Chương 30 - Ngươi Là Cao Nhân Kia?
Thập Phương Trậ...
Hiêu Trương Bá Khí Đích Văn Tử
2024-08-13 22:43:05
Bây giờ chưa thể có hồn phiên, chỉ thành đệ tử nội môn, mới có tư cách tiến vào bí cảnh Ma Quật. Hắn mới chỉ là đệ tử ngoại môn tam đẳng, còn lâu mới đạt được đệ tử nội môn.
- Ta có thể tự do ra vào thế giới tận thế, tư liệu vô hạn, chỉ cần ổn định, tu vi sẽ tăng lên, tấn thăng đệ tử nội môn chỉ là vấn đề thời gian.
Trong đầu hắn tính toán một chút. Phần lớn tu vi đệ tử ngoại môn nhị đẳng là Hoá Khí trung kỳ, nhất đẳng sẽ là Hoá Khí hậu kỳ. Theo tiến độ, khoảng nửa năm đến một năm sau, hắn có thể tiến vào Hoá Khí hậu kỳ. Đến lúc thành đệ tử nhất đẳng, hắn sẽ có tư cách tấn thăng đệ tử nội môn.
Chỉ cần thành đệ tử nội môn, tiến vào bí cảnh Ma Quật, lấy được hồn phiên thì ta chính là người ngầu nhất hai thế giới!
- Khục khục khục!
Nghĩ tới đây, Từ Lạc không nhịn được cười gian trá, hắn đã học nụ cười quỷ quyệt của ma đầu rất lâu rồi, chỉ còn thiếu một cây hồn phiên thôi.
Hả? Còn chưa rời khỏi địa bàn của Xích Luyện Tông, Từ Lạc đã phát hiện có vấn đề.
- Chết tiệt!
Hắn dừng chân, nhưng cũng không quay người, ngẫm nghĩ một lát rồi đi tiếp.
Từ khi xử lý Trần Hồng Phi xong, mỗi lần hắn ra ngoài, chắc chắc có người theo dõi, không chỉ một, đôi khi là ba bốn, lần này khoảng năm người.
Trước Từ Lạc đã đánh chết hai kẻ, giờ xuất hiện nhiều như vậy, đám người này là ai? Vì sao muốn theo dõi mình? Hắn có thể đoán được phần nào.
Sau khi xử lý Trần Hồng Phi, có được đồ của hắn, đám người này muốn có miếng. Nói đúng ra, Trần Hồng Phi chỉ là Dưỡng Khí tầng chín, ngoài một kiện pháp y trên người ra, còn lại đều là chút đồ nát. Thứ đám người này thèm muốn chính là đồ của cha mẹ Trần Hồng Phi để lại. Vấn đề là, Từ Lạc đã tìm khắp động phủ, vẫn không tìm được.
Còn một nguyên nhân khác. Khả năng, hắn chỉ bái nhập Xích Luyện Tông nửa năm, đã xử lý được Trần Hồng Phi, nhiều người chú ý đến, muốn tìm con đường âm hồn của hắn.
Trong Ma Đạo, tài nguyên nhiều thì tu vi tăng nhanh, ai cũng thèm muốn.
Mắt thấy mấy người kia gần hơn, có vẻ muốn động thủ, tâm niệm vừa động, Từ Lạc biến mất ngay, tiến vào thế giới tận thế.
Ở đó một canh giờ, hắn quay lại, quả nhiên, không thấy nữa.
Từ Lạc tranh thủ thời gian dịch dung, phi một mạch, nhanh chóng rời đi.
- Ở Xích Luyện Tông, ta thành đệ tử ngoại môn, nhưng cũng chẳng có gì an toàn, sơ hở là bị người ta giết.
Trước kia, hắn cho rằng chỉ cần trở thành đệ tử ngoại môn, hẳn đã an toàn. Về sau hắn mưới phát hiện mình quá ngây thơ rồi.
Ở Xích Luyện Tông, đệ tử ngoại môn cũng chẳng phải đệ tử, cao nhất chỉ là tạp dịch cao cấp mà thôi.
Họ không thèm quản sống chết của ngươi, khi thành đệ tử ngoại môn, Xích Luyện Tông chỉ xác nhận quyền sở hữu động phủ của ngươi, còn lại mặc kệ.
Mỗi tháng giao đủ âm hồn, là tiền thuê động phủ. Còn ngươi bị giết, bị cướp đoạt, đó là chuyện của ngươi, chỉ có thể trách ngươi không có bản lĩnh.
Nói quá sao? Không hề. Sở dĩ đám người này không muốn động thủ ở trong tông môn, là vì không muốn bị người khác để ý, định âm thầm xử lý Từ Lạc, độc chiếm đồ.
- Muốn thay đổi tình cảnh này, cần tấn thăng đệ tử nhị đẳng, thậm chí là nhất đẳng… Nhưng…
Từ Lạc cảm thấy cũng không ổn, tu vi tăng quá nhanh, sẽ chỉ khiến nhiều cao thủ chú ý hơn thôi.
- Hay là… Ta gia nhập một đỉnh núi, tìm chỗ dựa.
Suy đi tính lại, hắn thấy điều này không thể.
Xung quanh Xích Luyện Tông có rất nhiều trấn nhỏ, ở đó đều là tán tu.
Ma Tu như chuột chạy qua đường, luôn bị Tiên Tu truy đuổi, nên tán tu Ma Đạo chỉ có thế sinh tồn dưới cái cây lớn Xích Luyện Tông này.
Đương nhiên, nói là tán tu, thực ra phần lớn đều là tạp dịch của Xích Luyện Tông. Bọn họ không chịu được bóc lột của dịch trưởng và sự nhục nhã, nên đã rời đi, tới các trấn nhỏ kiếm cơm.
Không chỉ tạp dịch, còn có đệ tử ngoại môn, bị người ta ném lệnh bài, chiếm động phủ, để bảo vệ cái mạng nhỏ, lại không cam lòng làm tạp dịch, cố gắng tu luyện ở trấn nhỏ, tìm cơ hội cướp lại.
Ma Đạo là vậy, kẻ nào thích ứng được mới có thể sinh tồn, thực lực vi tôn. Không đánh được thì phải chịu trận.
Xích Luyện Tông có thể trở thành đại tông Ma Đạo, chính là nhờ cơ chế đào thải cực tàn khốc này. Từ tạp dịch, giết tới để thành đệ tử ngoại môn, cuối cùng đám người nội môn, đều là kẻ giết người không chớp mắt, hai tay dính đầy máu tươi!
Có không ít cửa hàng kinh doanh nhiều năm ở trấn nhỏ, cứ một thời gian Từ Lạc lại tới, bán ít âm hồn mang từ thế giới tận thế, mua một chút phổ thông.
m hồn phổ thông, chính là âm hồn rút từ người sống, giá thị trường ba nguyên thạch, phẩm chất tốt thì bốn viên.
m hồn ở thế giới tận thế thường có giá năm mươi nguyên thạch, nếu phẩm chất tốt, tăng gấp bội.
m hồn phổ thông nuôi hơn mười năm thì ba mươi viên.
- Ta có thể tự do ra vào thế giới tận thế, tư liệu vô hạn, chỉ cần ổn định, tu vi sẽ tăng lên, tấn thăng đệ tử nội môn chỉ là vấn đề thời gian.
Trong đầu hắn tính toán một chút. Phần lớn tu vi đệ tử ngoại môn nhị đẳng là Hoá Khí trung kỳ, nhất đẳng sẽ là Hoá Khí hậu kỳ. Theo tiến độ, khoảng nửa năm đến một năm sau, hắn có thể tiến vào Hoá Khí hậu kỳ. Đến lúc thành đệ tử nhất đẳng, hắn sẽ có tư cách tấn thăng đệ tử nội môn.
Chỉ cần thành đệ tử nội môn, tiến vào bí cảnh Ma Quật, lấy được hồn phiên thì ta chính là người ngầu nhất hai thế giới!
- Khục khục khục!
Nghĩ tới đây, Từ Lạc không nhịn được cười gian trá, hắn đã học nụ cười quỷ quyệt của ma đầu rất lâu rồi, chỉ còn thiếu một cây hồn phiên thôi.
Hả? Còn chưa rời khỏi địa bàn của Xích Luyện Tông, Từ Lạc đã phát hiện có vấn đề.
- Chết tiệt!
Hắn dừng chân, nhưng cũng không quay người, ngẫm nghĩ một lát rồi đi tiếp.
Từ khi xử lý Trần Hồng Phi xong, mỗi lần hắn ra ngoài, chắc chắc có người theo dõi, không chỉ một, đôi khi là ba bốn, lần này khoảng năm người.
Trước Từ Lạc đã đánh chết hai kẻ, giờ xuất hiện nhiều như vậy, đám người này là ai? Vì sao muốn theo dõi mình? Hắn có thể đoán được phần nào.
Sau khi xử lý Trần Hồng Phi, có được đồ của hắn, đám người này muốn có miếng. Nói đúng ra, Trần Hồng Phi chỉ là Dưỡng Khí tầng chín, ngoài một kiện pháp y trên người ra, còn lại đều là chút đồ nát. Thứ đám người này thèm muốn chính là đồ của cha mẹ Trần Hồng Phi để lại. Vấn đề là, Từ Lạc đã tìm khắp động phủ, vẫn không tìm được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Còn một nguyên nhân khác. Khả năng, hắn chỉ bái nhập Xích Luyện Tông nửa năm, đã xử lý được Trần Hồng Phi, nhiều người chú ý đến, muốn tìm con đường âm hồn của hắn.
Trong Ma Đạo, tài nguyên nhiều thì tu vi tăng nhanh, ai cũng thèm muốn.
Mắt thấy mấy người kia gần hơn, có vẻ muốn động thủ, tâm niệm vừa động, Từ Lạc biến mất ngay, tiến vào thế giới tận thế.
Ở đó một canh giờ, hắn quay lại, quả nhiên, không thấy nữa.
Từ Lạc tranh thủ thời gian dịch dung, phi một mạch, nhanh chóng rời đi.
- Ở Xích Luyện Tông, ta thành đệ tử ngoại môn, nhưng cũng chẳng có gì an toàn, sơ hở là bị người ta giết.
Trước kia, hắn cho rằng chỉ cần trở thành đệ tử ngoại môn, hẳn đã an toàn. Về sau hắn mưới phát hiện mình quá ngây thơ rồi.
Ở Xích Luyện Tông, đệ tử ngoại môn cũng chẳng phải đệ tử, cao nhất chỉ là tạp dịch cao cấp mà thôi.
Họ không thèm quản sống chết của ngươi, khi thành đệ tử ngoại môn, Xích Luyện Tông chỉ xác nhận quyền sở hữu động phủ của ngươi, còn lại mặc kệ.
Mỗi tháng giao đủ âm hồn, là tiền thuê động phủ. Còn ngươi bị giết, bị cướp đoạt, đó là chuyện của ngươi, chỉ có thể trách ngươi không có bản lĩnh.
Nói quá sao? Không hề. Sở dĩ đám người này không muốn động thủ ở trong tông môn, là vì không muốn bị người khác để ý, định âm thầm xử lý Từ Lạc, độc chiếm đồ.
- Muốn thay đổi tình cảnh này, cần tấn thăng đệ tử nhị đẳng, thậm chí là nhất đẳng… Nhưng…
Từ Lạc cảm thấy cũng không ổn, tu vi tăng quá nhanh, sẽ chỉ khiến nhiều cao thủ chú ý hơn thôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Hay là… Ta gia nhập một đỉnh núi, tìm chỗ dựa.
Suy đi tính lại, hắn thấy điều này không thể.
Xung quanh Xích Luyện Tông có rất nhiều trấn nhỏ, ở đó đều là tán tu.
Ma Tu như chuột chạy qua đường, luôn bị Tiên Tu truy đuổi, nên tán tu Ma Đạo chỉ có thế sinh tồn dưới cái cây lớn Xích Luyện Tông này.
Đương nhiên, nói là tán tu, thực ra phần lớn đều là tạp dịch của Xích Luyện Tông. Bọn họ không chịu được bóc lột của dịch trưởng và sự nhục nhã, nên đã rời đi, tới các trấn nhỏ kiếm cơm.
Không chỉ tạp dịch, còn có đệ tử ngoại môn, bị người ta ném lệnh bài, chiếm động phủ, để bảo vệ cái mạng nhỏ, lại không cam lòng làm tạp dịch, cố gắng tu luyện ở trấn nhỏ, tìm cơ hội cướp lại.
Ma Đạo là vậy, kẻ nào thích ứng được mới có thể sinh tồn, thực lực vi tôn. Không đánh được thì phải chịu trận.
Xích Luyện Tông có thể trở thành đại tông Ma Đạo, chính là nhờ cơ chế đào thải cực tàn khốc này. Từ tạp dịch, giết tới để thành đệ tử ngoại môn, cuối cùng đám người nội môn, đều là kẻ giết người không chớp mắt, hai tay dính đầy máu tươi!
Có không ít cửa hàng kinh doanh nhiều năm ở trấn nhỏ, cứ một thời gian Từ Lạc lại tới, bán ít âm hồn mang từ thế giới tận thế, mua một chút phổ thông.
m hồn phổ thông, chính là âm hồn rút từ người sống, giá thị trường ba nguyên thạch, phẩm chất tốt thì bốn viên.
m hồn ở thế giới tận thế thường có giá năm mươi nguyên thạch, nếu phẩm chất tốt, tăng gấp bội.
m hồn phổ thông nuôi hơn mười năm thì ba mươi viên.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro