Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên

Nơi Đó Non Mềm...

Hứa Đa Nhục

2024-08-26 13:54:47

Hứa Dao: "... !"

Sướng cái con khỉ!

Chẳng lẽ hắn không biết làm như thế rất dễ mang thai hả?

Hứa Dao cố nén tức giận, trong lòng tràn đầy ghét bỏ, dùng tay đẩy người đàn ông ra: “Bắn rồi thì mau rút ra ngoài đi, em còn phải đi học.”

Lần này Khương Phạn cũng không làm khó cô nữa, nhanh chóng rút dương vật ra khỏi tiểu huyệt của cô, sau đó cầm lấy khăn giấy trên bàn, cẩn thận lau sạch cho Hứa Dao trước. Nhìn thấy tiểu huyệt của cô sưng đỏ lên như bị xé rách, hắn lập tức nhíu mày: “Tiểu huyệt của em sao mà non mềm như thế? Mới làm được mấy lần mà đã sưng lên như thế này rồi, thế thì sau này tôi làm sao có thể yên tâm mà đâm vào được?”

Hứa Dao không ngờ cái tên đàn ông biến thái này cũng có những lúc dịu dàng ôn nhu như vậy. Nhưng mà cho dù là thế thì cũng không thể bù đắp hoặc giảm bớt tội lỗi về sự thô bạo mà hắn đã gây ra cho cô.

“Không sao, em đi ngang qua hiệu thuốc, mua chút thuốc bôi là ổn thôi.” Trong lòng Hứa Dao bài xích động chạm của Khương Phạn, cô vươn tay nhận lấy khăn giấy trong tay hắn, tự lau cho mình.

"Mấy ngày nay nghỉ ngơi cho tốt, suy nghĩ xem nên trả lời tôi thế nào. Ba ngày này tôi sẽ không tới quấy rầy em, nhưng em không được khiến tôi thất vọng đâu, nếu không hậu quả...” Khương Phạn cố ý nhắc nhở đến đây thì dừng lại.

Đương nhiên, ý tứ câu nói này của hắn, nếu như nói là nhắc nhở, vậy chẳng thà gọi luôn là uy hiếp cho xong.

Thân thể Hứa Dao mất tự nhiên cứng đờ, nếu không phải cô còn giữ được lý trí thì cô đã ném thẳng đống khăn giấy trong tay vào mặt hắn rồi, hậu quả cái gì hả tên khốn kiếp? Có tin bà đây kẹp chết nhà ngươi không hả!

Khương Phạn không nghe thấy Hứa Dao nói chuyện thì nắm cằm cô, trầm giọng ép hỏi: “Có nghe không đấy?”



Cằm bị bóp đau nhức, Hứa Dao không nhịn được nước mắt sinh lý, đành phải không tình nguyện gật đầu, rầu rĩ “Ừm” một tiếng.

"Ngoan." Khương Phạn vỗ nhẹ lên má cô, hôn lên mặt cô một cái: “Nhớ kỹ, em không thoát khỏi lòng bàn tay tôi đâu.”

Hứa Dao cắn môi, cả người run rẩy, không trả lời mà chỉ gật đầu một cái.

“Tôi cũng tới trường, ba ngày sau gặp lại.”

Sau khi Khương Phạn rời đi, Hứa Dao ngồi bệt xuống đất, toàn thân vừa đau đớn vừa vô lực. Những giọt nước mắt ban đầu đã lấp ló bờ mi, bây giờ đồng loạt trào ra.

Cô tự đào hố chôn mình rồi, còn chôn thảm hại đến mức này.

Chẳng lẽ cả đời này cô sẽ không thoát được khỏi tên biến thái này sao?

Hứa Dao không biết đã khóc bao lâu mới đứng dậy đi tắm. Sau khi tắm xong, cô kéo lê thân thể như cái xác không hồn về phòng, mở tủ lấy viên thuốc tránh thai mua ở hiệu thuốc hôm qua, uống vào.

Nhìn thấy hộp thuốc kích dục ở trong ngăn tủ, Hứa Dao tức giận đến mức lập tức ném nó vào thùng rác.

Ban đầu cô còn nghĩ nếu như dụ dỗ Phương Phạn không thành công thì sẽ chuyển sang hạ thuốc, không ngờ chỉ đụng nhẹ một cái đã thành công rồi, hơn nữa còn dính như keo chó, mãi không dứt ra được.



Càng nghĩ càng giận, Hứa Dao nhất thời không khống chế được tâm trạng, đưa tay quét một đường, hất tất cả mọi thứ trước mặt xuống đất.

Nghe thấy tiếng chai lọ rơi xuống đất vỡ tan, Hứa Dao gục mặt vào hộc tủ, khóc nức nở.

Vừa nghĩ tới chuyện ba ngày sau phải trả lời người đàn ông, mà căn bản không thể nào từ chối được, Hứa Dao lập tức chẳng còn tâm trạng gì nữa. Cô không tới trường mà tới quán net ngoài trường ngồi cả một ngày, đến tối thì trực tiếp tới quán bar.

Quán bar xa hoa truỵ lạc, âm nhạc đinh tai nhức óc.

Cô ngồi ở quầy bar, một mình uống rượu. Có không ít đàn ông muốn tới bắt chuyện với cô, nhưng lại bị cái nhìn lạnh như băng của cô làm cho sợ hãi lùi bước.

Dù sao thì mọi người đều tới đây để tìm con mồi phát tiết dục vọng, phụ nữ càng dâm đãng thì làm tình càng thoải mái.

Kiểu người như Hứa Dao, xinh đẹp thì xinh đẹp, nhưng lại lạnh lùng như thế, không có hứng thú làm tình. Gương mặt xinh đẹp có thể khơi gợi thú tính, nhưng trong lúc làm tình lại giống như làm tình với xác chết thì làm gì có chút khoái lạc nào.

Hứa Dao không biết mình đã uống bao nhiêu rượu, cô nhìn mọi người đang điên cuồng lắc lư theo điệu nhạc thì cũng bắt đầu lắc lư theo.

Người quá đông đúc nên có người không cẩn thận giẫm vào chân cô. Hứa Dao vội vàng lùi lại phía sau, nhưng bởi vì uống nhiều rượu nên đứng không vững, cả người lảo đảo.

Cũng may là có người kịp thời đỡ lấy eo cô, nếu không thì chắc cô đã ngã xuống đất rồi.

Cô hơi tỉnh táo lại một chút, theo bản năng ngẩng đầu nhìn người vừa mới đỡ mình, muốn nói một tiếng cảm ơn. Nhưng mà cô còn chưa kịp nói ra câu nào, vừa nhìn thấy rõ mặt đối phương thì cô đã ngây ngẩn cả người.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên

Số ký tự: 0