Chiếm Hữu Tuyệt Đối - Dã Mã Vô Cương

[Ngoại truyện]...

Dã Mã Vô Cương

2025-03-07 04:16:24

“Sao anh lại cho con bé xem những thứ này!” Thẩm Mộ Khanh cạn lời, hồi còn đang trong thời kỳ dưỡng thai đã mở [Thám tử Sherlock Holmes], bây giờ đứa trẻ mới lớn được bao nhiêu mà đã cho con bé xem [Tuần báo phố Wall] rối mắt thế kia rồi! Sau khi tức giận đánh Fred Keith, Thẩm Mộ Khanh đứng dậy, bất ngờ giật lấy chiếc máy tính bảng trong tay anh. Thấy tấm bảng phát sáng trước mặt biến mất, bé con vốn đang nằm rất ngoan, không khóc không quấy bỗng ‘oa’ lên một tiếng rồi bật khóc, nằm ngửa lắc lắc đôi chân và hai tay ngắn ngủi trong không trung. Thẩm Mộ Khanh trước giờ không chịu được tiếng bé con khóc cảm thấy rất đau lòng, cô vội vàng bế bé con từ người Fred Keith rồi để con bé ngoan ngoãn nằm trên vai dỗ dành. “Bé con à, cục cưng của mẹ ơi, em bé ngoan ngoãn đáng yêu nhất thế giới, không khóc, không khóc nữa nha.” Bé con rất dễ dỗ, nằm trên vai Thẩm Mộ Khanh, được cô dỗ dành một lúc đã nhanh chóng im lặng, chỉ có nước mắt ngắn nước mắt dài vẫn còn đọng lại trên mi. Ngoan thôi là chưa đủ. Fred Keith chưa bao giờ được nghe Thẩm Mộ Khanh dỗ dành mình như vậy, mặt mũi tối sầm lại, đòi đứa bé lại từ tay cô, nhìn cô và nói: “Những đứa trẻ của gia tộc Fred làm sao lại có thể yếu đuối như vậy được?” Một tay anh bế đứa bé, một tay ôm eo Thẩm Mộ Khanh, ba người cùng nhau chen chúc trên chiếc ghế sofa. “Khanh Khanh.” Fred Keith mở lại [Tuần báo phố Wall] vừa cho đứa bé xem, nghiêng đầu, dựa vào cổ Thẩm Mộ Khanh, nói mà không biết xấu hổ: “Thấy chưa? Những đứa trẻ của gia tộc Fred đều vô cùng thông minh mà.” Người phụ nữ phì cười thành tiếng, đưa tay nhéo má anh, mắng yêu: “Nhưng cũng đâu có tự luyến như anh.” Nụ cười trên gương mặt Fred Keith không hề bớt đi, anh lắc đầu: “Không hề tự luyến tí nào, đấy là sự thật mà. Anh cũng đã chọn xong tên cho bé con rồi.” “Là gì vậy?” “Metis.” Fred giơ tay xoa đầu đứa bé bên cạnh đang quan sát xung quanh một cách thích thú. “Fred Metis…” Thẩm Mộ Khanh khẽ đọc lại một lần, cô nhanh chóng nhớ đến ‘Nữ thần trí tuệ’ trong thần thoại Hy Lạp, bèn không khỏi gật gù. Cô cũng mong bé con của mình sẽ thông minh và chính trực giống như Metis. Không ngờ, đứa trẻ ngoan ngoãn đáng yêu vừa nghe thấy giọng nói của Thẩm Mộ Khanh liền chậm rãi quay đầu lại cười ngốc với người mẹ xinh đẹp của mình. Giống như nghe thấy Thẩm Mộ Khanh đang gọi mình. Thẩm Mộ Khanh gật đầu, cúi đầu hôn Metis. Tự luyến hay không không còn là vấn đề nữa, mà là giờ cô đã thấy đồng ý với những gì Fred Keith vừa nói. Đứa trẻ của mình quả thực rất thông minh… Bây giờ thì tên của đứa bé đã được quyết định, tâm trạng của Thẩm Mộ Khanh còn tốt hơn cả người cha già Fred Keith kia. Cô đòi đặt cho bé con thêm một cái tên tiếng Trung, lấy họ Thẩm, dùng để làm biệt danh. Trước đây vì lo nghĩ cho thể diện của người đàn ông nên cô chưa bao giờ đưa ra mong muốn này trước khi đặt tên cho bé con. Tên đứa bé đã đặt xong, đã đến lúc mong muốn nhỏ bé này của cô được thực hiện. Thẩm Mộ Khanh - người vô cùng kính nghiệp, luôn theo đuổi sự hoàn hảo - phớt lờ đi mỹ nam kế của ngài Fred, bắt đầu lướt qua những bài thơ trên điện thoại của cô. Vào buổi đêm của một ngày nào đó, giữa rạng sáng canh ba, người phụ nữ đang ngủ trong vòng tay của Fred Keith đột nhiên mở mắt, bật dậy khỏi giường. “Tìm ra rồi!!” Cô thì không sao, nhưng Fred Keith đang ngủ say thì bị cô làm cho giật mình. Anh vươn cánh tay dài ra ôm chặt lấy người phụ nữ, đôi bàn tay to lớn vỗ nhẹ vào lưng cô, cảnh giác nhìn xung quanh: "Sao vậy? Có chuyện gì thế?" Tới lúc đó Thẩm Mộ Khanh mới nhận ra mình đã phản ứng hơi thái quá, cô lập tức đỏ mặt. Cô xoa xoa gáy Fred Keith, ngượng ngùng thì thầm: “Em nghĩ ra tên tiếng Trung cho bé con rồi.” Fred Keith bất lực, không nỡ nặng lời với cô, anh lại ôm cô lên giường ngủ, hôn lên mi mắt cô rồi hỏi: “Là gì thế?” Khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú trước mắt anh mỉm cười, đôi mắt như đang phát sáng long lanh dưới ánh đèn mờ ảo. “Thẩm Li Châu.” Trong [Trang Tử - Liệt Ngự Khấu] có câu: “Phu thiên kim chi châu, tất tại cửu trọng chi uyên, nhi li long hạm hạ.”* *Nghĩa là: Viên ngọc ngàn vàng nằm ở vực sâu chín tầng, dưới cằm của Li Long. Là báu vật quý giá nhất, hiếm có nhất. Đứa con bé bỏng của cô và Fred Keith là bảo vật quý giá nhất của họ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chiếm Hữu Tuyệt Đối - Dã Mã Vô Cương

Số ký tự: 0