Cho Tớ Mượn Bài Tập Chép Với!!!
Đánh giá:
9.2
/10 từ 37 lượt
Đọc truyện Cho Tớ Mượn Bài Tập Chép Với!!! ra chương mới nhất Chương 133, 134, 135 - DocTruyen.Pro. Cho Tớ Mượn Bài Tập Chép Với!!! - Bán Tiệt Bạch Thái
Giới thiệu truyện ngôn tình cuốn hút này:
Bão vừa qua khỏi, nhiệt độ ngày thứ hai lại tăng lên, toàn bộ trường học bị bao phủ bởi sự oi bức, khó chịu.
Trương Lam từ trên xe bước xuống, lưng đeo túi sách, miệng còn ngậm kẹo que, nhìn trường trung học trọng điểm, cô xoa trán một cái.
Cũng không biết ba cô đang suy nghĩ gì.
Cô rõ ràng ở Thanh Diệp học rất tốt, sao lại muốn đem cô ném đến nơi này.
Nói đến để rèn luyện?
- ----
Còn đặc biệt tìm một người trông chừng đưa cô vào.
Người còn chưa đến chỗ giáo vị, một lão sư tóc hoa râm liền đi ra, trong tay cầm danh sách, vừa nhìn thấy cô, nhất thời nở nụ cười tươi: " Là Trương Lam sao?"
Trương Lam đem kẹo que cắn nát, vội vàng để trong miệng ngậm, sau đó ném que xuống dưới, nhét vào trong túi, cười nói: " Đúng vậy, thầy, là em."
Tề Hoành gật gật đầu, hướng về phía sau cô nhìn thoáng qua, Trương Lam biết ông đang tìm cái gì, liền nhanh miệng nói: "Thầy, mẹ em không có thời gian, chỉ có mình em tới, cha em, ông ấy cũng rất bận."
"Nga nga nga, như vậy a, đi, đi, tôi đưa em đến lớp." Tề Hoành mỉm cười, thái độ nhiệt tình, thành tích của Trương Lam không quá cao, nhưng ba cô hỗ trợ không ít tiền xây mới thư viện.
"Cám ơn thầy giáo." Trương Lam rất là lễ phép.
Tề hoành nghĩ chung quy là nữ sinh, vẫn phải quản lý tốt một chút.
Nói xong liền đưa cô lên lớp, lúc này tiếng chuông vừa vang, học sinh rối rít đi vào lớp, Trương Lam cắn nát kẹo trong miệng, ánh mắt đánh giá chung quanh.
So với trường Thanh Diệp, nơi đây có chút cũ kỹ.
Học sinh cũng rất quy củ, cô bĩu môi, có chút nhàm chán ngáp một cái.
Giới thiệu truyện ngôn tình cuốn hút này:
Bão vừa qua khỏi, nhiệt độ ngày thứ hai lại tăng lên, toàn bộ trường học bị bao phủ bởi sự oi bức, khó chịu.
Trương Lam từ trên xe bước xuống, lưng đeo túi sách, miệng còn ngậm kẹo que, nhìn trường trung học trọng điểm, cô xoa trán một cái.
Cũng không biết ba cô đang suy nghĩ gì.
Cô rõ ràng ở Thanh Diệp học rất tốt, sao lại muốn đem cô ném đến nơi này.
Nói đến để rèn luyện?
- ----
Còn đặc biệt tìm một người trông chừng đưa cô vào.
Người còn chưa đến chỗ giáo vị, một lão sư tóc hoa râm liền đi ra, trong tay cầm danh sách, vừa nhìn thấy cô, nhất thời nở nụ cười tươi: " Là Trương Lam sao?"
Trương Lam đem kẹo que cắn nát, vội vàng để trong miệng ngậm, sau đó ném que xuống dưới, nhét vào trong túi, cười nói: " Đúng vậy, thầy, là em."
Tề Hoành gật gật đầu, hướng về phía sau cô nhìn thoáng qua, Trương Lam biết ông đang tìm cái gì, liền nhanh miệng nói: "Thầy, mẹ em không có thời gian, chỉ có mình em tới, cha em, ông ấy cũng rất bận."
"Nga nga nga, như vậy a, đi, đi, tôi đưa em đến lớp." Tề Hoành mỉm cười, thái độ nhiệt tình, thành tích của Trương Lam không quá cao, nhưng ba cô hỗ trợ không ít tiền xây mới thư viện.
"Cám ơn thầy giáo." Trương Lam rất là lễ phép.
Tề hoành nghĩ chung quy là nữ sinh, vẫn phải quản lý tốt một chút.
Nói xong liền đưa cô lên lớp, lúc này tiếng chuông vừa vang, học sinh rối rít đi vào lớp, Trương Lam cắn nát kẹo trong miệng, ánh mắt đánh giá chung quanh.
So với trường Thanh Diệp, nơi đây có chút cũ kỹ.
Học sinh cũng rất quy củ, cô bĩu môi, có chút nhàm chán ngáp một cái.