Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng

Quân Đoàn Bí Ẩn

Tương Du Huyền Châu

2024-09-23 11:57:51

Bạch Quân Quân vừa đi vừa điều động dị năng, lợi dụng hơi thở cỏ cây bốn phía để cảm thụ hoàn cảnh chung quanh.

Lúc đến gần hơn, nàng rõ ràng cảm giác được bốn phía chung quanh ngoài việc càng lúc càng yên tĩnh thì nhiệt độ cũng càng lúc càng cao. 

Nàng rất quen thuộc với sự thay đổi của hơi thở này, tựa như phía trước đang thải ra một lượng lớn khí carbon dioxide.

Nhưng mà có thể thải ra nhiều khí carbon dioxide như vậy chỉ có thể hoặc là ô tô hoặc là một số lượng lớn người sống tụ tập lại với nhau.

Bạch Quân Quân có một cảm giác không ổn.

Bọn họ cố gắng giảm tốc độ, không bao lâu sau trước mắt đã xuất hiện một ngọn núi lớn, dưới chân núi là một con đường quanh co ngoằn ngoèo kéo dài về phía trước, lúc này bọn họ đang bước trên con đường nhỏ này.

Lúc còn trẻ lão Khâu thúc từng cùng cha đến Hàn thành bán da thú, nhớ mang máng rằng cũng phải vòng qua vài ngọn núi lớn.

Nhìn thấy ngọn núi này, ông đột nhiên nhớ tới phía trước có gì.

“Vòng qua ngọn núi này là một đồng bằng rộng lớn.”

Ông kích động chỉ vào ngọn núi này, hạ giọng nói.

Khi đó ông còn cảm thấy vùng đất này rất lớn, dùng để xây thành trấn cũng rất tốt.

Cha ông còn nói địa thế nơi này thấp, trên núi mưa nhiều đất đai mềm xốp, không thể xây dựng nhà cửa được.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ký ức thời thơ ấu của lão Khâu thúc trở nên rõ ràng hơn bởi hoàn cảnh chưa từng thay đổi mấy mươi năm qua, Bạch Quân Quân đi phía trước đột nhiên cúi người xuống, ra hiệu cho lão Khâu thúc tập trung lực chú ý.

Cuối cùng hai người cũng tìm được điểm cuối của ngọn núi, từ đây nhìn xuống chỉ thấy một phía khác bị ngọn núi che khuất quả thật là đồng bằng rộng lớn như những gì lão Khâu thúc nói, mà lúc này vô số binh lính đang nghỉ ngơi trên đồng bằng rộng lớn này.

Bạch Quân Quân ước tính rằng nơi này ít nhất có hơn một vạn người.

Giờ phút này nhóm binh lính đang ngồi trên mặt đất chà lau vũ khí trong tay, trong tay mỗi người đều là hồng anh thương và đại đao, vừa nhìn những vũ khí được trang bị kia liền biết chính là quy cách của binh lính tinh nhuệ.

Bên phải đồng bằng có một dãy bếp đất, lúc này khói từ những bếp đất đó đang bốc lên nghi ngút, binh lính phụ trách công việc bếp núc đang bận rộn chuẩn bị bữa trưa. 

Đúng lúc Bạch Quân Quân đang nhìn đến mức mải mê thì lão Khâu thúc khẽ khàng vỗ vào bả vai nàng, chỉ về phía bên trái.

Bạch Quân Quân nhìn về phía mà lão Khâu thúc chỉ, chỉ thấy ở phía xa nhất bên trái có một chiếc lều lớn, ngoài lều còn có một lá cờ lớn màu tím, bên trên viết hai chữ rồng bay phượng múa “Tuyên Uy”.

Lão Khâu thúc thấp giọng nhắc nhở: “là binh lính của ngũ Vương gia.”

Chỉ có đất phong của hắn mới dùng cờ tím.

Lão Khâu thúc cảm thấy kinh ngạc, không phải nói lúc này ngũ Vương gia đang tập kết quân đội giao chiến với cửu Hoàng tử ở biên giới Phục Thổ rồi sao?

Sao lại còn muốn mai phục nhiều binh lính như vậy ở chỗ này?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nếu như ngoài kia thật sự xảy ra chiến tranh thì chẳng phải sẽ phải tốn mất hành trình nửa tháng mới đến được Phục Thổ từ chỗ này hay sao?

Còn nữa, theo bố cục của nơi này thì chắc được xem là sân huấn luyện.

Nhưng mà đã có binh lính tinh nhuệ được huấn luyện bí mật rồi, sao lại còn muốn trưng binh với số lượng lớn?

Người từng làm lính như lão Khâu thúc đương nhiên nhạy bén hơn những người khác, cũng chính vì điều này mà sóng to gió lớn cuồn cuộn nổi lên trong lòng ông.

Đúng lúc này một nhóm kỵ binh lao nhanh đến từ một khe núi khác, bọn họ vừa đến nơi lập tức có người bước lên giúp đỡ dắt ngựa.

Người cầm đầu dẫn theo bốn, năm binh lính khác ném roi ngựa cho những người đến dắt ngựa rồi lập tức đi vào lều lớn.

Mấy binh lính dắt ngựa kia cũng không nhàn rỗi, quen đường quen sá dắt ngựa đến sau lưng khe núi.

Nhưng sau lưng khe núi lại là điềm mù, bọn họ không thể nhìn thấy gì từ vị trí này cả.

Nhưng nếu tiếp tục đi lên phía trước, bọn họ sẽ bại lộ trước mặt một vạn binh lính tinh nhuệ.

Bạch Quân Quân không còn cách nào, chỉ có thể nhắm mắt lại thúc giục dị năng cảm nhận hoàn cảnh chung quanh.

Dị năng kết nối với cây cối chung quanh, thông qua cây cối cỏ xanh để cảm nhận bốn phía, không bao lâu sau nàng phát hiện ra sau lưng khe núi còn có hơi thở carbon dioxide dày đặc hơn nữa.

Nghiễm nhiên, ngoài một vạn binh lính tinh nhuệ trước mặt này, còn rất nhiều binh mã ẩn nấp bên kia khe núi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng

Số ký tự: 0