Xuất Tinh Trong...
Bất Hoàn Mỹ Chủ Nghĩa Giả
2024-08-21 18:45:04
“Cậu sao vậy?” Diệp Hạo Thiên thấy sắc mặt cô đỏ bừng lạ thường, nhận ra điều gì đó, híp mắt lại.
Đỗ Nhược đâu còn có tâm tình để ý tới Diệp Hạo Thiên.
Cố Khang, anh, anh anh tuy nhiên...
Chàng trai từ phía sau mở rộng hai chân cô ra, môi và lưỡi cọ vào nhau dọc theo khe mông đi dọc xuống mà hôn.
Không, nói hôn vẫn còn chưa đủ chính xác, hành động đó đã có thể tính là gặm nhấm rồi, hơi thô lỗ nhưng không đến nổi đau cho lắm.
Khi bờ môi cùng hàm răng liếm cắn vào thịt trên mông cọ xát với nhau phát ra chút ít thanh âm mơ hồ.
Đỗ Nhược nắm chặt cửa sổ, ngón tay bới móc bừa bài, rất nhanh liền lạc lối trong bể tình.
Chiếc lưỡi ẩm ướt cọ xát vào âm vật của cô, cố tình móc ngoáy qua lại.
Thật thoải mái khi bị liếm, pháo hoa trong đầu óc Đỗ Nhược nổ tung lộng lẫy, nhưng tại một thời khắc nào đó, đầu lưỡi của anh đột nhiên đưa vào!
Đỗ Nhược lại suýt nữa hét lên, tranh thủ chút lý trí còn sót lại, cô che miệng ngăn lại, miệng lưỡi khô khốc vội vàng kéo rèm cửa lại, bỏ qua ánh mắt dò hỏi của người dưới lầu.
Trong phòng thiết bị sáng sủa, ánh đèn dần trở nên mờ ảo.
Cố Khang dùng một tay nhào nặn mông cô, bóp mạnh như nhào bột vậy, tay còn lại vòng ra phía trước, dùng hai ngón tay khép lại nhào nặn chiếc bánh màn thầu trắng ngần của cô, và môi anh từ dưới lên trên mà ngậm môi âm hộ như những lát đậu phụ mà bú mút, đầu lưỡi linh hoạt mà móc ngoáy lắc lư bên trong hoa huyệt.
Dục vọng mãnh liệt vội vã ập đến, hai chân thon dài của Đỗ Nhược yếu ớt dạng ra, nhị hoa vùng kín bị anh ngửa mặt lên đùa giỡn, cô rạo rực không yên, cắn ngón tay rên rỉ không ngừng.
Cố Khang chọc được một hồi, sau đó rút lưỡi ra, mang theo một tia nước.
Đôi mắt anh thâm thúy, cánh hoa tươi rói mỏng manh bị ngâm trong một lớp màng mỏng lấp lánh, nước ép cùng với dịch thể chảy qua khe mông chảy xuống bên trong hai chân tràn ngập thành thảm họa.
Anh nói với giọng không hài lòng: "Đang nói chuyện với người đàn ông khác, vẫn bị tớ liếm ướt như vậy."
Những lời này không phải lời nói tốt lành gì, Đỗ Nhược nghe ra được, cảm thấy có chút uất ức: "Do Diệp Hạo Thiên kiếm tớ nói chuyện trước...... Tớ..."
Nghe thấy cái tên phát ra trong giọng nói dịu dàng của cô, có chút làm nũng, Cố Khang cảm thấy trong lòng không vui lắm, đột nhiên cả kinh, vùi đầu nuốt lấy lớp vỏ sò non nớt đang run rẩy của cô, vừa liếm vừa nhai, vừa dữ tợn vừa tham lam.
Cô không được phép nhắc đến tên những người đàn ông khác.
Không cho phép.
m hộ mỏng manh tê dại ngứa ngáy, Đỗ Nhược không khỏi thở hổn hển, hai chân bị anh nắm trong tay, cô rùng mình liên hồi, không biết bị anh mút tới chỗ nào, cơ thể đột nhiên dựng thẳng lên, một làn dịch trong suốt chảy ra từ âm đạo và phun lên tường.
Tí tách tí tách, sàn nhà và các dụng cụ khác đều bị tưới ướt cả.
Lại bị anh làm cho phun nước rồi.
Đỗ Nhược xấu hổ mà thở hổn hển, chết nhẹ hết một lần, Cố Khang rút ra sau, cô liền mất chỗ chống đỡ mà nửa ngồi quỳ xuống.
Cố Khang vòng tay qua eo và lật người cô lại, nắm lấy hai chân không thể khép lại của cô và kéo thẳng mặt đối mặt với anh, một tay cởi quần học sinh của anh và đè phần dưới trần trụi của anh lên trên người cô.
Biết rằng trong lòng cô chỉ có anh nhưng Cố Khang vẫn luôn cảm thấy bất an, anh không giỏi dùng ngôn từ, không biết cách diễn đạt, chỉ có sắc dục da thịt mới có thể chứng tỏ cô hoàn toàn là của anh.
Anh trở mặt Đỗ Nhược lại, điên cuồng hôn cô, một tay cầm gậy thịt đỏ sậm, xoa xoa tại âm hộ nhỏ ướt át vài cái, sau đó đâm vào lối ra vào, đút vào trong không chút ngăn cản.
Đỗ Nhược choáng váng mà rên rỉ, trong miệng ngâm ư ư a a, hai tay bối rối ôm lấy đầu của anh.
Tóc đen thô ráp cắm vào lòng bàn tay mỏng manh của cô, Cố Khang thở gấp, hôn lên cổ cô say đắm, nắm lấy đầu vú của cô, véo véo vặn vẹo, nhún eo điên cuồng không có quy luật, giống như phát điên thẳng tắp đưa cô tới đỉnh cao của khoái cảm.
"Cố Khang ... chậm lại, chậm lại ... woo woo ..." Đỗ Nhược nghẹn ngào, khóe mắt đỏ rực, khóc tới hết sức.
Anh không cách nào chậm lại.
Cố Khang chặn miệng cô và dùng lưỡi quấn quýt lấy nhau và tiếng rên rỉ cầu xin của Đỗ Nhược trở nên đứt quãng và dài ra.
Cố Khang dùng hai tay nắm lấy mông cô, lực đẩy ngày càng mạnh bạo hơn, âm hộ non nớt mềm mại bị côn thịt đập thô bạo khiến chất lỏng bay ra.
Lần này khoái cảm dâng trào, Đỗ Nhược rơm rớm nước mắt lại đạt cao trào nhưng Cố Khang như bị nghiện và không còn ham muốn xuất tinh, Đỗ Nhược không chịu được cường độ như vậy, vòng hai chân qua eo anh, cô chỉ cảm thấy rằng bản thân sắp bị hỏng ...
Cố Khang càng đút vào càng nhanh, hoa huyệt bị đụ tới đỏ bừng, sưng nóng, Đỗ Nhược lấy đầu ngón tay gãi gãi tạo nên những vết đỏ trên lưng anh.
Cả hai người họ đều đổ mồ hôi khắp người, dương vật cương cứng đến mức căng âm hộ đến mức tối đa, Cố Khang hiếm khi đụ cô như thế này, nhanh chóng bị đẩy lên tới đỉnh điểm, khoái cảm như thủy triều mà ập tới, gân xanh trên trán anh nhô ra rõ ràng, hơi thở gấp vang vọng vô số lần bên trong phòng thiết bị yên tĩnh, cơn xuất tinh đang háo hức, anh đang định rút lui với bộ phận sinh dục của mình thì đột nhiên có tiếng gõ cửa phía sau.
"Nhược Nhược, cậu có ở trong không?"
Đó là giọng của Diệp Hạo Thiên.
Cô gái nằm dưới người bỗng nhiên sững sờ, dây thần kinh căng thẳng mà mở to mắt, ngay lập tức gậy thịt bự liền bị thịt nghêu khít chặt kiên cố quấn lấy, khiến Cố Khang không kịp né tránh, gầm gừ một tiếng thầm mắng chết tiệt, bị ngậm lấy tới bắn ra tung tóe cả lên.
Mỗi lần anh bắn ra đều với một lượng rất lớn nhưng anh luôn kiên trì đòi đeo bao cao su và không bao giờ anh chỉ biết lo tới tự mình sướng mà xuất tinh vào bên trong.
Tai nạn bất ngờ lần này khiến cả hai như chết lặng.
Nó không giúp ích được gì khi anh thở hổn hển và đưa ngón tay của mình vào để móc ngoáy nó ra.
Trong tử cung, trên bụng và giữa hai chân, nơi nào cũng có tinh dịch nhớp nháp, ấm nóng.
Bụng của Đỗ Nhược nhức nhói căng tràn, cả người tơi bời, để anh dọn dẹp thay cô.
Hai má nóng như lửa đốt, Diệp Hạo Thiên có phải đang gọi tên cô không biết mệt mỏi ở ngoài cửa chăng?
Cô đang trong mê man, dường như đã nghe thấy, nhưng dường như không nghe thấy, bối rối mà che mặt lại.
Đỗ Nhược đâu còn có tâm tình để ý tới Diệp Hạo Thiên.
Cố Khang, anh, anh anh tuy nhiên...
Chàng trai từ phía sau mở rộng hai chân cô ra, môi và lưỡi cọ vào nhau dọc theo khe mông đi dọc xuống mà hôn.
Không, nói hôn vẫn còn chưa đủ chính xác, hành động đó đã có thể tính là gặm nhấm rồi, hơi thô lỗ nhưng không đến nổi đau cho lắm.
Khi bờ môi cùng hàm răng liếm cắn vào thịt trên mông cọ xát với nhau phát ra chút ít thanh âm mơ hồ.
Đỗ Nhược nắm chặt cửa sổ, ngón tay bới móc bừa bài, rất nhanh liền lạc lối trong bể tình.
Chiếc lưỡi ẩm ướt cọ xát vào âm vật của cô, cố tình móc ngoáy qua lại.
Thật thoải mái khi bị liếm, pháo hoa trong đầu óc Đỗ Nhược nổ tung lộng lẫy, nhưng tại một thời khắc nào đó, đầu lưỡi của anh đột nhiên đưa vào!
Đỗ Nhược lại suýt nữa hét lên, tranh thủ chút lý trí còn sót lại, cô che miệng ngăn lại, miệng lưỡi khô khốc vội vàng kéo rèm cửa lại, bỏ qua ánh mắt dò hỏi của người dưới lầu.
Trong phòng thiết bị sáng sủa, ánh đèn dần trở nên mờ ảo.
Cố Khang dùng một tay nhào nặn mông cô, bóp mạnh như nhào bột vậy, tay còn lại vòng ra phía trước, dùng hai ngón tay khép lại nhào nặn chiếc bánh màn thầu trắng ngần của cô, và môi anh từ dưới lên trên mà ngậm môi âm hộ như những lát đậu phụ mà bú mút, đầu lưỡi linh hoạt mà móc ngoáy lắc lư bên trong hoa huyệt.
Dục vọng mãnh liệt vội vã ập đến, hai chân thon dài của Đỗ Nhược yếu ớt dạng ra, nhị hoa vùng kín bị anh ngửa mặt lên đùa giỡn, cô rạo rực không yên, cắn ngón tay rên rỉ không ngừng.
Cố Khang chọc được một hồi, sau đó rút lưỡi ra, mang theo một tia nước.
Đôi mắt anh thâm thúy, cánh hoa tươi rói mỏng manh bị ngâm trong một lớp màng mỏng lấp lánh, nước ép cùng với dịch thể chảy qua khe mông chảy xuống bên trong hai chân tràn ngập thành thảm họa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh nói với giọng không hài lòng: "Đang nói chuyện với người đàn ông khác, vẫn bị tớ liếm ướt như vậy."
Những lời này không phải lời nói tốt lành gì, Đỗ Nhược nghe ra được, cảm thấy có chút uất ức: "Do Diệp Hạo Thiên kiếm tớ nói chuyện trước...... Tớ..."
Nghe thấy cái tên phát ra trong giọng nói dịu dàng của cô, có chút làm nũng, Cố Khang cảm thấy trong lòng không vui lắm, đột nhiên cả kinh, vùi đầu nuốt lấy lớp vỏ sò non nớt đang run rẩy của cô, vừa liếm vừa nhai, vừa dữ tợn vừa tham lam.
Cô không được phép nhắc đến tên những người đàn ông khác.
Không cho phép.
m hộ mỏng manh tê dại ngứa ngáy, Đỗ Nhược không khỏi thở hổn hển, hai chân bị anh nắm trong tay, cô rùng mình liên hồi, không biết bị anh mút tới chỗ nào, cơ thể đột nhiên dựng thẳng lên, một làn dịch trong suốt chảy ra từ âm đạo và phun lên tường.
Tí tách tí tách, sàn nhà và các dụng cụ khác đều bị tưới ướt cả.
Lại bị anh làm cho phun nước rồi.
Đỗ Nhược xấu hổ mà thở hổn hển, chết nhẹ hết một lần, Cố Khang rút ra sau, cô liền mất chỗ chống đỡ mà nửa ngồi quỳ xuống.
Cố Khang vòng tay qua eo và lật người cô lại, nắm lấy hai chân không thể khép lại của cô và kéo thẳng mặt đối mặt với anh, một tay cởi quần học sinh của anh và đè phần dưới trần trụi của anh lên trên người cô.
Biết rằng trong lòng cô chỉ có anh nhưng Cố Khang vẫn luôn cảm thấy bất an, anh không giỏi dùng ngôn từ, không biết cách diễn đạt, chỉ có sắc dục da thịt mới có thể chứng tỏ cô hoàn toàn là của anh.
Anh trở mặt Đỗ Nhược lại, điên cuồng hôn cô, một tay cầm gậy thịt đỏ sậm, xoa xoa tại âm hộ nhỏ ướt át vài cái, sau đó đâm vào lối ra vào, đút vào trong không chút ngăn cản.
Đỗ Nhược choáng váng mà rên rỉ, trong miệng ngâm ư ư a a, hai tay bối rối ôm lấy đầu của anh.
Tóc đen thô ráp cắm vào lòng bàn tay mỏng manh của cô, Cố Khang thở gấp, hôn lên cổ cô say đắm, nắm lấy đầu vú của cô, véo véo vặn vẹo, nhún eo điên cuồng không có quy luật, giống như phát điên thẳng tắp đưa cô tới đỉnh cao của khoái cảm.
"Cố Khang ... chậm lại, chậm lại ... woo woo ..." Đỗ Nhược nghẹn ngào, khóe mắt đỏ rực, khóc tới hết sức.
Anh không cách nào chậm lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cố Khang chặn miệng cô và dùng lưỡi quấn quýt lấy nhau và tiếng rên rỉ cầu xin của Đỗ Nhược trở nên đứt quãng và dài ra.
Cố Khang dùng hai tay nắm lấy mông cô, lực đẩy ngày càng mạnh bạo hơn, âm hộ non nớt mềm mại bị côn thịt đập thô bạo khiến chất lỏng bay ra.
Lần này khoái cảm dâng trào, Đỗ Nhược rơm rớm nước mắt lại đạt cao trào nhưng Cố Khang như bị nghiện và không còn ham muốn xuất tinh, Đỗ Nhược không chịu được cường độ như vậy, vòng hai chân qua eo anh, cô chỉ cảm thấy rằng bản thân sắp bị hỏng ...
Cố Khang càng đút vào càng nhanh, hoa huyệt bị đụ tới đỏ bừng, sưng nóng, Đỗ Nhược lấy đầu ngón tay gãi gãi tạo nên những vết đỏ trên lưng anh.
Cả hai người họ đều đổ mồ hôi khắp người, dương vật cương cứng đến mức căng âm hộ đến mức tối đa, Cố Khang hiếm khi đụ cô như thế này, nhanh chóng bị đẩy lên tới đỉnh điểm, khoái cảm như thủy triều mà ập tới, gân xanh trên trán anh nhô ra rõ ràng, hơi thở gấp vang vọng vô số lần bên trong phòng thiết bị yên tĩnh, cơn xuất tinh đang háo hức, anh đang định rút lui với bộ phận sinh dục của mình thì đột nhiên có tiếng gõ cửa phía sau.
"Nhược Nhược, cậu có ở trong không?"
Đó là giọng của Diệp Hạo Thiên.
Cô gái nằm dưới người bỗng nhiên sững sờ, dây thần kinh căng thẳng mà mở to mắt, ngay lập tức gậy thịt bự liền bị thịt nghêu khít chặt kiên cố quấn lấy, khiến Cố Khang không kịp né tránh, gầm gừ một tiếng thầm mắng chết tiệt, bị ngậm lấy tới bắn ra tung tóe cả lên.
Mỗi lần anh bắn ra đều với một lượng rất lớn nhưng anh luôn kiên trì đòi đeo bao cao su và không bao giờ anh chỉ biết lo tới tự mình sướng mà xuất tinh vào bên trong.
Tai nạn bất ngờ lần này khiến cả hai như chết lặng.
Nó không giúp ích được gì khi anh thở hổn hển và đưa ngón tay của mình vào để móc ngoáy nó ra.
Trong tử cung, trên bụng và giữa hai chân, nơi nào cũng có tinh dịch nhớp nháp, ấm nóng.
Bụng của Đỗ Nhược nhức nhói căng tràn, cả người tơi bời, để anh dọn dẹp thay cô.
Hai má nóng như lửa đốt, Diệp Hạo Thiên có phải đang gọi tên cô không biết mệt mỏi ở ngoài cửa chăng?
Cô đang trong mê man, dường như đã nghe thấy, nhưng dường như không nghe thấy, bối rối mà che mặt lại.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro