô sẽ yêu mình. Anh chỉ nguyện đứng đó, đứng bên cạnh cô suốt ca đời.Đến khi cô yêu, anh thực sự không dám tin, những cử chỉ quan tâm của cô, làm anh vừa mừng vừa sợ.
Thế rồi, cô chủ động, thế rồi họ yêu nhau, cưới nhau, và có một bé trai vô cùng kháu khỉnh.
Kiếp này, Lâu Thanh Thanh dùng đủ mọi cách để chọc giận cô, để cô trở thành tấm đệm lưng nâng sự trong sáng thánh thiện của cô ta lên cao.Cô của kiếp này đã không còn mắc mưu nữa, nên bình thản cười nhạo lướt qua hết mọi thủ đoạn của cô ta, để lại cô ta với gương mặt xinh đẹp vặn vẹo sững sờ.
Cô của kiếp này bình thản đi lướt qua thần tượng trong lòng mình, bình thản nhìn mọi thủ đoạn lừa gạt phụ nữ của anh ta.Cô của kiếp này đã biết trân trọng tình cảm có thật bên cạnh mình, đã biết yêu bản thân, đã không còn tùy hứng như trước kia nữa.
Cô của kiếp này đã có hạnh phúc riêng của mình, và bình thản nhìn họ trong sự xâu xé lẫn nhau, bình thản nhìn sự giả tạo của bọn họ.
Cô không còn ghen tị nữa, cô đã có người nguyện hy sinh cả cuộc đời vì cô.Khi anh ngẩn ngơ thấy cô thay đổi, cô chỉ cười đáp:
"Bởi vì kiếp này em không thấy được ai yêu em hơn anh, nuông chiều em đến hư hơn anh nên đành phải chịu trách nhiệm gánh lấy tai họa là em."
Anh cũng cười đáp: "Đúng thế, anh chắc chắn không có ai yêu em và nuông chiều em hơn anh nên anh phải đón nhận mối tai họa ngàn năm này không để cho người khác phải chịu tội."
Anh biết cô có một bí mật gì đó rất lớn từ sự bình thản của cô, bởi vì anh hiểu cô hơn bất kì một ai khác, anh sống và lớn lên bên cạnh cô. Cũng chỉ vì một câu nói thơ ngây của cô
“Tần Chí là của Lâu Nghiêu Nghiêu, suốt đời cũng chỉ là của Lưu Nghiêu Nghiêu. Lớn lên Nghiên Nghiêu sẽ cưới Tần Chí.”
Mà làm anh chờ cô đến cả cuộc đời. Nên lần này anh tình nguyện chờ cô, chờ cô đến một lúc nào đó từ lão bà của anh, trở thành lão bà bà, khi đó, anh biết cô sẽ nói ra bí mật của mình!
Và khi đó anh sẽ nói:
Cảm ơn em đã quay đầu lại nhìn anh!