Chương 1798
Tg Tiếu Tiếu
2024-07-24 12:34:56
Hai cao thủ còn lại của phủ Hoài Thành đều có vẻ nghiêm nghị.
Họ biết thực lực của lão Cửu và Dương Thanh rất mạnh, nhưng không ngờ hai người lại mạnh tới mức này. Lão Cửu mạnh thế thì cũng thôi, nhưng Dương Thanh cũng chẳng thua kém, chỉ với thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, anh đã khiến cao thủ dưới Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ không chịu nổi một đòn, thậm chí bị anh đánh bại trong nháy mắt.
Lúc này, mười lăm cao thủ Siêu Phàm Cảnh chỉ còn hai.
Giang Thành Tử trên một chiếc thuyền khác cũng không nhúng tay, như người không liên quan, còn lấy cần câu ra, ngồi trên thuyền con, bắt đầu câu cá.
Giang Thành Tử cười ha hả: “Cô nhóc, cô giúp tôi thu cá đi!”
Hoài Lam thoáng sững sờ rồi hoàn hồn ngay, Giang Thành Tử đang cho cô ta cái cớ để tiếp tục ở trên chiếc thuyền này.
Hoài Lam vội nói: “Vâng!”
Chỉ còn hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh, một Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, một Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, cho dù là ai thì con tép riu mới đến Siêu Phàm Tam Cảnh đỉnh phong như cô ta cũng không thể nhúng tay vào đó.
Ở cạnh Giang Thành Tử sẽ an toàn hơn.
“Giết!”
Cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong mà lão Cửu đối đầu bỗng quát lên rồi lao thẳng tới chỗ ông lão.
Nét mặt lão Cửu vô cùng nghiêm nghị, tuy thực lực của ông lão ngang với đối phương, nhưng ông lão cũng biết cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong của phủ Hoài Thành sẽ không phải cao thủ bình thường, vẫn chưa biết ông lão có thể đánh bại đối phương không nữa.
Ý chí chiến đấu của ông lão dâng trào, lao thẳng tới chỗ đối phương.
Gần như cùng một lúc, Dương Thanh cũng di chuyển, chủ động lao tới chỗ cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ kia.
“Rầm!”
Ngay sau đó, Dương Thanh và đối phương chạm mặt nhau, hai người đồng loạt ra tay, luồng sức mạnh cuồng bạo khiến chiếc thuyền con điên cuồng rung lắc trên mặt nước.
May mà cao thủ phủ Hoài Thành cũng biết, nếu chiến đấu một cách bất chấp hậu quả, khiến chiếc thuyền con này vỡ tan, đừng ai trong số họ hòng rời khỏi sông Hoài.
Cuộc chiến giữa các cao thủ đồng loạt nổ ra trên hai chiếc thuyền, hơn nữa còn là trận chiến giữa Siêu Phàm Bát Cảnh với nhau, cả sông Hoài bị khí thế đáng sợ bao phủ.
Điều khiến Hoài Lam khiếp sợ chính là con thuyền mà Giang Thành Tử ngồi vẫn bình yên trên sông, không hề bị ảnh hưởng bởi trận chiến của lão Cửu và Dương Thanh.
Họ biết thực lực của lão Cửu và Dương Thanh rất mạnh, nhưng không ngờ hai người lại mạnh tới mức này. Lão Cửu mạnh thế thì cũng thôi, nhưng Dương Thanh cũng chẳng thua kém, chỉ với thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, anh đã khiến cao thủ dưới Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ không chịu nổi một đòn, thậm chí bị anh đánh bại trong nháy mắt.
Lúc này, mười lăm cao thủ Siêu Phàm Cảnh chỉ còn hai.
Giang Thành Tử trên một chiếc thuyền khác cũng không nhúng tay, như người không liên quan, còn lấy cần câu ra, ngồi trên thuyền con, bắt đầu câu cá.
Giang Thành Tử cười ha hả: “Cô nhóc, cô giúp tôi thu cá đi!”
Hoài Lam thoáng sững sờ rồi hoàn hồn ngay, Giang Thành Tử đang cho cô ta cái cớ để tiếp tục ở trên chiếc thuyền này.
Hoài Lam vội nói: “Vâng!”
Chỉ còn hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh, một Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, một Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, cho dù là ai thì con tép riu mới đến Siêu Phàm Tam Cảnh đỉnh phong như cô ta cũng không thể nhúng tay vào đó.
Ở cạnh Giang Thành Tử sẽ an toàn hơn.
“Giết!”
Cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong mà lão Cửu đối đầu bỗng quát lên rồi lao thẳng tới chỗ ông lão.
Nét mặt lão Cửu vô cùng nghiêm nghị, tuy thực lực của ông lão ngang với đối phương, nhưng ông lão cũng biết cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong của phủ Hoài Thành sẽ không phải cao thủ bình thường, vẫn chưa biết ông lão có thể đánh bại đối phương không nữa.
Ý chí chiến đấu của ông lão dâng trào, lao thẳng tới chỗ đối phương.
Gần như cùng một lúc, Dương Thanh cũng di chuyển, chủ động lao tới chỗ cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ kia.
“Rầm!”
Ngay sau đó, Dương Thanh và đối phương chạm mặt nhau, hai người đồng loạt ra tay, luồng sức mạnh cuồng bạo khiến chiếc thuyền con điên cuồng rung lắc trên mặt nước.
May mà cao thủ phủ Hoài Thành cũng biết, nếu chiến đấu một cách bất chấp hậu quả, khiến chiếc thuyền con này vỡ tan, đừng ai trong số họ hòng rời khỏi sông Hoài.
Cuộc chiến giữa các cao thủ đồng loạt nổ ra trên hai chiếc thuyền, hơn nữa còn là trận chiến giữa Siêu Phàm Bát Cảnh với nhau, cả sông Hoài bị khí thế đáng sợ bao phủ.
Điều khiến Hoài Lam khiếp sợ chính là con thuyền mà Giang Thành Tử ngồi vẫn bình yên trên sông, không hề bị ảnh hưởng bởi trận chiến của lão Cửu và Dương Thanh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro