Chỉ Ngốc Một Lần

Chương 19

2024-09-04 09:14:34

Ngày hai đứa trẻ tốt nghiệp cấp ba rất nhanh sẽ đến, hắn cũng đến. Con của cả hai rất giỏi đều là tuyển thẳng giống như cha của chúng, Mộ Thanh hỏi hắn:”Cha, cha nhỏ trước đây học trường nào?”

Hắn đáp:”Cha nhỏ con không học trường đại học, cũng không học cao đẳng, cha nhỏ con tuyển thẳng học viện kinh tế chính trị”

Hai đứa trẻ nhìn nhau, học viện đó rất kinh khủng, mỗi năm chỉ tuyển hai trăm sinh viên thì thôi đi, suất tuyển thẳng chỉ có năm suất, nhưng không phải sinh viên nào cũng tuyển thẳng. Diệp Hàn nói thêm:”Phải rồi ha, cha nhỏ con là suất tuyển thẳng duy nhất năm đó, hơn nữa còn được học viện đó mời hai lần đến học”

Diệp Hiên hỏi hắn:”Cha nhỏ con giỏi vậy sao ạ?”

Diệp Hàn đáp:”Giỏi nhưng ngốc, bị tra nam lừa yêu chạy theo như điên, bỏ bê việc học, còn đốt điểm thi đại học đầu tiên kết quả sau khi quay lại phải thi lại để lấy kết quả, nhưng điểm quá cao lại quen với giám thị nên bị phốt lên, nói là quen biết giám thị chấm thị đổ tiền vào mồm giám thị để được nâng điểm thi, lần thứ hai phải giả nữ đi thi vì bên kia sợ phá sản nên đổ tiền vào không muốn cho cha nhỏ con thi, cha nhỏ con vẫn thi và đạt thủ khoa. Bên kia lại phốt, kết quả là tập đoàn phá sản ngay hôm đó. Từng nắm quyền Dương thị nhưng sau đó nghỉ nhảy sang nắm quyền Mộ thị, cuối cùng lại nhảy về Diệp thị làm cùng ta”

Mộ Thanh hỏi:”Trong hai người ai yêu nhiều nhất vậy ạ?”

Hắn im lặng suy nghĩ rồi nói:”Có lẽ là cha nhỏ con”

Diệp Hiên nghiêng đầu khó hiểu hỏi:”Thật sao?”

Diệp Hàn trả lời:”Chuyện này ta không rõ đâu, thật ra trước khi cha nhỏ con mắc bệnh về tim mà chết thì có đi khám tâm lí, bị hội chứng phụ thuộc. Cha nhỏ con bị phụ thuộc vào ta, ban đầu có lẽ là ta yêu nhiều nhất nhưng sau đó có lẽ là cha nhỏ con. Ta không rõ lắm nhưng cha nhỏ con là kiểu người hết mình vì tình điên cuồng vì tình, giữ ta còn như giữ đồ ăn vậy”

Mộ Thanh hỏi:”Giữ đồ ăn sao?”

Diệp Hàn đáp:”Bởi vì cha nhỏ con thích đồ ăn nhất, yêu đồ ăn nhất”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hắn nói thêm:”Ban đầu ta cũng không có cơ hội may mà mãi em ấy mới chịu mở lòng cho ta cơ hội”

Diệp Hiên hỏi ngay:”Cha làm gì?”

Hắn đáp:”Ta chuốc say cha nhỏ con, đẩy lên giường, ăn sạch sẽ sau đó sáng hôm sau ngủ dậy thì đổ hết lên em ấy bắt em ấy chịu trách nhiệm, ban đầu lúc quay về em ấy chỉ đơn giản muốn ta bao nuôi em ấy cả đời, em ấy không muốn yêu đương nữa chỉ muốn yêu đồ ăn nhưng sau đó vẫn là đồng ý chịu trách nhiệm cho ta một cơ hội theo đuổi và cũng mở lòng ra”

Mộ Thanh nói ngay:”Vô sỉ”

Diệp Hiên nói:”Khốn nạn”

Đều là mắng hắn, Diệp Hàn cười bảo:”Nào, không vô sỉ không khốn nạn chuốc say cha nhỏ con thì ta không có được em ấy đâu, sau này con không có được đối phương không cho con theo đuổi cũng không yêu đường cùng ai, bên cạnh chỉ có con, con muốn hốt mà không hốt được rồi sẽ có ngày bắt buộc dùng cách này thôi”

Nhưng sau đó hai tháng, hắn đang ở công ty làm việc như mọi khi thì quản gia gọi điện báo:”Ông chủ, đại thiếu gia...đại thiếu gia bị tai nạn giao thông nhập viện rồi ạ”

Diệp Hàn bật dậy, xách áo lao vội ra khỏi phòng làm việc, vừa đi vừa hỏi:”Bệnh viện vào? Tôi tới ngay”

Một lúc sau hắn đã có mặt ở bệnh viện đó, Diệp Hiên đang ngồi bên ngoài,, thấy hắn liền chạy đến ôm lấy nói:”Cha, anh hai...”

Hắn xoa đầu con trai nói:”Không sao, không sao, cha đến rồi, tình hình thế nào?”

Diệp Hiên lắc đầu nói:”Con không biết”

Đặt con trai ngồi xuống ghế, hắn ngồi trước mặt con ngẩng đầu hỏi:”Nào, nói ta nghe xảy ra chuyện gì?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Diệp Hiên liền kể:”Anh hai đi đón con ở sân banh, con đang đứng đợi anh ấy, lúc anh ấy qua đường thì không biết tại sao một chiếc xe tải lao đến tông thẳng vào anh ấy không rõ lý do, hơn nữa xe đó còn chạy như bị mất lái”

Diệp Hàn đứng dậy, hắn xoa đầu con trai nói:”Được, ta biết rồi”

Hắn gọi điện yêu cầu điều tra trong vòng một tiếng sau phải mang kết quả đến cho hắn. Bác sĩ lúc này bước ra, Diệp Hàn đứng dậy hỏi:”Bác sĩ, anh ấy thế nào rồi?”

Bác sĩ hỏi:”Cậu là người nhà bệnh nhân?”

Diệp Hiên đáp:”Cháu là em trai anh ấy, đó là cha bọn cháu”

Hắn quay sang hỏi:”Thằng bé thế nào?”

Bác sĩ lắc đầu bảo:”Bệnh nhân mất máu quá nhiều đã mất rồi”

Nói xong liền rời đi, Diệp Hiên bật khóc tại chỗ, Diệp Hàn bước tới xoay con trai lại ôm nó vào lòng xoa xoa đầu an ủi:”Đừng khóc, anh trai con chỉ là đến gặp cha nhỏ con trước chúng ta thôi”

Diệp Hiên ngẩng đầu hỏi:”Anh ấy đến gặp cha nhỏ sao?”

Diệp Hàn đáp:”Đúng vậy, anh trai con đang ở bên cạnh cha nhỏ con rồi, Diệp Hiên, nếu con khóc, cha nhỏ con sẽ tức giận, cũng không được có vấn đề gì, nếu con chết sớm do tự sát, lúc gặp được cha nhỏ con thì con sẽ bị đánh”

Diệp Hiên gật gật đầu nói:”Con biết rồi ạ”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chỉ Ngốc Một Lần

Số ký tự: 0