Chương 30 - Núp Sau Cửa Nồng Nàn Hôn Anh Rể (1)
Em Vợ Câu Dẫn A...
2024-08-08 19:44:09
Chị gái cùng với chủ quán bar này là chị em tốt, nghe nói quán bar còn có cổ phần của chị cô nữa, chị gái dẫn bọn họ đến chào hỏi chủ quán, nửa đường thì trong tay Lục Tri Hạ bị nhét một ly rượu đỏ, học theo bộ dáng của chị gái, nâng ly lên nhấp một ngụm, cảm thấy tạm được, đậm mùi nho thơm, không quá khó uống, nên lại nhấp thêm mấy ngụm.
Sau khi chào hỏi, chị gái dẫn bọn cô đến một nơi yên tĩnh hơn, để cho bọn cô uống rượu thưởng thức nhạc ở đó, còn cô ấy đi theo đám bạn chào hỏi khách khứa.
Đợi chị gái rời đi, Lục Tri Hạ mới thở ra một hơi, cả người thả lỏng, quay đầu nhìn thấy Tô Cảnh đang ngồi một bên nhìn cô, cô liếm môi cười: "Chị em thật lợi hại, kết bạn được nhiều vậy, bạn bè chị em xem ra cũng lợi hại không kém."
Tô Cảnh lướt qua cô nhìn Lục Tri Mẫn ở phía xa, bình tĩnh nói: "Cô ấy rất ồn ào, không yên lặng được."
"Yên lặng quá cũng không tốt, chán lắm, ngược lại thì em ước gì giống như chị em vậy." So với chị cô, cô sống khá là hướng nội, thích ở trong nhà, cũng chỉ có vài người bạn.
Tô Cảnh lấy một gói thuốc lá từ trong túi ra, hỏi Lục Tri Hạ : "Không phiền chứ?"
Lục Tri Hạ vội vàng khoát tay: "Không sao, anh hút đi."
Tô Cảnh rút ra một điếu đốt lên, hít hai hơi, thở ra làn khói mờ mịt che khuất tầm nhìn của nhau, hắn xuyên qua làn khói nhìn cô, một hồi lâu mới nói: "Mỗi người đều có nét độc đáo của riêng mình, em thế này cũng rất tốt."
Lục Tri Hạ được khen đến mức có chút ngại, lại lấy ly rượu đỏ uống mấy ngụm, cảm thấy hai má hơi nóng lên.
Có lẽ là do lần đầu tiên uống rượu, có rượu cồn làm tăng thêm dũng khí, Lục Tri Hạ cảm giác không có sợ anh rể đến vậy, còn nhích mông ngồi tới gần một chút, nhỏ giọng hỏi anh rể: "Cảm giác hút thuốc là như thế nào?"
Trong miệng Tô Cảnh còn ngậm điếu thuốc, nheo mắt nhìn cô, nói: "Tối nay em vừa học cách uống rượu, giờ lại muốn học hút thuốc?"
Bàn tay Lục Tri Hạ chống lên ghế sô pha, đưa đầu đến gần hắn, cười yếu ớt hỏi: "Không được sao?"
Khoảng cách của hai người lần nữa kéo lại gần, Tô Cảnh duỗi hai ngón tay đang kẹp điếu thuốc lá, quay đầu thở ra một luồng khói trắng về phía cô, làn khói lập tức bao lấy khuôn mặt cô, cô giơ tay vẫy vẫy, không nhịn được trách cứ: "Sặc quá."
Tô Cảnh cười, "Vậy em có học không?"
Lục Tri Hạ không trả lời, chỉ duỗi tay nắm chặt tay đang cầm điếu thuốc của hắn, kéo tay hắn đưa điếu thuốc lên miệng cô.
Tô Cảnh thu lại nụ cười, chăm chú nhìn cô, cũng không rút tay về, cứ để tùy ý cô cầm, rồi đưa điếu thuốc đang hút dở lên miệng cô.
Nhìn thấy đôi môi đỏ mọng của cô từ từ mở ra, chiếc lưỡi đinh hương đỏ hồng thò ra từ trong miệng, có chút ẩm ướt, chậm rãi liếm điếu thuốc đã bị người đàn ông cắn qua.
Sau khi chào hỏi, chị gái dẫn bọn cô đến một nơi yên tĩnh hơn, để cho bọn cô uống rượu thưởng thức nhạc ở đó, còn cô ấy đi theo đám bạn chào hỏi khách khứa.
Đợi chị gái rời đi, Lục Tri Hạ mới thở ra một hơi, cả người thả lỏng, quay đầu nhìn thấy Tô Cảnh đang ngồi một bên nhìn cô, cô liếm môi cười: "Chị em thật lợi hại, kết bạn được nhiều vậy, bạn bè chị em xem ra cũng lợi hại không kém."
Tô Cảnh lướt qua cô nhìn Lục Tri Mẫn ở phía xa, bình tĩnh nói: "Cô ấy rất ồn ào, không yên lặng được."
"Yên lặng quá cũng không tốt, chán lắm, ngược lại thì em ước gì giống như chị em vậy." So với chị cô, cô sống khá là hướng nội, thích ở trong nhà, cũng chỉ có vài người bạn.
Tô Cảnh lấy một gói thuốc lá từ trong túi ra, hỏi Lục Tri Hạ : "Không phiền chứ?"
Lục Tri Hạ vội vàng khoát tay: "Không sao, anh hút đi."
Tô Cảnh rút ra một điếu đốt lên, hít hai hơi, thở ra làn khói mờ mịt che khuất tầm nhìn của nhau, hắn xuyên qua làn khói nhìn cô, một hồi lâu mới nói: "Mỗi người đều có nét độc đáo của riêng mình, em thế này cũng rất tốt."
Lục Tri Hạ được khen đến mức có chút ngại, lại lấy ly rượu đỏ uống mấy ngụm, cảm thấy hai má hơi nóng lên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có lẽ là do lần đầu tiên uống rượu, có rượu cồn làm tăng thêm dũng khí, Lục Tri Hạ cảm giác không có sợ anh rể đến vậy, còn nhích mông ngồi tới gần một chút, nhỏ giọng hỏi anh rể: "Cảm giác hút thuốc là như thế nào?"
Trong miệng Tô Cảnh còn ngậm điếu thuốc, nheo mắt nhìn cô, nói: "Tối nay em vừa học cách uống rượu, giờ lại muốn học hút thuốc?"
Bàn tay Lục Tri Hạ chống lên ghế sô pha, đưa đầu đến gần hắn, cười yếu ớt hỏi: "Không được sao?"
Khoảng cách của hai người lần nữa kéo lại gần, Tô Cảnh duỗi hai ngón tay đang kẹp điếu thuốc lá, quay đầu thở ra một luồng khói trắng về phía cô, làn khói lập tức bao lấy khuôn mặt cô, cô giơ tay vẫy vẫy, không nhịn được trách cứ: "Sặc quá."
Tô Cảnh cười, "Vậy em có học không?"
Lục Tri Hạ không trả lời, chỉ duỗi tay nắm chặt tay đang cầm điếu thuốc của hắn, kéo tay hắn đưa điếu thuốc lên miệng cô.
Tô Cảnh thu lại nụ cười, chăm chú nhìn cô, cũng không rút tay về, cứ để tùy ý cô cầm, rồi đưa điếu thuốc đang hút dở lên miệng cô.
Nhìn thấy đôi môi đỏ mọng của cô từ từ mở ra, chiếc lưỡi đinh hương đỏ hồng thò ra từ trong miệng, có chút ẩm ướt, chậm rãi liếm điếu thuốc đã bị người đàn ông cắn qua.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro