[Chạy Nạn-Làm Giàu] Vương Phi Bị Lưu Đày Sau Khi Mang Thai, Vương Gia Nổi Nóng
Rời Đi 1
2024-10-03 09:16:41
Sau khi bà tử đó xuống xe, một Thái giám khoảng 50 tuổi cũng bước theo ra khỏi xe ngựa.
Khi nhìn thấy vị Thái giám kia, viên Thái giám vốn đến phủ Trấn Bắc Vương tuyên chỉ lập tức khom lưng nghênh đón, ngay cả Trương Khánh Lai cũng tiến lên vài bước.
Phùng công công thấy Chu Vân Thù đứng bên cạnh nữ quyến của phủ Trấn Bắc Vương thì ngẩn người một chút, rồi cười nói: "Lão nô xin thỉnh an Ngụy Vương phi."
Phùng công công là tâm phúc của Hoàng đế, lúc này xuất hiện trước cửa phủ Trấn Bắc Vương cùng với tâm phúc của tổ mẫu là Vương ma ma, khiến Chu Vân Thù thấy hơi khó hiểu.
"Phùng công công đa lễ."
Phùng công công gật đầu với Chu Vân Thù, rồi quay sang Trương Khánh Lai nói: "Phụng khẩu dụ của Thánh thượng, Chu gia không cần vào ngục và lưu đày với gia quyến các tội thần."
Nói xong, ông ấy nhìn Lý Giai Lan và những người khác: "Thánh thượng nể tình công lao của đích Trưởng Công chúa, đặc cách cho phép Chu gia tự đi đến Nam Man, phải rời khỏi kinh thành trước khi cửa thành đóng ngay hôm nay."
Lời của Phùng công công khiến tất cả mọi người có mặt đều sửng sốt... ngoại trừ Chu Vân Thù.
Bởi vì Chu Vân Thù đã biết từ kiếp trước rằng, Chu gia rời khỏi kinh thành vào ngày bị tịch thu tài sản, đó cũng là lý do tại sao nàng bảo Xuân Tước đi mua xe la.
Chỉ là kiếp trước khi Chu gia rời khỏi kinh thành, vì không có một đồng xu dính túi nên bọn họ phải bán hết những bộ hoa phục đang mặc trên người mới đổi được một chiếc xe la để rời khỏi kinh thành.
Kiếp này có Chu Vân Thù ở đây, Chu gia không phải rời kinh thành theo cách đầy chật vật như kiếp trước nữa.
"Dù hoàng ân bao la rộng lớn, nhưng lưu đày vẫn là lưu đày, trước cuối năm Chu gia phải đến được Nam Man, sẽ có người chuyên áp giải các người."
Đãi ngộ như vậy quả thực tốt hơn lưu đày thông thường nhiều, mục đích chính của Hoàng đế vẫn là muốn đuổi Chu gia ra khỏi kinh thành, hay nói cách khác, là muốn Chu gia chết trên đường đi.
Bởi vì nếu muốn đến Nam Man trước cuối năm, bọn họ không thể dừng lại giữa chừng, nhưng trên đường đi có quá nhiều biến số.
Mấy năm gần đây thiên tai nhân họa liên tiếp, phía Đông kinh thành là Thanh Châu và phía Nam là Lô Châu gặp đại hạn, bốn tháng không một giọt mưa.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Khi nhìn thấy vị Thái giám kia, viên Thái giám vốn đến phủ Trấn Bắc Vương tuyên chỉ lập tức khom lưng nghênh đón, ngay cả Trương Khánh Lai cũng tiến lên vài bước.
Phùng công công thấy Chu Vân Thù đứng bên cạnh nữ quyến của phủ Trấn Bắc Vương thì ngẩn người một chút, rồi cười nói: "Lão nô xin thỉnh an Ngụy Vương phi."
Phùng công công là tâm phúc của Hoàng đế, lúc này xuất hiện trước cửa phủ Trấn Bắc Vương cùng với tâm phúc của tổ mẫu là Vương ma ma, khiến Chu Vân Thù thấy hơi khó hiểu.
"Phùng công công đa lễ."
Phùng công công gật đầu với Chu Vân Thù, rồi quay sang Trương Khánh Lai nói: "Phụng khẩu dụ của Thánh thượng, Chu gia không cần vào ngục và lưu đày với gia quyến các tội thần."
Nói xong, ông ấy nhìn Lý Giai Lan và những người khác: "Thánh thượng nể tình công lao của đích Trưởng Công chúa, đặc cách cho phép Chu gia tự đi đến Nam Man, phải rời khỏi kinh thành trước khi cửa thành đóng ngay hôm nay."
Lời của Phùng công công khiến tất cả mọi người có mặt đều sửng sốt... ngoại trừ Chu Vân Thù.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bởi vì Chu Vân Thù đã biết từ kiếp trước rằng, Chu gia rời khỏi kinh thành vào ngày bị tịch thu tài sản, đó cũng là lý do tại sao nàng bảo Xuân Tước đi mua xe la.
Chỉ là kiếp trước khi Chu gia rời khỏi kinh thành, vì không có một đồng xu dính túi nên bọn họ phải bán hết những bộ hoa phục đang mặc trên người mới đổi được một chiếc xe la để rời khỏi kinh thành.
Kiếp này có Chu Vân Thù ở đây, Chu gia không phải rời kinh thành theo cách đầy chật vật như kiếp trước nữa.
"Dù hoàng ân bao la rộng lớn, nhưng lưu đày vẫn là lưu đày, trước cuối năm Chu gia phải đến được Nam Man, sẽ có người chuyên áp giải các người."
Đãi ngộ như vậy quả thực tốt hơn lưu đày thông thường nhiều, mục đích chính của Hoàng đế vẫn là muốn đuổi Chu gia ra khỏi kinh thành, hay nói cách khác, là muốn Chu gia chết trên đường đi.
Bởi vì nếu muốn đến Nam Man trước cuối năm, bọn họ không thể dừng lại giữa chừng, nhưng trên đường đi có quá nhiều biến số.
Mấy năm gần đây thiên tai nhân họa liên tiếp, phía Đông kinh thành là Thanh Châu và phía Nam là Lô Châu gặp đại hạn, bốn tháng không một giọt mưa.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro