[Cao H] Thánh Tăng Xin Dừng Chân
Chương 34
2024-10-30 10:45:40
“Vậy còn cái này?” Bàn tay của hắn không biết cố tình hay vô ý lại phát họa hình dáng bờ mông nảy nở đàn hồi của thiếu nữ, trầm giọng hỏi lại.
“… Ưm! A…” Sí Nhi làm sao có thể trả lời, nàng chỉ biết cự vật khổng lồ của tăng nhân bên trong cơ thể mình, theo mỗi bước đi của hắn dường như lại lớn hơn, trướng đến nỗi cơ thể nàng thật sự giống như hắn nói, sắp nứt ra rồi!
“Chắc chứ?” Trong con ngươi sâu thẳm của hắn lộ ra tìиɧ ɖu͙© nồng đậm, khuôn mặt vẫn lạnh lùng như trước, giống như vừa cắm vào một cô gái vừa đi dạo nói chuyện với nhau, đều là chuyện bình thường.
“Ưm… Già Diệp… A… Ngươi, thả ta, thả ta xuống…”
Thiếu nữ đáng thương cầu xin sự thương xót của tăng nhân, hắn lại mắt điếc tai ngơ, bước tới một cánh cửa đá khác.
“Đã không chắc, thì nhìn cái này thử xem.”
“A… Ôi…”
…
Tăng nhân lại đưa nàng đi “nghiên cứu” hết sáu cánh cửa, Sí Nhi lại lên cao trào một lần nữa -----
Tình triều lần này kéo tới mạnh mẽ! Đang lúc tăng nhân muốn rút nhục hành ra khỏi hoa huyệt đang co giật, hoa dịch óng ánh mạnh mẽ trào ra như thác nước, một lần nữa xối ướt cơ thể của hai người, thậm chí còn phun lên sàn điện trơn bóng, để lại một vũng nước sáng bóng trên sàn…
Khi chất lỏng cao triều của Sí Nhi chảy ra hết, tăng nhân vẫn cúi đầu chiêm ngưỡng cảnh đẹp của thiếu nữ dưới thân nãy giờ mới thỏa mãn gầm nhẹ một tiếng, thậm chí không rõ vì sao còn liếʍ liếʍ đôi môi khô khốc, sau đó nhẹ nhàng day day hoa hạch đang co giật của thiếu nữ. Hắn phớt lờ tiếng phản kháng nhỏ bé và yếu ớt của nàng, thừa cơ hội nhanh chóng cắm cự căn đã nôn nóng vào bên trong hoa huyệt của thiếu nữ một lần nữa.
Đang lúc tăng nhân lại một lần nữa cắm cự căn vào hoa huyệt vừa mới trải qua cao trào còn chưa kịp khép lại, Sí Nhi đã khóc ngất đi trong vòng tay của hắn, mặc hắn tiếp tục đâm mạnh, bước ra khỏi cung điện u ám và da^ʍ mỹ này -----
Có lẽ những thứ dâʍ đãиɠ này thật sự giúp ích cho việc tu hành của tăng nhân. Lần này, hắn nhanh chóng chọn một cánh cửa, nhặt y phục vương vãi trên đất, ôm thiếu nữ xinh đẹp trong lòng, không chút do dự sải bước về phía cánh cửa kia!
Chào đón bọn họ là một đoạn hành lang dài dằng dặc.
Nhìn thấy những đồ trang sức xa hoa, mặt tăng nhân cũng không đổi sắc, bây giờ lại vô cùng hứng thú thưởng thức trái phải, người bình thường có lẽ đều cảm này hình ảnh này khó coi…
Mặc dù lúc này tăng nhân Già Diệp không nói thêm gì, Sí Nhi hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn khuôn mặt tuấn tú của tăng nhân, lại mơ hồ cảm thấy tăng nhân giống như một đứa trẻ ham học hỏi, thầm nhớ kỹ bài học cần phải học -----
Đương nhiên, nếu như lúc này Sí Nhi mà biết tăng nhân từ lúc còn tiểu tiện đã có khả năng nhìn rồi sẽ không quên, đôi mắt hắn khéo léo che giấu, để tránh vừa mới “mở mang tầm mắt” đã không thể ngăn được bản tính hiếu học của trẻ con, học nhiều những thứ không nên học…
Đáng tiếc Sí Nhi đương nhiên không biết tăng nhân rốt cuộc có bao nhiêu bí mật… Nàng đáng thương bị tăng nhân đùa bỡn đến mức như vậy, giống như con rối không còn ý thức của mình, chỉ biết quấn lấy cự căn của nam nhân không ngừng mυ'ŧ vào rồi chảy nước ra, nàng không biết một chút tin tức gì về nam tử đã cướp đi trinh tiết của mình ngoại trừ một cái tên!
Sau khi đi qua một đoạn hành lang dài không thấy lối ra, lại có thêm hàng chục hàng trăm bức ảnh da^ʍ mỹ lọt vào đầu tăng nhân.
Đôi mắt Sí Nhi mờ mịt dường như không nhận ra điều gì, bởi vì các giác quan trên cơ thể dường như đều tập trung ở chỗ hạ thân bị cắm vào -----
Mỗi lần như vậy, nàng tưởng chừng như không thể tiếp tục được nữa, kɧoáı ©ảʍ kinh thiên động địa, như thể sắp bị xuyên thủng bụng, tiểu huyệt vừa đau vừa tê dại mang theo sung sướиɠ và thỏa mãn… Nhưng theo mỗi bước đi của tăng nhân, nàng lại cảm thấy một niềm vui thú mãnh liệt hơn, một sự hưng phấn sâu sắc hơn, và một sự thỏa mãn tuyệt vời hơn!
