Lấy Mạng
2024-08-07 23:35:45
Editor: Kingofbattle
"Ông ấy lớn tuổi, không thể chơi chung với bọn tôi, vốn là góp cho đủ số cùng các anh, đừng nói chuyện quá khó nghe." Bàn chơi mạt chược bên kia vội vàng khuyên giải, lo lắng phát sinh mâu thuẫn.
Lý Đằng rất tốt tính, chẳng hề tức giận chút nào, bởi vậy cũng không có tranh chấp.
Không chơi đấu địa chủ nữa, ba người chỉ có thể nhìn người bên kia chơi mạt chược.
Vì muốn gia tăng kích thích cho trò mạt chược, bốn người chơi mạt chược áp dụng vài biện pháp như dán giấy, chui gầm bàn, tăng thêm chút thú vị.
Bởi vì nữ quản lý đã chết, tất cả mọi người đều rất cẩn thận, cố gắng duy trì mặt ngoài vui vẻ, để tránh cho gây thù chuốc oán, sau đó gặp phải một màn trả thù thảm khốc như nữ quản lý.
Rốt cuộc thời gian kéo đến giữa trưa.
Ăn cơm xong, bắt đầu ngủ theo từng nhóm.
Trước ba giờ ngủ một nhóm, sau ba giờ ngủ một đám, trước khi trời tối mạnh mẽ đánh thức toàn bộ, sau đó cùng nhau ăn cơm rồi thức đêm.
......
Sau bữa cơm chiều.
Trời tối.
Vẫn là bốn người chơi mạt chược, ba người vây xem.
Dùng cách này cố gắng tụ họp đám người chung một chỗ.
Đi vệ sinh đều là theo nhóm, phụ nữ lên trước, ba cô gái từng người thay phiên, cánh cửa buồng cũng mở toang, để cho người bên ngoài nhìn thấy được người bên trong.
Mấy người đàn ông thì canh giữ bên ngoài, nếu phát sinh tình huống lạ thường thì lập tức xông vào.
Đổi ngược lại cũng giống như vậy.
Mặc dù lúc đi vệ sinh bị nhiều người quan sát như vậy sẽ rất xấu hổ, nhưng cũng hết cách, tính mạng mới là quan trọng nhất.
Thiếu đi nữ quản lý gây xung đột, tình cảnh hôm nay luôn duy trì ôn hoà, ngoại trừ lúc đánh bài ban ngày, hai người kia phàn nàn Lý Đằng bị ngăn lại, thì chẳng phát sinh mâu thuẫn nào khác.
"Đạo sĩ nói thiên cơ bất khả lộ có ý nghĩa gì?"
Mọi người tụ họp cùng một chỗ là bắt đầu thảo luận.
"Có thể hay không, nữ quản lý cũng biến thành quỷ, hơn nữa là loại lệ quỷ lấy mạng, buổi tối giết thêm 1 người?" Có người suy đoán.
"Đừng có tào lao! quy tắc kịch bản là quỷ chỉ giết một người, sau đó sẽ rời khỏi, mặc kệ có mấy con quỷ, mỗi buổi tối chỉ giết một người." Tổng giám đốc nghe thấy người khác nói nữ quản lý biến thành lệ quỷ, trong lòng liền cảm thấy không thoải mái.
Nếu như nữ quản lý biến thành lệ quỷ, thì người thứ nhất bị lấy mạng, khẳng định chính là hắn.
......
Đêm mỗi lúc một khuya.
Giữa trưa ngủ hai, ba giờ, đến buổi tối sau 11 giờ đêm, mọi người có chút ngủ gật.
Mặc dù ngủ gật, nhưng mà không có ai dám đi ngủ.
Nhiệm vụ quỷ giết người đêm nay vẫn chưa xong, sau khi ngủ, ai có thể cam đoan chính mình không trở thành người bị vứt bỏ?
Dù sao chỉ cần một người chết, những người khác liền an toàn.
Cũng giống với bầy cừu bị hổ săn, chỉ cần một con cừu chịu nạp mạng, những con cừu khác sẽ được sống.
Chơi mạt chược đúng là quá chán.
Mọi người trở về trong phòng ngủ.
Đương nhiên không phải là gian phòng ngủ có người chết.
Mà là phòng ngủ còn lại, sạch sẽ không một vết máu.
Đóng cửa sổ bật đèn, vẫn là tụ họp cùng một chỗ nói chuyện phiếm.
Nói chuyện có thể giúp cho không khí náo nhiệt, xua tan nỗi sợ hãi.
Trong lúc mọi người nói chuyện, nhân viên bán hàng đột nhiên nhìn về phía mặt tường sau lưng tổng giám đốc, trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ sợ hãi.
"Làm cái quỷ gì? Đừng dùng vẻ mặt này dọa người! " Tổng giám đốc nhìn qua nhân viên bán hàng mắng một câu, sau đó theo ánh mắt nhân viên bán hàng mà quay về phía bức tường sau lưng.
Chỉ nhìn thoáng qua, lông tóc cả người hắn dựng đứng, giống như bị điện giật, bỏ chạy ra sau lưng mấy người khác.
Mặt tường sau lưng hắn, rõ ràng xuất hiện vết máu nhàn nhạt!
Những người khác thấy một màn như vậy, cũng trở nên vô cùng hoảng sợ đứng bật dậy.
"Quản......quản lý, đã......đã đến.......báo thù." Giọng nói nhân viên bán hàng có chút run rẩy.
"Đừng......Đừng tạo ra bầu không khí quỷ dị! Vết máu kia......Nói không chừng......Đã sớm có! " Tổng giám đốc cố gắng trấn an mọi người.
Đúng vào lúc này, ngọn đèn trong phòng lóe lên một cái.
Sau đó, vết máu trên mặt tường, dưới ngọn đèn lập loè, đột nhiên biến mất.
"Trên tường đâu có gì, vừa rồi hẳn là ảo giác." Tổng giám đốc tiếp tục tự trấn an bản thân và mấy người khác.
Những người khác nhìn bộ dáng tổng giám đốc, sau đó không tự giác bị thứ sau lưng hắn thu hút, tiếp đó cùng phát ra tiếng kêu sợ hãi, vội vàng chạy qua góc khác trong phòng, tránh né.
Sắc mặt tổng giám đốc trắng bệch, hắn chậm rãi quay đầu lại, liền nhìn thấy mặt tường sau lưng hắn, lúc này lại xuất hiện mảng máu lớn, diện tích so với lúc trước còn lớn hơn, màu sắc cũng đậm.
Không hề nghi ngờ, vết máu này chính là đến vì hắn, cho nên luôn xuất hiện ở phía sau hắn.
"Các người muốn tìm chết ư? Cả đám đều chạy xa như thế, không nhớ rõ quy tắc? Tụ họp cùng một chỗ mới là an toàn, một khi lạc đàn cũng chỉ có đường chết! Còn không mau chóng trở về chỗ cũ?" Tổng giám đốc ngoài mạnh trong yếu, la mắng mọi người.
Đúng vào lúc này, ngọn đèn trong phòng bắt đầu lập loè dữ dội, mỗi lần chớp tắt thì vết máu trên mặt tường sẽ tiếp tục mở rộng, thậm chí lan tràn đến bốn vách tường, màu sắc càng ngày càng đỏ thẫm, hơn nữa vết máu còn dần dần ngưng tụ thành một bộ dáng nữ quỷ, bộ dáng giống như có thể nhảy ra khỏi tường bất cứ lúc nào.
Mọi người bị doạ sợ vãi đái, sau một khắc, cửa phòng bật mở chạy ra ngoài tứ tán, tựa hồ đã quên quy tắc không thể lạc bầy.
"Đừng chạy loạn...! Mọi người tụ họp lại mau...! "
Trong hỗn loạn, chỉ có giọng tài xế vang vọng.
Lại nói tiếp mọi người cũng không ngốc, trong lúc chạy trốn, vẫn chạy theo nhóm.
Bảy người cùng chạy ra sân, cũng không có ai bị lạc.
Chẳng qua là......
Sau một khắc, hai người tổng giám đốc cùng nhân viên bán hàng đều kinh ngạc phát hiện, giờ phút này bọn hắn cũng không ở trong sân, mà là xuất hiện trong căn phòng nơi nữ quản lý bị giết.
Trên vách tường căn phòng, trên mặt đất, khắp nơi đều là máu tươi chảy lênh láng.
Một dòng máu chậm rãi ngưng tụ thành cái bóng, sau đó đứng dậy, dần dần ngưng tụ thành hình người.
Là cơ thể nữ quản lý bị nghiền nát, thất khiếu chảy máu.
"Là chủ ý của hắn, chuyện này không liên quan tới tôi...! " Nhân viên bán hàng chỉ vào tổng giám đốc bên cạnh.
Lúc này tổng giám đốc đã chẳng quan tâm cái gì, hắn đột nhiên thò tay đẩy một cái, đẩy gã nhân viên bán hàng tới trước nữ quản lý.
Nhân viên bán hàng không hề phòng bị, cứ như vậy mà ngã nhào tới trước mặt nữ quản lý.
Hắn bị dọa cho ngu người, cho là mình chết chắc, một tiếng thét chói tai truyền tới, quỷ ảnh nữ quản lý bay sượt qua người hắn, thế mà vọt tới sau lưng gã giám đốc đang mở cửa chuẩn bị chạy.
Hắn không khỏi mừng rỡ, vội vàng xoay người trốn ra cửa sổ.
......
Mọi người đứng ở trong sân, nhìn thấy sắc mặt tổng giám đốc cùng nhân viên bán hàng trong sân có chút kỳ quái, hai người đã trốn ra khỏi phòng, nhưng vẫn còn trong hoảng sợ cực độ, tựu giống như nhìn thấy quỷ.
Những người khác nhìn theo ánh mắt của bọn họ, lại không phát hiện ra gì.
Sau đó nhân viên bán hàng hô một tiếng "là ý của hắn, chuyện không liên quan đến tôi...!".
Tổng giám đốc đột nhiên dùng sức đẩy gã nhân viên bán hàng.
Nhân viên bán hàng bị xô ngã tới gần cửa sổ phòng ngủ.
Hắn, rõ ràng nhảy cửa sổ xông vào phòng ngủ!
Là căn phòng ngủ mà nữ quản lý bị ác quỷ giết chết.
"Ông ấy lớn tuổi, không thể chơi chung với bọn tôi, vốn là góp cho đủ số cùng các anh, đừng nói chuyện quá khó nghe." Bàn chơi mạt chược bên kia vội vàng khuyên giải, lo lắng phát sinh mâu thuẫn.
Lý Đằng rất tốt tính, chẳng hề tức giận chút nào, bởi vậy cũng không có tranh chấp.
Không chơi đấu địa chủ nữa, ba người chỉ có thể nhìn người bên kia chơi mạt chược.
Vì muốn gia tăng kích thích cho trò mạt chược, bốn người chơi mạt chược áp dụng vài biện pháp như dán giấy, chui gầm bàn, tăng thêm chút thú vị.
Bởi vì nữ quản lý đã chết, tất cả mọi người đều rất cẩn thận, cố gắng duy trì mặt ngoài vui vẻ, để tránh cho gây thù chuốc oán, sau đó gặp phải một màn trả thù thảm khốc như nữ quản lý.
Rốt cuộc thời gian kéo đến giữa trưa.
Ăn cơm xong, bắt đầu ngủ theo từng nhóm.
Trước ba giờ ngủ một nhóm, sau ba giờ ngủ một đám, trước khi trời tối mạnh mẽ đánh thức toàn bộ, sau đó cùng nhau ăn cơm rồi thức đêm.
......
Sau bữa cơm chiều.
Trời tối.
Vẫn là bốn người chơi mạt chược, ba người vây xem.
Dùng cách này cố gắng tụ họp đám người chung một chỗ.
Đi vệ sinh đều là theo nhóm, phụ nữ lên trước, ba cô gái từng người thay phiên, cánh cửa buồng cũng mở toang, để cho người bên ngoài nhìn thấy được người bên trong.
Mấy người đàn ông thì canh giữ bên ngoài, nếu phát sinh tình huống lạ thường thì lập tức xông vào.
Đổi ngược lại cũng giống như vậy.
