Chương 1797
Tg Tiếu Tiếu
2024-07-24 12:34:56
Cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong này cũng lập tức bị đánh cho rơi xuống nước.
Chỉ trong chớp mắt, trong số mười lăm cao thủ, một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ và một cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong đã mất sức chiến đấu.
“Các người chán sống à!”
Cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong dẫn đầu lập tức biến sắc, tức giận lao tới chỗ lão Cửu.
Lão Cửu lạnh lùng nói: “Người chán sống là các người!”
“Rầm!”
Hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong lập tức chiến đấu.
Lão Cửu đã đánh bay một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ ngay từ đầu, Dương Thanh cũng giải quyết một cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong, chuyện này giúp áp lực mà Dương Thanh phải đối mặt giảm mạnh.
Đúng lúc lão Cửu bắt đầu chiến đấu, Dương Thanh cũng lao tới chỗ cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ kia.
Ý chí chiến đấu của anh dâng trào, huyết mạch cuồng hóa lập tức được kích hoạt, Chiến Thần Quyết được vận hành, khí thế cuồng bạo lan ra từ người anh.
Lúc này, người chỉ có thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ như anh trông chẳng khác gì cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ thực thụ. Anh giơ tay đánh một đòn.
“Rầm!”
Cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ kia đỡ được đòn của Dương Thanh, luồng sức mạnh cuồng bạo khiến chiếc thuyền con rung dữ dội, như sắp vỡ tan.
“Giết!”
Bốn cao thủ khác cũng ở trên chiếc thuyền đó cùng tấn công Dương Thanh.
Ánh mắt Dương Thanh lạnh tanh, ý chí chiến đấu dâng trào. Anh bỗng giậm mạnh chân, khiến thuyền rung bần bật.
Bốn cao thủ của phủ Hoài Thành kia vẫn chưa xông lên thì người đã lay theo chiếc thuyền nhỏ rồi.
Đúng lúc này, Dương Thanh lao tới với tốc độ nhanh như chớp.
“Rầm rầm rầm!”
Bốn cao thủ của phủ Hoài Thành thi nhau rơi xuống nước.
Trên một chiếc thuyền khác, lão Cửu cũng phát động tấn công, trừ cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong kia, những người khác lần lượt rơi xuống nước.
“Rầm!”
Một tiếng động lớn bỗng vang lên, một chiếc thuyền con lập tức nổ tung.
Trong lúc nhất thời, chỉ còn lão Cửu đang đánh với cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, còn Dương Thanh thì đánh với cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ kia, những người khác của Hoài Thành đã rơi xuống nước hết.
Chỉ trong chớp mắt, trong số mười lăm cao thủ, một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ và một cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong đã mất sức chiến đấu.
“Các người chán sống à!”
Cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong dẫn đầu lập tức biến sắc, tức giận lao tới chỗ lão Cửu.
Lão Cửu lạnh lùng nói: “Người chán sống là các người!”
“Rầm!”
Hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong lập tức chiến đấu.
Lão Cửu đã đánh bay một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ ngay từ đầu, Dương Thanh cũng giải quyết một cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong, chuyện này giúp áp lực mà Dương Thanh phải đối mặt giảm mạnh.
Đúng lúc lão Cửu bắt đầu chiến đấu, Dương Thanh cũng lao tới chỗ cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ kia.
Ý chí chiến đấu của anh dâng trào, huyết mạch cuồng hóa lập tức được kích hoạt, Chiến Thần Quyết được vận hành, khí thế cuồng bạo lan ra từ người anh.
Lúc này, người chỉ có thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ như anh trông chẳng khác gì cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ thực thụ. Anh giơ tay đánh một đòn.
“Rầm!”
Cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ kia đỡ được đòn của Dương Thanh, luồng sức mạnh cuồng bạo khiến chiếc thuyền con rung dữ dội, như sắp vỡ tan.
“Giết!”
Bốn cao thủ khác cũng ở trên chiếc thuyền đó cùng tấn công Dương Thanh.
Ánh mắt Dương Thanh lạnh tanh, ý chí chiến đấu dâng trào. Anh bỗng giậm mạnh chân, khiến thuyền rung bần bật.
Bốn cao thủ của phủ Hoài Thành kia vẫn chưa xông lên thì người đã lay theo chiếc thuyền nhỏ rồi.
Đúng lúc này, Dương Thanh lao tới với tốc độ nhanh như chớp.
“Rầm rầm rầm!”
Bốn cao thủ của phủ Hoài Thành thi nhau rơi xuống nước.
Trên một chiếc thuyền khác, lão Cửu cũng phát động tấn công, trừ cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong kia, những người khác lần lượt rơi xuống nước.
“Rầm!”
Một tiếng động lớn bỗng vang lên, một chiếc thuyền con lập tức nổ tung.
Trong lúc nhất thời, chỉ còn lão Cửu đang đánh với cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, còn Dương Thanh thì đánh với cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ kia, những người khác của Hoài Thành đã rơi xuống nước hết.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro