Chương 30 - Ngươi Là Cao Nhân Kia?
Tạo Hoá Chi Khí...
Hiêu Trương Bá Khí Đích Văn Tử
2024-08-13 22:43:05
- Tiên Nhi từng gieo một Thiên Tiên Chi Khí ở Dao Trì, nhưng…
Lâm bà bà nghiêm túc, chăm chú nhìn Từ Lạc, như sắp nói một bí mật lớn:
- Tiên Thiên Chi Khí của nàng rất khác biệt, thuộc loại khí nguyên thuỷ, được gọi là Tạo Hoá Chi Khí, trải qua mấy nghìn năm, mới chỉ ba người có được.
- Vị thứ nhất là Tổ sư gia!
- Người thứ hai là Đào Hoa nương nương!
- Thứ ba chính là Tiên Nhi!
Từ Lạc khiếp vía. Tổ sư gia Phiêu Miểu Cung là ai thì hắn không biết, nhưng hắn từng thấy ghi chép về Đào Hoa nương nương trong cổ tịch, một vị nữ tử truyền kỳ, đè ép cả Tiên lẫn Ma ba nghìn năm.
- Tiên Nhi đạt được Tạo Hoá Chi Khí, lại có Thải Linh Căn, thân là Bảo Thể…
Từ Lạc nghe xong thấy ê cả đầu. Về linh căn, Trọc Linh Căn là thấp nhất, Tạp Linh Căn phía trên rồi đến Tịnh Linh Căn, trên cùng là Thải Linh Căn cực hiếm.
Từ Lạc là Trọc Linh Căn, cấp bậc trung hạ.
Loại linh căn này không phải rác rưởi, bởi phần lớn thu sĩ đều là Trọc Linh Căn, chỉ khác nhau ở phẩm cấp thôi.
Tạp Linh Căn ít thấy, bình thường đều là đệ tử nội môn của đại tông.
Tịnh Linh Căn, được gọi là mầm tiên, vạn người cũng chưa được một người, thường có thể dựng thành căn cơ đại đạo.
Từ Lạc vẫn nghĩ Thải Linh Căn chỉ có trong truyền thuyết, không ngờ Sở Lăng Tuyệt lại là linh căn ấy.
Không chỉ có Thải Linh Căn, còn cả Bảo Thể? Không cho người khác sống với à?
Nhìn lại mình, hắn cảm thấy ông trời chẳng công bằng, cùng là người, mà chênh lệch quá lớn! Như hạt gạo với trăng trời, ở giữa còn một đống cấp bậc. Cái này không phải trời ban tặng nữa, còn hơn con gái ruột của ông trời rồi.
- Với tư chất của Tiên Nhi, nếu có thể sánh đôi với một lang quân như ý, tất nhiên sẽ sinh ra Tạo Hoá Đạo Chủng siêu phàm, đáng tiếc…
Lâm bà bà lắc đầu cảm thán, vẻ mặt sầu bi:
- Thôi… Không nói nữa…
Từ Lạc bĩu môi, im miệng, chuyện này không cần nhắc tới đâu, nói ra lại thấy tự ái.
- Tiểu hữu, lão thân nói như vậy, cũng không có ý gì, chỉ muốn ngươi biết rõ chuyện hợp đạo, tầm quan trọng của nó với Tiên Nhi và Phiểu Miêu Cung, đồng thời… Với ngươi…
Lâm bà bà chống quải trượng, xoay người, nhắm mắt lại rồi hít sâu, lát sau, chậm rãi nói:
- Lần hợp đạo này, Tạo Hoá Chi Khí tẩm bổ cho ngươi, thân thể sẽ có thay đổi, tu luyện tiến bộ, về phần thân thể ngươi nhận được gì thì còn phải xem tạo hoá của ngươi.
- Nếu…
Có lẽ nhớ tới gì đó, Lâm bà bà xoay người lại, đôi mắt đục ngầu loé lên ánh sáng khó tả, nhìn Từ Lạc, nặng nề nói:
- Nếu may mắn, nói không chừng sẽ sinh ra một viên Tạo Hoá Chủng Tử trong người, chỉ là… Khả năng cực thấp, nhưng vẫn có!
Lời Lâm bà bà khiến Từ Lạc kích động, hỏi:
- Nếu xảy ra thì sẽ thế nào?
- Thế nào à? Ha ha!
Lâm bà bà chưa nói, bà không muốn Từ Lạc ôm hi vọng gì, bởi khả năng bên nam sinh ra Tạo Hoá Đạo Chủng cực kỳ thấp.
Nhưng nếu như… Từ Lạc có Tạo Hoá Đạo Chủng. Như vậy… Ma Đạo sẽ sinh ra một tên tuyệt thế ma đầu, chắc chắn là tai hoạ cho Tiên Đạo, thậm chí toàn bộ tu chân giới.
- A! Hi vọng sẽ không xảy ra chuyện này, nếu không… Lão thân đã tạo nghiệt rồi!
Lâm bà bà không bài xích Ma Tu, nhưng cũng chỉ là Ma Tu mà thôi.
Bà không muốn vì lần hợp đạo này, lại tự tay hình thành một tên tuyệt thế ma đầu!
Không biết có phải do uống thuốc bổ hàng ngày, hay là tu luyện pháp môn Lâm bà bà cho, Từ Lạc thấy mình càng ngày càng khoẻ, mới đầu không có sức chống đỡ, bây giờ đã có thể giằng co được với Sở Lăng Tuyệt.
Thậm chí, hắn nghi mình có thiên phú về phương diện đó thật, mới thôi diễn cái pháp môn hợp đạo kia trong đầu mấy lần, đã nắm chắc rồi. Người có kiến thức rộng, trải đời như Lâm bà bà cũng cảm thấy ngạc nhiên.
Từng ngày hợp đạo qua đi, Sở Lăng Tuyệt cũng dần tốt lên, nhưng ý thức vẫn còn rất mê loạn. Từ Lạc nghi nàng đang giả vờ, bởi gần đây hắn cảm nhận rõ được Sở Lăng Tuyệt không còn điên cuồng như trước nữa, mà bắt đầu thẹn thùng.
Đương nhiên, hắn không ngu đến mức vạch trần chuyện này. Ngươi đã giả mê loạn thì ta cũng hồ đồ. Dù sao, ai cũng có nhu cầu. Ngươi cần thân thể ta để giải dược. Ta cần mỹ nhân, tiện xem hai ta có thể sinh được Tạo Hoá Đạo Chủng không.
Những ngày này, Từ Lạc không nhàn rỗi, chỉ cần có thời gian, hắn lập tức tiến vào thế giới tận thế tu luyện.
…
Mặt trời xanh lơ lửng giữa bầu trời, khí tức u tĩnh bao phủ toàn bộ thế giới.
Từ ngày tận thế tới, nhân gian là Địa Phủ.
Lúc này, ở một nhà máy hoang, trên mái có cắm mười trận kỳ. Xương trắng làm cột, da người làm lá cờ, cao hơn một trượng, mỗi trận kỳ đều có âm hoả màu xanh đang cháy, khói đen bốc lên cuồn cuộn, tạo thành một xoáy khói lớn.
Hắc phong dữ dội, tựa như một cơn lốc, cuốn cát bụi.
Khói đen cuồn cuộn khắp trời, như là một dải thiên hà tối tăm, tạo thành từng đợt sóng hỗn loạn, có thể mơ hồ thấy mười bóng đen thiên biến vạn hoá trong đó, giống mười mặt quỷ miệng đầy máu, hay mười bàn tay giương nanh vuốt, như mười đầu Hắc Ám Ác Long gầm thét.
Lâm bà bà nghiêm túc, chăm chú nhìn Từ Lạc, như sắp nói một bí mật lớn:
- Tiên Thiên Chi Khí của nàng rất khác biệt, thuộc loại khí nguyên thuỷ, được gọi là Tạo Hoá Chi Khí, trải qua mấy nghìn năm, mới chỉ ba người có được.
- Vị thứ nhất là Tổ sư gia!
- Người thứ hai là Đào Hoa nương nương!
- Thứ ba chính là Tiên Nhi!
Từ Lạc khiếp vía. Tổ sư gia Phiêu Miểu Cung là ai thì hắn không biết, nhưng hắn từng thấy ghi chép về Đào Hoa nương nương trong cổ tịch, một vị nữ tử truyền kỳ, đè ép cả Tiên lẫn Ma ba nghìn năm.
- Tiên Nhi đạt được Tạo Hoá Chi Khí, lại có Thải Linh Căn, thân là Bảo Thể…
Từ Lạc nghe xong thấy ê cả đầu. Về linh căn, Trọc Linh Căn là thấp nhất, Tạp Linh Căn phía trên rồi đến Tịnh Linh Căn, trên cùng là Thải Linh Căn cực hiếm.
Từ Lạc là Trọc Linh Căn, cấp bậc trung hạ.
Loại linh căn này không phải rác rưởi, bởi phần lớn thu sĩ đều là Trọc Linh Căn, chỉ khác nhau ở phẩm cấp thôi.
Tạp Linh Căn ít thấy, bình thường đều là đệ tử nội môn của đại tông.
Tịnh Linh Căn, được gọi là mầm tiên, vạn người cũng chưa được một người, thường có thể dựng thành căn cơ đại đạo.
Từ Lạc vẫn nghĩ Thải Linh Căn chỉ có trong truyền thuyết, không ngờ Sở Lăng Tuyệt lại là linh căn ấy.
Không chỉ có Thải Linh Căn, còn cả Bảo Thể? Không cho người khác sống với à?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhìn lại mình, hắn cảm thấy ông trời chẳng công bằng, cùng là người, mà chênh lệch quá lớn! Như hạt gạo với trăng trời, ở giữa còn một đống cấp bậc. Cái này không phải trời ban tặng nữa, còn hơn con gái ruột của ông trời rồi.
- Với tư chất của Tiên Nhi, nếu có thể sánh đôi với một lang quân như ý, tất nhiên sẽ sinh ra Tạo Hoá Đạo Chủng siêu phàm, đáng tiếc…
Lâm bà bà lắc đầu cảm thán, vẻ mặt sầu bi:
- Thôi… Không nói nữa…
Từ Lạc bĩu môi, im miệng, chuyện này không cần nhắc tới đâu, nói ra lại thấy tự ái.
- Tiểu hữu, lão thân nói như vậy, cũng không có ý gì, chỉ muốn ngươi biết rõ chuyện hợp đạo, tầm quan trọng của nó với Tiên Nhi và Phiểu Miêu Cung, đồng thời… Với ngươi…
Lâm bà bà chống quải trượng, xoay người, nhắm mắt lại rồi hít sâu, lát sau, chậm rãi nói:
- Lần hợp đạo này, Tạo Hoá Chi Khí tẩm bổ cho ngươi, thân thể sẽ có thay đổi, tu luyện tiến bộ, về phần thân thể ngươi nhận được gì thì còn phải xem tạo hoá của ngươi.
- Nếu…
Có lẽ nhớ tới gì đó, Lâm bà bà xoay người lại, đôi mắt đục ngầu loé lên ánh sáng khó tả, nhìn Từ Lạc, nặng nề nói:
- Nếu may mắn, nói không chừng sẽ sinh ra một viên Tạo Hoá Chủng Tử trong người, chỉ là… Khả năng cực thấp, nhưng vẫn có!
Lời Lâm bà bà khiến Từ Lạc kích động, hỏi:
- Nếu xảy ra thì sẽ thế nào?
- Thế nào à? Ha ha!
Lâm bà bà chưa nói, bà không muốn Từ Lạc ôm hi vọng gì, bởi khả năng bên nam sinh ra Tạo Hoá Đạo Chủng cực kỳ thấp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng nếu như… Từ Lạc có Tạo Hoá Đạo Chủng. Như vậy… Ma Đạo sẽ sinh ra một tên tuyệt thế ma đầu, chắc chắn là tai hoạ cho Tiên Đạo, thậm chí toàn bộ tu chân giới.
- A! Hi vọng sẽ không xảy ra chuyện này, nếu không… Lão thân đã tạo nghiệt rồi!
Lâm bà bà không bài xích Ma Tu, nhưng cũng chỉ là Ma Tu mà thôi.
Bà không muốn vì lần hợp đạo này, lại tự tay hình thành một tên tuyệt thế ma đầu!
Không biết có phải do uống thuốc bổ hàng ngày, hay là tu luyện pháp môn Lâm bà bà cho, Từ Lạc thấy mình càng ngày càng khoẻ, mới đầu không có sức chống đỡ, bây giờ đã có thể giằng co được với Sở Lăng Tuyệt.
Thậm chí, hắn nghi mình có thiên phú về phương diện đó thật, mới thôi diễn cái pháp môn hợp đạo kia trong đầu mấy lần, đã nắm chắc rồi. Người có kiến thức rộng, trải đời như Lâm bà bà cũng cảm thấy ngạc nhiên.
Từng ngày hợp đạo qua đi, Sở Lăng Tuyệt cũng dần tốt lên, nhưng ý thức vẫn còn rất mê loạn. Từ Lạc nghi nàng đang giả vờ, bởi gần đây hắn cảm nhận rõ được Sở Lăng Tuyệt không còn điên cuồng như trước nữa, mà bắt đầu thẹn thùng.
Đương nhiên, hắn không ngu đến mức vạch trần chuyện này. Ngươi đã giả mê loạn thì ta cũng hồ đồ. Dù sao, ai cũng có nhu cầu. Ngươi cần thân thể ta để giải dược. Ta cần mỹ nhân, tiện xem hai ta có thể sinh được Tạo Hoá Đạo Chủng không.
Những ngày này, Từ Lạc không nhàn rỗi, chỉ cần có thời gian, hắn lập tức tiến vào thế giới tận thế tu luyện.
…
Mặt trời xanh lơ lửng giữa bầu trời, khí tức u tĩnh bao phủ toàn bộ thế giới.
Từ ngày tận thế tới, nhân gian là Địa Phủ.
Lúc này, ở một nhà máy hoang, trên mái có cắm mười trận kỳ. Xương trắng làm cột, da người làm lá cờ, cao hơn một trượng, mỗi trận kỳ đều có âm hoả màu xanh đang cháy, khói đen bốc lên cuồn cuộn, tạo thành một xoáy khói lớn.
Hắc phong dữ dội, tựa như một cơn lốc, cuốn cát bụi.
Khói đen cuồn cuộn khắp trời, như là một dải thiên hà tối tăm, tạo thành từng đợt sóng hỗn loạn, có thể mơ hồ thấy mười bóng đen thiên biến vạn hoá trong đó, giống mười mặt quỷ miệng đầy máu, hay mười bàn tay giương nanh vuốt, như mười đầu Hắc Ám Ác Long gầm thét.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro