Chương 104
Tử Phi Ninh
2024-08-04 00:26:10
Editor: May
Điền Bảo Bảo hất tay anh ra, nâng đỡ cái mũi xinh đẹp của mình, “Chú Lâm đừng nhéo lệch mũi con, chẳng may con xấu đi, An Tiểu Mễ liền chướng mắt con.” Điền Bảo Bảo làm như thực để ý bề ngoài của mình.
Nghe xong lời bé, ý cười nơi khóe miệng Lâm Dật càng sâu một chút. Mệt mỏi vốn bởi vì công việc cũng giảm bớt không ít, anh nhìn Điền Kỳ Kỳ bên kia còn đang tập trung tinh thần nghiên cứu hiệp ước, ôm Điền Bảo Bảo đi qua.
“Cảm thấy thế nào?” Nhạt đi mấy phần nghiêm túc, làm cho ngữ khí của mình nghe tới không quá thâm trầm.
“Cái gì thế nào?” Điền Kỳ Kỳ đã vội vàng xem xong một lần, đưa văn kiện trả cho anh. Vừa rồi phạm vi mệnh đề của anh quá rộng, làm cô trong khoảng thời gian ngắn tìm không thấy điểm trả lời. Nếu hỏi cô tính nghiêm mật của hiệp ước, vậy cô tự nhiên là không cho được ý kiến.
“Đương nhiên là có quan hệ bộ phận thiết kế, tôi tính tính, thời gian có chút gấp gáp.” Lâm Dật vốn là không có khẩn cấp nói công việc hạng mục thiết kế cho cô biết, nhưng đêm nay anh bất tri bất giác liền tới nơi này, lại đụng phải cô, chỉ có thể nương danh nghĩa công việc, bố trí nhiệm vụ cho cô trước tiên.
“Ừ, thời gian là có chút gấp. Nhưng bộ phận thiết kế của chúng ta nhiều người như vậy, công việc thiết kế khác có thể trù tính an bài một chút, hơn nữa nếu sáng ý thiết kế có thể thuận lợi thông qua, tôi cảm thấy hẳn là không có vấn đề gì lớn.” Mới vừa rồi lúc xem văn kiện, cô chú ý trọng điểm về phần nội dung này, cho nên giờ phút này lại Điền Kỳ Kỳ ứng đối lại anh cũng có thể làm được đâu vào đấy.
Điền Bảo Bảo thực hiểu chuyện lựa chọn an tĩnh vào giờ phút này. Tuy rằng thấy hiện tại bọn họ lấy danh nghĩa công việc giao lưu như vậy có vẻ rất hài hòa, nhưng bé lại không hy vọng có một ngày, bọn họ thật sự ở cùng nhau vẫn là đàm luận những vấn đề công việc buồn tẻ này, vậy không phải cuộc sống gia đình của bé sẽ nhàm chán đến chết sao. Con ngươi hổ phách nhanh chỏng chuyển động tiểu tâm tư của mình, trên khuôn mặt nhỏ tròn đô đô tản ra thần thái khác thường.
Ngay sau đó hai người liền đàm luận công việc này hồi lâu, lại phối hợp đến rất ăn ý. Này càng kích phát quyết tâm Điền Bảo Bảo muốn cột bọn họ ở cùng nhau. Chỉ là mami vẫn là thực bài xích chú Lâm, xem ra cũng là “Đường mờ mịt lại xa xôi”, có cơ hội bé nhất định phải tìm hiểu một chút tâm tư chú Lâm.
Điền Bảo Bảo hất tay anh ra, nâng đỡ cái mũi xinh đẹp của mình, “Chú Lâm đừng nhéo lệch mũi con, chẳng may con xấu đi, An Tiểu Mễ liền chướng mắt con.” Điền Bảo Bảo làm như thực để ý bề ngoài của mình.
Nghe xong lời bé, ý cười nơi khóe miệng Lâm Dật càng sâu một chút. Mệt mỏi vốn bởi vì công việc cũng giảm bớt không ít, anh nhìn Điền Kỳ Kỳ bên kia còn đang tập trung tinh thần nghiên cứu hiệp ước, ôm Điền Bảo Bảo đi qua.
“Cảm thấy thế nào?” Nhạt đi mấy phần nghiêm túc, làm cho ngữ khí của mình nghe tới không quá thâm trầm.
“Cái gì thế nào?” Điền Kỳ Kỳ đã vội vàng xem xong một lần, đưa văn kiện trả cho anh. Vừa rồi phạm vi mệnh đề của anh quá rộng, làm cô trong khoảng thời gian ngắn tìm không thấy điểm trả lời. Nếu hỏi cô tính nghiêm mật của hiệp ước, vậy cô tự nhiên là không cho được ý kiến.
“Đương nhiên là có quan hệ bộ phận thiết kế, tôi tính tính, thời gian có chút gấp gáp.” Lâm Dật vốn là không có khẩn cấp nói công việc hạng mục thiết kế cho cô biết, nhưng đêm nay anh bất tri bất giác liền tới nơi này, lại đụng phải cô, chỉ có thể nương danh nghĩa công việc, bố trí nhiệm vụ cho cô trước tiên.
“Ừ, thời gian là có chút gấp. Nhưng bộ phận thiết kế của chúng ta nhiều người như vậy, công việc thiết kế khác có thể trù tính an bài một chút, hơn nữa nếu sáng ý thiết kế có thể thuận lợi thông qua, tôi cảm thấy hẳn là không có vấn đề gì lớn.” Mới vừa rồi lúc xem văn kiện, cô chú ý trọng điểm về phần nội dung này, cho nên giờ phút này lại Điền Kỳ Kỳ ứng đối lại anh cũng có thể làm được đâu vào đấy.
Điền Bảo Bảo thực hiểu chuyện lựa chọn an tĩnh vào giờ phút này. Tuy rằng thấy hiện tại bọn họ lấy danh nghĩa công việc giao lưu như vậy có vẻ rất hài hòa, nhưng bé lại không hy vọng có một ngày, bọn họ thật sự ở cùng nhau vẫn là đàm luận những vấn đề công việc buồn tẻ này, vậy không phải cuộc sống gia đình của bé sẽ nhàm chán đến chết sao. Con ngươi hổ phách nhanh chỏng chuyển động tiểu tâm tư của mình, trên khuôn mặt nhỏ tròn đô đô tản ra thần thái khác thường.
Ngay sau đó hai người liền đàm luận công việc này hồi lâu, lại phối hợp đến rất ăn ý. Này càng kích phát quyết tâm Điền Bảo Bảo muốn cột bọn họ ở cùng nhau. Chỉ là mami vẫn là thực bài xích chú Lâm, xem ra cũng là “Đường mờ mịt lại xa xôi”, có cơ hội bé nhất định phải tìm hiểu một chút tâm tư chú Lâm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro