Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên

Quán Bar: Cho N...

Hứa Đa Nhục

2024-08-26 13:54:47

Diệp Linh Vũ.

Hứa Dao không ngờ lại gặp Diệp Linh Vũ ở đây. Cô lập tức cảm thấy tỉnh táo hơn không ít, lập tức xoay người bỏ chạy không chút do dự. Chỉ có điều, cô vừa chạy ra khỏi sàn nhảy thì Diệp Linh Vũ đã đuổi theo, nắm chặt lấy cổ tay cô.

“Dao Dao, em tới đây tìm anh sao?” Trong mắt Diệp Linh Vũ tràn đầy vui mừng, sau khi uống rượu say, ý thức của anh ta cũng dần dần trở nên hơi hỗn loạn. Bàn tay anh ta đang nắm lấy tay Hứa Dao cũng không dùng sức lớn lắm, thế nên Hứa Dao có thể nhanh chóng hất tay anh ta ra, tiếp tục bỏ chạy.

Đột nhiên trên tay trống không, Diệp Linh Vũ hơi sững sờ, lại tiếp tục đuổi theo: “Dao Dao!”

Thấy Diệp Linh Vũ lại sắp đuổi kịp, Hứa Dao càng chạy nhanh hơn, thậm chí còn không nhìn đường. Cộng thêm cả chuyện vừa rồi cô cũng uống không ít, đầu óc nặng nề, bước chân xiêu vẹo, cô vừa chạy đến cửa quán bar thì không cẩn thận lại va vào người khác.

Hứa Dao vội vàng nói lời xin lỗi, đang định tiếp tục đi ra ngoài thì lại bị một bàn tay to lớn túm ngược trở lại: “Ôi, tiểu mỹ nhân, vội vàng chạy đi đâu thế?”

Hứa Dao nhíu mày, nhìn người đàn ông mập mạp với đôi tai to và khuôn mặt bóng nhờn này. Cô cảm nhận được ánh mắt trần trụi và say đắm của anh ta đang nhìn chằm chằm vào thân thể mình, trong lòng cảm thấy vô cùng buồn nôn.

“Tôi đến kỳ kinh nguyệt, phải đi mua băng vệ sinh.” Hứa Dao vừa nói vừa giật tay mình ra. Nhưng người đàn ông kia không hề có ý định buông cô ra, ngược lại còn dùng sức mạnh hơn, Hứa Dao không chút phòng bị, bị lôi vào trong lòng anh ta.

“Ồ, thì ra là đến kỳ kinh nguyệt à? Anh đây thích nhất là làm tình đẫm máu đấy, em có muốn để anh đây đâm một chút không?” Người đàn ông cười vô cùng bỉ ổi, nói xong còn không quên vươn tay muốn sờ ngực Hứa Dao.

Mẹ kiếp, tên biến thái chết tiệt!

Thật kinh tởm!

Hứa Dao nổi giận, cảm giác như cả thế giới đều đang xúm lại bắt nạt cô. Khương Phạn bắt nạt cô thì cô không thể làm gì được, nhưng không có nghĩa là những người khác cũng có thể bắt nạt cô!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhìn cảnh đũng quần của người đàn ông nhô lên như một túp lều nhỏ, cố tình cọ cọ phần cứng đó vào chân cô, nỗi bất bình trong lòng cô vì bị Khương Phạn bắt nạt lập tức trào ra. Hứa Dao không chút nghĩ ngợi, lập tức giơ chân đá thẳng vào đũng quần anh ta: “Tên biến thái chết tiệt!”

Người đàn ông không ngờ rằng Hứa Dao lại dám to gan đá vào giữa hai chân anh ta. Chờ đến khi anh ta lấy lại tinh thần, muốn ngăn cản thì Hứa Dao đã đá trúng người anh ta rồi.

“A...” Người đàn ông đau đến gập người lại, ôm lấy đũng quần mà nhảy dựng lên. Anh ta tức giận nắm lấy tay Hứa Dao đang muốn rời đi: “Con điếm thối, mẹ kiếp, mày dám đá “người anh em” của tao à!”

“Người đâu, lột sạch quần áo của nó ra cho ông đây! Ông đây phải kiểm tra xem người anh em của mình có bị đá hỏng hay không!”

Người đàn ông vừa nói xong thì hai ba tên đàn em của anh ta lập tức túm lấy cánh tay của Hứa Dao, chuẩn bị cởi quần áo của cô.

“Cút ngay! Đừng có chạm vào tôi!” Hứa Dao tất nhiên phải phản kháng, cô nhấc chân muốn đá vào đũng quần của những người này.

Chỉ là, hai ngày nay, chân của cô bị Khương Phạn làm cho mềm nhũn, nơi tư mật vẫn còn sưng tấy, thể lực không thể nào tốt như bình thường được. Huống hồ, một chiêu làm sao có thể dùng được nhiều lần? Cô vừa nhấc chân lên thì đã bị người ta tóm lấy.

“Con điếm thối, mày dám đá Ngũ gia của chúng tao à? Vậy thì mày phải để Ngũ gia chơi một chút, xem có bị mày đá hỏng hay không!” Nhìn thấy Hứa Dao phản kháng như thế, một tên đàn em giơ tay tát vào mặt cô.

Hứa Dao nghiêng đầu muốn tránh đi, nhưng lại bị mấy kẻ này giữ chặt lại. Trong lúc nhất thời, cô không có chỗ trốn, chỉ có thể thụ động ăn một cái tát này.

“Bốp!” Một âm thanh bén nhọn vang lên, mặt Hứa Dao bỏng rát, tai cũng ù đi.

“Ngoan ngoãn nghe lời, để Ngũ gia chơi một lát, dương vật của Ngũ gia to lắm, chắc chắn sẽ khiến con điểm mày sướng đến chết đi sống lại!” Hứa Dao bị đám đàn em lôi ra bên ngoài quán bar, sau đó bị đè lên đầu một con xe đang đổ gần đó, đồng thời bị cưỡng ép vén váy lên.

Hứa Dao vừa tức vừa lo lắng, cô lập tức nghĩ đến Diệp Linh Vũ vừa rồi còn đuổi theo mình nhưng bây giờ không biết đã chạy đi đâu rồi. Cô há miệng hét lên: “Diệp Linh Vũ, cứu em!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên

Số ký tự: 0