Chương 98
Tử Phi Ninh
2024-08-04 00:26:10
Editor: May
Giọng nói của Điền Bảo Bảo cũng làm Lâm Dật cảm thấy ngoài ý muốn, anh bỗng dưng ngẩn ra, nhìn thấy một đứa bé bay nhanh mà về phía mình, bừng tỉnh ngộ đạo, hóa ra mình bất tri bất giác liền chạy xe đến nơi này. Anh vẫn luôn ở công ty tăng ca, thẳng đến vừa rồi mới tan tầm. Công việc hợp tác với vương thất Tây Ban Nha rốt cuộc gõ định, ngày mai liền triển khai quy mô lớn công việc liên quan. Nhưng anh tạm thời còn chưa có tuyên bố với bên ngoài, ý đồ đạt thành hợp tác cũng là chuyện mới phát sinh. Trong lòng anh tuy rằng có cảm giác thành tựu, nhưng lại cảm thấy mất mát. Không biết nên chia sẻ tin tức cực kỳ tốt này với ai, lại không có dự đoán được chính mình lại lái xe liền tới nơi này.
Cùng lúc đó, anh cũng nhớ tới trở về từ Milan đã có mấy ngày rồi, nhưng anh và Điền Kỳ Kỳ lại chưa từng nói qua một câu. Chẳng lẽ cô thật sự còn đang tức giận vì chuyện ngày đó?
“Chú Lâm, sao chú lại tới đây?” Nhìn thân ảnh nho nhỏ của Điền Bảo Bảo chạy như bay đến, trong lòng anh bỗng nhiên cảm thấy tràn đầy. Xuống xe, liền một phen bế Điền Bảo Bảo lên, “Nha, có phải tiểu gia hỏa lại lớn thêm không?” Lâm Dật ước lượng trọng lượng của bé, ngữ khí là yêu thương chưa từng có.
“Có thể đi. Hiện tại là giai đoạn thân thể con phát triển mà! Chú Lâm là tới thăm con, hay là tìm mami con có việc a?” Điền Bảo Bảo càng ngày càng cảm thấy Lâm Dật thực đáng tin cậy. Nếu phát triển theo xu thế này, chỉ sợ mami thực mau liền sẽ bị thu phục.
Ngược lại, Điền Kỳ Kỳ lại ăn vạ trên xe Dịch Thần không chịu đi xuống. Vừa thấy được Lâm Dật, liền làm cô nhớ tới không chịu nổi ở Milan. Anh khinh thường cô, anh nhục nhã cô như vậy, cô không có rộng lượng, cô không làm được không canh cánh trong lòng.
“Kỳ Kỳ, người kia là Lâm Dật tổng giám đốc tập đoàn Điền Lâm đi, thủ trưởng của em?” Dịch Thần thoáng phân biệt một chút, tuy rằng hai công ty có lui tới hợp tác, nhưng bọn họ lại thật sự không có tiếp xúc trực tiếp gì. Huống hồ Lâm Dật làm việc phách lối, nhưng làm người lại cực kỳ khiêm tốn, cho nên lần trước ở sân bay anh cũng không có trực tiếp nhận ra anh ta.
Giọng nói của Điền Bảo Bảo cũng làm Lâm Dật cảm thấy ngoài ý muốn, anh bỗng dưng ngẩn ra, nhìn thấy một đứa bé bay nhanh mà về phía mình, bừng tỉnh ngộ đạo, hóa ra mình bất tri bất giác liền chạy xe đến nơi này. Anh vẫn luôn ở công ty tăng ca, thẳng đến vừa rồi mới tan tầm. Công việc hợp tác với vương thất Tây Ban Nha rốt cuộc gõ định, ngày mai liền triển khai quy mô lớn công việc liên quan. Nhưng anh tạm thời còn chưa có tuyên bố với bên ngoài, ý đồ đạt thành hợp tác cũng là chuyện mới phát sinh. Trong lòng anh tuy rằng có cảm giác thành tựu, nhưng lại cảm thấy mất mát. Không biết nên chia sẻ tin tức cực kỳ tốt này với ai, lại không có dự đoán được chính mình lại lái xe liền tới nơi này.
Cùng lúc đó, anh cũng nhớ tới trở về từ Milan đã có mấy ngày rồi, nhưng anh và Điền Kỳ Kỳ lại chưa từng nói qua một câu. Chẳng lẽ cô thật sự còn đang tức giận vì chuyện ngày đó?
“Chú Lâm, sao chú lại tới đây?” Nhìn thân ảnh nho nhỏ của Điền Bảo Bảo chạy như bay đến, trong lòng anh bỗng nhiên cảm thấy tràn đầy. Xuống xe, liền một phen bế Điền Bảo Bảo lên, “Nha, có phải tiểu gia hỏa lại lớn thêm không?” Lâm Dật ước lượng trọng lượng của bé, ngữ khí là yêu thương chưa từng có.
“Có thể đi. Hiện tại là giai đoạn thân thể con phát triển mà! Chú Lâm là tới thăm con, hay là tìm mami con có việc a?” Điền Bảo Bảo càng ngày càng cảm thấy Lâm Dật thực đáng tin cậy. Nếu phát triển theo xu thế này, chỉ sợ mami thực mau liền sẽ bị thu phục.
Ngược lại, Điền Kỳ Kỳ lại ăn vạ trên xe Dịch Thần không chịu đi xuống. Vừa thấy được Lâm Dật, liền làm cô nhớ tới không chịu nổi ở Milan. Anh khinh thường cô, anh nhục nhã cô như vậy, cô không có rộng lượng, cô không làm được không canh cánh trong lòng.
“Kỳ Kỳ, người kia là Lâm Dật tổng giám đốc tập đoàn Điền Lâm đi, thủ trưởng của em?” Dịch Thần thoáng phân biệt một chút, tuy rằng hai công ty có lui tới hợp tác, nhưng bọn họ lại thật sự không có tiếp xúc trực tiếp gì. Huống hồ Lâm Dật làm việc phách lối, nhưng làm người lại cực kỳ khiêm tốn, cho nên lần trước ở sân bay anh cũng không có trực tiếp nhận ra anh ta.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro