Chiều Hư Em

Chương 45

2024-09-22 16:50:02

Cuối cùng Thẩm Hòa Ninh đã không thể hoàn thành công việc kinh doanh này, ba mẹ Triển Lăng tạm thời có chút việc đột xuất, không ăn cơm được.

Tình huống bộc phát này từ đâu mà tới, trong lòng Thẩm Hòa Ninh và Triển Lăng đều biết rõ, nhưng cũng không phải biến cố lớn đe dọa đến con người hay việc kinh doanh, thoạt nhìn chỉ thật sự giống như một tai nạn nhỏ không nặng không nhẹ mà thôi, khiến người ta không thể hoài nghi, cũng không thể oán trách.

Triển Lăng thấy Thẩm Hòa Ninh vừa rời khỏi phạm vi Maybach liền thu lại nụ cười, hoàn toàn không nói lời nào, cho dù anh ta muốn một mình đưa cô đi ăn bữa cơm cũng không dám hé răng. Khi chở cô đến Học Viện Múa, anh ta vẫn không nhịn được hỏi: “Rốt cuộc em và thầy giáo của anh……”

Anh ta muốn nói lại thôi, luôn cảm thấy suy nghĩ của mình quá cấm kỵ, thật sự không dám nghĩ theo phương hướng đó, dù gì thầy giáo Bạc cũng là người ưu tú như vậy, sao có thể cưỡng gian cháu gái nhỏ của mình.

Thẩm Hòa Ninh liếc mắt nhìn anh ta một cái, nghiêm túc nói: “Không cần nghi ngờ, đó chính là những gì anh tưởng tượng.”

Dứt lời, cô mở cửa xuống xe, chưa kịp mặc áo khoác, gió đêm thổi bay tà váy về phía sau, ôm lấy cơ thể, những đường cong nhấp nhô xinh đẹp được phác hoạ cực kỳ sắc nét.

Triển Lăng không có kinh nghiệm, vị trí đỗ xe ở ngay cửa chính náo nhiệt nhất của Học Viện Múa vào buổi tối, Thẩm Hòa Ninh cũng không suy nghĩ nhiều, trực tiếp bước xuống, kết quả sự xuất hiện này về cơ bản tương đương với việc bước trên thảm đỏ lên sân khấu.

Bản thân Thẩm Hòa Ninh vốn rất nổi tiếng trong trường học, cộng thêm video múa solo đang nổi đình nổi đám dạo gần đây, tương đương với lưu lượng truy cập hàng đầu của Học Viện Múa.

Hiện tại cô đang đứng trong ánh sáng với mái tóc đen dài được buộc túm lại, đôi giày cao gót nâng đỡ mắt cá chân trắng nõn mảnh khảnh, gương mặt chỉ lớn bằng lòng bàn tay, chóp mũi và hốc mắt đều có một lớp ửng đỏ tựa như muốn khóc mà không thể khóc, đôi môi căng mọng đỏ như nhung, làm cho đôi mắt đào hoa càng thêm long lanh.

Khi cô đẩy cửa ra, Triển Lăng lập tức hối hận, muốn cứu vãn cũng không kịp, một đám nam sinh ở xung quanh đã tự động tập trung lực chú ý lại đây, bọn họ sửng sốt một hồi giống như nhìn thấy ngôi sao, sau đó xô đẩy thi nhau lao tới, thoải mái hào phóng muốn xin số điện thoại, túm tụm gần như vây quanh cô.

Sắc mặt Thẩm Hòa Ninh không thay đổi, cô chậm rãi khoác áo khoác lên người, nhìn một vòng bốn phía xung quanh, cô muốn bước ra ngoài không thành vấn đề, cô còn có thể toàn thân rút lui mà không cần để ý đến bất kỳ ai, nhưng cô lại không.

Cô vén tóc ra sau tai, nhướng mắt cười, nhẹ nhàng vô hại nói: “Muốn số điện thoại, được nha, mọi người nhớ nhé, có rảnh nhớ liên lạc.”

Sau đó cô mở bản ghi chú của mình ra, thuần thục nhập vào một dãy số, dựng thẳng cho mấy nam sinh đứng phía trước xem, đôi mắt cong cong: “Nhớ đọc số cho các bạn học đứng sau không nhìn thấy.”

Quả nhiên, đám nam sinh phía sau không chịu nổi việc bị tụt lại, nhào lên túm mấy người phía trước chép bài tập, tới khi trận ồn ào gần kết thúc, Thẩm Hòa Ninh đã sớm đi đến dưới ký túc xá rồi.

Triển Lăng vẫn đang ngồi tại chỗ đặt tay lên cửa xe, nghe đám người lẩm bẩm trong miệng mấy con số, mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng, anh ta lấy di động ra quét danh bạ một lần, khi click mở thông tin chi tiết về Bạc Thời Dư, anh ta trừng lớn mắt, hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người.

Dãy số mà Thẩm Hòa Ninh cho bọn họ, nào phải số điện thoại của cô.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đó là số điện thoại của Bạc Thời Dư!

Lâm Giang Tiên khôi phục nguồn điện sau khi Thẩm Hòa Ninh rời đi, ánh đèn sáng trưng tại gara, xâm nhập vào cửa sổ xe tối màu, phất qua sườn mặt của người đàn ông ở hàng ghế phía sau, lạnh lùng sắc bén, đường nét quai hàm căng chặt, lông mi nặng nề hạ xuống, giữa khe hở phản chiếu ra một màu trắng mờ mịt.

Anh vẫn không rời đi, bất động dựa vào lưng ghế, mùi hương ngọt ngào của cô gái còn xót lại trên cơ thể anh, từng đợt nhè nhẹ thấm vào xương cốt, đau đớn xen lẫn tham lam, không biết nó phát ra từ cái chân tàn phế hay từ trái tim, làm tê liệt các dây thần kinh.

Điện thoại ném bên cạnh đột nhiên rung lên.

Bạc Thời Dư mở mắt ra, khóe môi thu hẹp lại, biết rõ không thể là cô, nhưng ngón tay vẫn siết chặt.

Tiếng rung thứ hai nhanh chóng vang lên, sau đó bắt đầu liên tục không ngừng, yêu cầu kết bạn trên WeChat và tin nhắn văn bản thi nhau nhảy ra, chứng thực thông tin và nội dung tin nhắn đa dạng chồng chất, chói lọi đâm vào vành mắt người đàn ông.

—— “Xin chào bạn học Thẩm, anh là học trưởng khoa Sân Khấu Nhạc Kịch, thực ra anh đã chú ý em từ rất lâu rồi, có thể mạo muội mời em xuống lầu được không, anh đang ở dưới ký túc xá của em, mang theo trà sữa và đồ ăn khuya, mời cả ký túc xá của em ăn.”

—— “Thẩm Hòa Ninh, tôi theo đuổi cậu nửa năm cậu cũng chưa từng liếc mắt nhìn tôi lấy một lần, hôm nay lại cùng lúc cho nhiều người số điện thoại như vậy? Còn đổi số nữa? Chẳng lẽ tôi nhất định phải thắp nến thành hình trái tim, quỳ xuống đất cầu xin cậu, cậu mới có thể ra ngoài với tôi một lần hay sao?”

—— “Ninh bảo, tớ là fans của cậu, tớ đảm bảo cậu chắc chắn sẽ nổi tiếng, khi rời khỏi trường học cậu còn có thể nhớ tớ hay không, mỗi lần cậu múa tớ đều đứng phía trước, trong điện thoại cũng đầy ảnh và ảnh chụp màn hình của cậu.”

—— “Thẩm Hòa Ninh, cậu mau chóng add WeChat của tôi, những món quà tôi bí mật tích cóp cho cậu con mẹ nó không thể chất đống được nữa.”

—— “Chấp nhận yêu cầu của tôi, xuống dưới ăn với tôi bữa cơm, ngày mai tôi dẫn em đi mua xe, tối nay gặp mặt tôi sẽ trực tiếp đưa thẻ cho em.”

Bạc Thời Dư rũ mắt đọc, không khí trong xe đông cứng như nước đọng, điện thoại trong tay anh vẫn tiếp tục rung, nội dung càng ngày càng quá đáng, tựa như không biết mệt mà mỏi bức bách kẻ điên cuồng cực đoan trốn bên dưới thể xác này.

Cho đến khi có người gan lớn trực tiếp gọi điện thoại tới, dãy số xa lạ xuất hiện cực kỳ chói mắt trên màn hình, Bạc Thời Dư cười chế nhạo một tiếng ngắn ngủi, đốt ngón tay trắng bệch trên mép di động.

Bọn họ tới nói cho anh biết, chứng minh cho anh thấy, sự tồn tại của anh có cũng được mà không có cũng chẳng sao, xung quanh cô toàn là những người khác giới, người muốn theo đuổi cô nhiều không đếm xuể, cho dù rời khỏi anh, cho dù anh bất mãn về Triển Lăng, cô cũng có vô số lựa chọn mới, đúng không?

Ninh Ninh cố ý không muốn cho anh sống.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bạc Thời Dư vuốt thật mạnh để kết nối, nam sinh trẻ tuổi run rẩy kích động tới mức không kềm chế được: “Thẩm Hòa Ninh, hiện tại tôi ——”

Cậu ta mới nói được vài từ, đã bị một giọng nói lạnh lùng thấu xương giống như ra lệnh ngắt lời.

“Lập một nhóm chat, thông báo cho tất cả những người nhận được số điện thoại này, bất cứ ai muốn trêu chọc Thẩm Hòa Ninh, đều cút hết đi.”

-

Ngoại trừ buổi tối hôm trước trả lời bình luận kia, Thẩm Hòa Ninh cũng không chú ý đến việc, rốt cuộc bài múa solo trên tài khoản video ngắn của trường học đã lên men đến mức nào.

Chỉ tới khi đêm nay, cổng trường bị vây kín bất thường, cô mới nhớ ra xem một chút, không ngờ số liệu đã lên tới một con số mà cô không thể tưởng tượng nổi.

Các bạn cùng phòng phấn khích thay cô: “Lần này chắc chắn Ninh Ninh sẽ nổi tiếng! Tớ nghe nói hôm nay đã có đoàn phim đến liên hệ với trường học, còn có trailer của bộ phim lần trước, có vẻ như sẽ được ra mắt trong vài ngày tới, đến lúc đó chậc chậc ——”

“Ninh Ninh, nếu thật sự có đoàn phim tới tìm, cậu có tham gia hay không” Ba người quan tâm hỏi “Rất nhiều học tỷ hao hết sức lực cũng không thể tiến vào giới giải trí, hiện tại đối với cậu, chuyện đó lại dễ dàng như trở bàn tay.”

Thái độ Thẩm Hòa Ninh không thay đổi, lắc đầu nói: “Tớ chỉ nhảy múa thôi.”

Các bạn cùng phòng im lặng một lúc, sau đó đồng loạt vỗ tay tán thưởng: “Tớ đã nghe và chứng kiến rất nhiều trường hợp trong trường, hầu hết mọi người đều một lòng một dạ bò vào giới giải trí bò, muốn nổi tiếng và kiếm tiền, mà quên mất mình đang học ngành gì.”

Thẩm Hòa Ninh dừng một chút, chớp chớp đôi mắt vô tội: “Cái đó, nhảy múa quan trọng, kiếm tiền cũng quan trọng, có việc nào mà không cần phức tạp như tiến vào giới giải trí, nhưng vẫn có thể kiếm tiền nhanh chóng hay không?”

Cô thực sự nóng lòng muốn kiếm tiền, ít nhất phải kiếm được một phần trước, giao số tiền đó cho Bạc Thời Dư, bù đắp lại những năm tháng mà anh đã nuôi lớn cô, dùng vàng thật bạc trắng để kích thích anh.

Từ kho lưu trữ của các bạn cùng phòng, Thẩm Hòa Ninh lại chọn thêm hai học trưởng đặt hàng, thuộc trường Đại Học Chính Trị Pháp Luật và trường Đại Học Khoa Học Công Nghệ, hai người đều đã tốt nghiệp, gia cảnh tốt đẹp, năng lực xuất chúng, diện mạo cũng không có gì để bắt bẻ, chỉ là cảm thấy phiền phức khi bị người nhà thúc giục có bạn gái, thế nên bọn họ cũng ra giá đặc biệt hào phóng.

Thẩm Hòa Ninh rất thích chủ đơn hàng như vậy, cô quyết định, buổi trưa và buổi tối trong vòng một ngày kế tiếp, cô sẽ tách ra giải quyết thoả đáng cả hai người.

Miệng cô vừa ngọt ngào lại ngoan ngoãn, phụ huynh chỉ hận không thể ôm cô gọi con gái, sau đó vừa ra khỏi cửa cô một đao cắt đứt với các học trưởng, từ chối ý tứ tiến thêm một bước để kết giao, tất cả đều được xếp vào kho “Bạn trai cũ”.

Tích cóp như vậy, kết hợp với quá khứ, tổng cộng cũng có năm sáu người.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chiều Hư Em

Số ký tự: 0