Không được, thật sự sắp bị cắm hỏng rồi, cơ thể giống như chỉ một giây tiếp theo là sẽ bị hắn chơi hỏng mất!
“… Ưm! A…” Sí Nhi làm sao có thể trả lời, nàng chỉ biết cự vật khổng lồ của tăng nhân bên trong cơ thể mình, theo mỗi bước đi của hắn dường như lại lớn hơn, trướng đến nỗi cơ thể nàng thật sự giống như hắn nói, sắp nứt ra rồi!
“Chắc chứ?” Trong con ngươi sâu thẳm của hắn lộ ra tìиɧ ɖu͙© nồng đậm, khuôn mặt vẫn lạnh lùng như trước, giống như vừa cắm vào một cô gái vừa đi dạo nói chuyện với nhau, đều là chuyện bình thường.
“Ưm… Già Diệp… A… Ngươi, thả ta, thả ta xuống…”
Thiếu nữ đáng thương cầu xin sự thương xót của tăng nhân, hắn lại mắt điếc tai ngơ, bước tới một cánh cửa đá khác.
“Đã không chắc, thì nhìn cái này thử xem.”
“A… Ôi…”
…
Tăng nhân lại đưa nàng đi “nghiên cứu” hết sáu cánh cửa, Sí Nhi lại lên cao trào một lần nữa -----
Tình triều lần này kéo tới mạnh mẽ! Đang lúc tăng nhân muốn rút nhục hành ra khỏi hoa huyệt đang co giật, hoa dịch óng ánh mạnh mẽ trào ra như thác nước, một lần nữa xối ướt cơ thể của hai người, thậm chí còn phun lên sàn điện trơn bóng, để lại một vũng nước sáng bóng trên sàn…
Khi chất lỏng cao triều của Sí Nhi chảy ra hết, tăng nhân vẫn cúi đầu chiêm ngưỡng cảnh đẹp của thiếu nữ dưới thân nãy giờ mới thỏa mãn gầm nhẹ một tiếng, thậm chí không rõ vì sao còn liếʍ liếʍ đôi môi khô khốc, sau đó nhẹ nhàng day day hoa hạch đang co giật của thiếu nữ. Hắn phớt lờ tiếng phản kháng nhỏ bé và yếu ớt của nàng, thừa cơ hội nhanh chóng cắm cự căn đã nôn nóng vào bên trong hoa huyệt của thiếu nữ một lần nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đang lúc tăng nhân lại một lần nữa cắm cự căn vào hoa huyệt vừa mới trải qua cao trào còn chưa kịp khép lại, Sí Nhi đã khóc ngất đi trong vòng tay của hắn, mặc hắn tiếp tục đâm mạnh, bước ra khỏi cung điện u ám và da^ʍ mỹ này -----
Có lẽ những thứ dâʍ đãиɠ này thật sự giúp ích cho việc tu hành của tăng nhân. Lần này, hắn nhanh chóng chọn một cánh cửa, nhặt y phục vương vãi trên đất, ôm thiếu nữ xinh đẹp trong lòng, không chút do dự sải bước về phía cánh cửa kia!
Chào đón bọn họ là một đoạn hành lang dài dằng dặc.
Nhìn thấy những đồ trang sức xa hoa, mặt tăng nhân cũng không đổi sắc, bây giờ lại vô cùng hứng thú thưởng thức trái phải, người bình thường có lẽ đều cảm này hình ảnh này khó coi…
Mặc dù lúc này tăng nhân Già Diệp không nói thêm gì, Sí Nhi hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn khuôn mặt tuấn tú của tăng nhân, lại mơ hồ cảm thấy tăng nhân giống như một đứa trẻ ham học hỏi, thầm nhớ kỹ bài học cần phải học -----
Đương nhiên, nếu như lúc này Sí Nhi mà biết tăng nhân từ lúc còn tiểu tiện đã có khả năng nhìn rồi sẽ không quên, đôi mắt hắn khéo léo che giấu, để tránh vừa mới “mở mang tầm mắt” đã không thể ngăn được bản tính hiếu học của trẻ con, học nhiều những thứ không nên học…
Đáng tiếc Sí Nhi đương nhiên không biết tăng nhân rốt cuộc có bao nhiêu bí mật… Nàng đáng thương bị tăng nhân đùa bỡn đến mức như vậy, giống như con rối không còn ý thức của mình, chỉ biết quấn lấy cự căn của nam nhân không ngừng mυ'ŧ vào rồi chảy nước ra, nàng không biết một chút tin tức gì về nam tử đã cướp đi trinh tiết của mình ngoại trừ một cái tên!
Sau khi đi qua một đoạn hành lang dài không thấy lối ra, lại có thêm hàng chục hàng trăm bức ảnh da^ʍ mỹ lọt vào đầu tăng nhân.
Đôi mắt Sí Nhi mờ mịt dường như không nhận ra điều gì, bởi vì các giác quan trên cơ thể dường như đều tập trung ở chỗ hạ thân bị cắm vào -----
Mỗi lần như vậy, nàng tưởng chừng như không thể tiếp tục được nữa, kɧoáı ©ảʍ kinh thiên động địa, như thể sắp bị xuyên thủng bụng, tiểu huyệt vừa đau vừa tê dại mang theo sung sướиɠ và thỏa mãn… Nhưng theo mỗi bước đi của tăng nhân, nàng lại cảm thấy một niềm vui thú mãnh liệt hơn, một sự hưng phấn sâu sắc hơn, và một sự thỏa mãn tuyệt vời hơn!
Không được, thật sự sắp bị cắm hỏng rồi, cơ thể giống như chỉ một giây tiếp theo là sẽ bị hắn chơi hỏng mất!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro