Chiếm Hữu Tuyệt Đối - Dã Mã Vô Cương

[Ngoại truyện]...

Dã Mã Vô Cương

2025-03-07 04:16:24

Thời gian trôi qua, chớp mắt đã năm năm. Rất nhiều chuyện đã xảy ra trong năm năm ấy. Bao gồm cả việc cô bé đã phát hiện ra kho vũ khí của cha già nhà mình, ôm một khẩu súng trên tay khiến mẹ cô bé sợ chết khiếp, sau đó còn bị cha già đánh cho một trận nhừ đòn. Cô bé nghịch ngợm với gương mặt ngây thơ vô số tội đó còn đấm em trai nhỏ nhà Gladster một cái, rồi cũng bị mẹ cho ăn đòn. Chưa kể còn lén lút chui vào chiếc xe địa hình chuyên đi làm nhiệm vụ của Rắn Đuôi Chuông, đi theo ra đến tận chiến trường dạo quanh mấy vòng, cuối cùng được cả cha cả mẹ song kiếm hợp bích dần cho một trận nên thân. Rồi đến một ngày nọ, đứa bé nghịch ngợm của gia tộc Fred đã đón sinh nhật lần thứ sáu. Ngày hôm ấy, hai người Thẩm Mộ Khanh không tổ chức tiệc sinh nhật cho bé Châu Châu ở Đức mà đưa cô bé về Trung Quốc. Đây là lần đầu tiên cô bé được đến Trung Quốc, trước đó cô bé còn quá nhỏ, sự nghiệp của Thẩm Mộ Khanh cũng đang trên đà đỉnh cao, khó mà xoay chuyển được, vì thế mới trì hoãn đến tận bây giờ. Từ nhỏ, bé Châu Châu đã được Thẩm Mộ Khanh dạy cho ba ngôn ngữ, cô bé cũng thông minh hệt như cái tên của mình nên hoàn toàn có thể theo kịp được với việc học ấy, mặc dù không thành thạo lắm nhưng cô bé vẫn có thể hiểu và diễn đạt được tiếng Trung cơ bản dùng trong cuộc sống hàng ngày. Biết tin Thẩm Mộ Khanh và Fred Keith đã trở về Trung Quốc, người vui mừng nhất chính là Triệu Tuế Tuế và Du Tinh Tử. Hai người họ mới chỉ nhìn thấy bé Châu Châu lúc cô bé mới sinh, vẫn còn bé tí. Thời gian thấm thoát trôi qua, chưa kịp phản ứng gì thì đã nghe tin Châu Châu đã sáu tuổi, sẽ tới Trung Quốc để tổ chức sinh nhật. Đứa bé là con lai do Fred Keith và Thẩm Mộ Khanh sinh ra thì làm sao mà không xinh đẹp được. Hai con người mê cái đẹp Triệu Tuế Tuế và Du Tinh Tử sắp sửa chịu không nổi nữa rồi. “Tuế Tuế, đợi lát nữa gặp được Châu Châu, cậu nhớ giữ chặt tớ lại đấy, tớ sợ tớ sẽ ăn thịt trẻ con mất.” Du Tinh Tử cầm món quà trên tay, không quên quay đầu về phía Triệu Tuế Tuế mà hét. “Châu Châu? Châu Châu nào vậy ạ?” Triệu Tuế Tuế chưa kịp đáp lại lời nào, Hoắc Phạn Âm vừa chạy vào biệt thự đúng lúc nghe được cuộc trò chuyện của hai người. Những lời nói đó lướt qua trong đầu, cô bé chỉ cảm thấy cái tên đó có gì đó quen thuộc tới mức khó hiểu. Ngô Tiểu Cao đang chạy theo Hoắc Phạn Âm không biết cô bé dừng lại đột ngột nên đâm sầm vào sau lưng chị, suýt thì ngã xuống nhưng may là được Hoắc Phạn Âm đỡ kịp. Thấy Tiểu Cao không sao, Du Tinh Tử đặt món quà trên tay sang một bên, vẫy tay chào hai đứa nhỏ. Du Tinh Tử mỗi tay ôm một đứa bé, nghiêm túc nói chuyện: “Châu Châu ấy hả, đây là em gái nhỏ tuổi nhất mà trước đây mẹ hay nhắc tới với các con đó. Lát nữa chúng ta sẽ tới nhà em ấy ăn cơm, hai đứa đừng có nghịch ngợm lung tung mà làm loạn đấy nhé.” Triệu Tuế Tuế chưa bao giờ thấy dáng vẻ trịnh trọng như vậy của Du Tinh Từ, sửng sốt bước tới bên cạnh sờ trán cô ấy, lẩm bẩm: “Có nóng đâu nhỉ?” Du Tinh Tử bĩu môi, hất tay Triệu Tuế Tuế: “Chẳng lẽ tớ làm vợ hiền mẹ đảm kỳ lạ đến mức đấy luôn hả?” Triệu Tuế Tuế không chút do dự mà gật đầu, nhìn vẻ mặt ai oán của Du Tinh Tử rồi bật cười khúc khích. Không trêu chọc cô ấy nữa, Triệu Tuế Tuế xoa đầu mấy đứa nhỏ và nói: “Tí nữa mấy đứa nhớ nghe lời đấy nhé, một đứa mười hai tuổi, một đứa mười một tuổi, lát nữa phải chơi cùng em gái đó.” Vừa có sự chênh lệch về tuổi, lại còn là lần đầu tiên gặp mặt. Triệu Tuế Tuế cũng rất lo lắng, họ và gia đình nhà Thẩm Mộ Khanh có quan hệ rất tốt với nhau, vì thế đương nhiên họ cũng hy vọng những đứa con của mình có thể trở thành bạn tốt của nhau giống như vậy. Anh cả Hoắc Dung thì khỏi cần phải nói, đứa trẻ này thì lúc nào cũng trưởng thành và trầm tính như vậy. Đáng lo nhất là hai đứa quỷ nghịch ngợm này đây. “Nhất định con sẽ chăm sóc tốt cho em gái!” Hoắc Phạn Âm là người đầu tiên đồng ý. Cô bé mới mười hai tuổi nhưng lông mày đã bắt đầu dài ra, ngũ quan thanh tú, nét non nớt dần biến mất. Hoắc Phạn Âm là một cô bé xinh xắn, thừa hưởng được đôi mắt to, làn da trắng ngần và nốt ruồi lệ dưới mắt của mẹ. Từ nhỏ đến lớn, trong ba người chỉ có một mình cô bé là con gái, vì thế vẫn luôn khao khát có thêm một em gái. Từ lúc nghe tin mình sẽ có thêm một em gái nhỏ, tâm trạng của cô bé trở nên rất vui vẻ. Cái đuôi nhỏ Ngô Tiểu Cao thấy Hoắc Phạn Âm đồng ý nên cũng háo hức gật đầu theo: “Con cũng giống như chị ạ!” Thấy hai đứa trẻ gật đầu, Du Tinh Tử và Triệu Tuế Tuế cũng thở phào nhẹ nhõm. Gần đến buổi chiều, Fred và Thẩm Mộ Khanh lại không tổ chức tiệc cho bé Châu Châu ở biệt thự nhà họ Thẩm, mà quay về biệt thự gần chỗ Du Tinh Tử và Triệu Tuế Tuế.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chiếm Hữu Tuyệt Đối - Dã Mã Vô Cương

Số ký tự: 0