Mặc dù lúc đi vệ sinh bị nhiều người quan sát như vậy sẽ rất xấu hổ, nhưng cũng hết cách, tính mạng mới là quan trọng nhất.
Thiếu đi nữ quản lý gây xung đột, tình cảnh hôm nay luôn duy trì ôn hoà, ngoại trừ lúc đánh bài ban ngày, hai người kia phàn nàn Lý Đằng bị ngăn lại, thì chẳng phát sinh mâu thuẫn nào khác.
"Đạo sĩ nói thiên cơ bất khả lộ có ý nghĩa gì?"
Mọi người tụ họp cùng một chỗ là bắt đầu thảo luận.
"Có thể hay không, nữ quản lý cũng biến thành quỷ, hơn nữa là loại lệ quỷ lấy mạng, buổi tối giết thêm 1 người?" Có người suy đoán.
"Đừng có tào lao! quy tắc kịch bản là quỷ chỉ giết một người, sau đó sẽ rời khỏi, mặc kệ có mấy con quỷ, mỗi buổi tối chỉ giết một người." Tổng giám đốc nghe thấy người khác nói nữ quản lý biến thành lệ quỷ, trong lòng liền cảm thấy không thoải mái.
Nếu như nữ quản lý biến thành lệ quỷ, thì người thứ nhất bị lấy mạng, khẳng định chính là hắn.
......
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đêm mỗi lúc một khuya.
Giữa trưa ngủ hai, ba giờ, đến buổi tối sau 11 giờ đêm, mọi người có chút ngủ gật.
Mặc dù ngủ gật, nhưng mà không có ai dám đi ngủ.
Nhiệm vụ quỷ giết người đêm nay vẫn chưa xong, sau khi ngủ, ai có thể cam đoan chính mình không trở thành người bị vứt bỏ?
Dù sao chỉ cần một người chết, những người khác liền an toàn.
Cũng giống với bầy cừu bị hổ săn, chỉ cần một con cừu chịu nạp mạng, những con cừu khác sẽ được sống.
Chơi mạt chược đúng là quá chán.
Mọi người trở về trong phòng ngủ.
Đương nhiên không phải là gian phòng ngủ có người chết.
Mà là phòng ngủ còn lại, sạch sẽ không một vết máu.
Đóng cửa sổ bật đèn, vẫn là tụ họp cùng một chỗ nói chuyện phiếm.
Nói chuyện có thể giúp cho không khí náo nhiệt, xua tan nỗi sợ hãi.
Trong lúc mọi người nói chuyện, nhân viên bán hàng đột nhiên nhìn về phía mặt tường sau lưng tổng giám đốc, trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ sợ hãi.
"Làm cái quỷ gì? Đừng dùng vẻ mặt này dọa người! " Tổng giám đốc nhìn qua nhân viên bán hàng mắng một câu, sau đó theo ánh mắt nhân viên bán hàng mà quay về phía bức tường sau lưng.
Chỉ nhìn thoáng qua, lông tóc cả người hắn dựng đứng, giống như bị điện giật, bỏ chạy ra sau lưng mấy người khác.
Mặt tường sau lưng hắn, rõ ràng xuất hiện vết máu nhàn nhạt!
Những người khác thấy một màn như vậy, cũng trở nên vô cùng hoảng sợ đứng bật dậy.
"Quản......quản lý, đã......đã đến.......báo thù." Giọng nói nhân viên bán hàng có chút run rẩy.
"Đừng......Đừng tạo ra bầu không khí quỷ dị! Vết máu kia......Nói không chừng......Đã sớm có! " Tổng giám đốc cố gắng trấn an mọi người.
Đúng vào lúc này, ngọn đèn trong phòng lóe lên một cái.
Sau đó, vết máu trên mặt tường, dưới ngọn đèn lập loè, đột nhiên biến mất.
"Trên tường đâu có gì, vừa rồi hẳn là ảo giác." Tổng giám đốc tiếp tục tự trấn an bản thân và mấy người khác.
Những người khác nhìn bộ dáng tổng giám đốc, sau đó không tự giác bị thứ sau lưng hắn thu hút, tiếp đó cùng phát ra tiếng kêu sợ hãi, vội vàng chạy qua góc khác trong phòng, tránh né.
Sắc mặt tổng giám đốc trắng bệch, hắn chậm rãi quay đầu lại, liền nhìn thấy mặt tường sau lưng hắn, lúc này lại xuất hiện mảng máu lớn, diện tích so với lúc trước còn lớn hơn, màu sắc cũng đậm.
Không hề nghi ngờ, vết máu này chính là đến vì hắn, cho nên luôn xuất hiện ở phía sau hắn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Các người muốn tìm chết ư? Cả đám đều chạy xa như thế, không nhớ rõ quy tắc? Tụ họp cùng một chỗ mới là an toàn, một khi lạc đàn cũng chỉ có đường chết! Còn không mau chóng trở về chỗ cũ?" Tổng giám đốc ngoài mạnh trong yếu, la mắng mọi người.
Đúng vào lúc này, ngọn đèn trong phòng bắt đầu lập loè dữ dội, mỗi lần chớp tắt thì vết máu trên mặt tường sẽ tiếp tục mở rộng, thậm chí lan tràn đến bốn vách tường, màu sắc càng ngày càng đỏ thẫm, hơn nữa vết máu còn dần dần ngưng tụ thành một bộ dáng nữ quỷ, bộ dáng giống như có thể nhảy ra khỏi tường bất cứ lúc nào.
Mọi người bị doạ sợ vãi đái, sau một khắc, cửa phòng bật mở chạy ra ngoài tứ tán, tựa hồ đã quên quy tắc không thể lạc bầy.
"Đừng chạy loạn...! Mọi người tụ họp lại mau...! "
Trong hỗn loạn, chỉ có giọng tài xế vang vọng.
Lại nói tiếp mọi người cũng không ngốc, trong lúc chạy trốn, vẫn chạy theo nhóm.
Bảy người cùng chạy ra sân, cũng không có ai bị lạc.
Chẳng qua là......
Sau một khắc, hai người tổng giám đốc cùng nhân viên bán hàng đều kinh ngạc phát hiện, giờ phút này bọn hắn cũng không ở trong sân, mà là xuất hiện trong căn phòng nơi nữ quản lý bị giết.
Trên vách tường căn phòng, trên mặt đất, khắp nơi đều là máu tươi chảy lênh láng.
Một dòng máu chậm rãi ngưng tụ thành cái bóng, sau đó đứng dậy, dần dần ngưng tụ thành hình người.
Là cơ thể nữ quản lý bị nghiền nát, thất khiếu chảy máu.
"Là chủ ý của hắn, chuyện này không liên quan tới tôi...! " Nhân viên bán hàng chỉ vào tổng giám đốc bên cạnh.
Lúc này tổng giám đốc đã chẳng quan tâm cái gì, hắn đột nhiên thò tay đẩy một cái, đẩy gã nhân viên bán hàng tới trước nữ quản lý.
Nhân viên bán hàng không hề phòng bị, cứ như vậy mà ngã nhào tới trước mặt nữ quản lý.
Hắn bị dọa cho ngu người, cho là mình chết chắc, một tiếng thét chói tai truyền tới, quỷ ảnh nữ quản lý bay sượt qua người hắn, thế mà vọt tới sau lưng gã giám đốc đang mở cửa chuẩn bị chạy.
Hắn không khỏi mừng rỡ, vội vàng xoay người trốn ra cửa sổ.
......
Mọi người đứng ở trong sân, nhìn thấy sắc mặt tổng giám đốc cùng nhân viên bán hàng trong sân có chút kỳ quái, hai người đã trốn ra khỏi phòng, nhưng vẫn còn trong hoảng sợ cực độ, tựu giống như nhìn thấy quỷ.
Những người khác nhìn theo ánh mắt của bọn họ, lại không phát hiện ra gì.
Sau đó nhân viên bán hàng hô một tiếng "là ý của hắn, chuyện không liên quan đến tôi...!".
Tổng giám đốc đột nhiên dùng sức đẩy gã nhân viên bán hàng.
Nhân viên bán hàng bị xô ngã tới gần cửa sổ phòng ngủ.
Hắn, rõ ràng nhảy cửa sổ xông vào phòng ngủ!
Là căn phòng ngủ mà nữ quản lý bị ác quỷ giết chết.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro