Chơi Độc
Đánh giá:
8.5
/10 từ 17 lượt
Đọc truyện Chơi Độc ra chương mới nhất Chương 96, 97, 98 - DocTruyen.Pro. Chơi Độc - Kim Bính
Giới thiệu truyện ngôn tình hấp dẫn này:
Trong gần mười chín năm cuộc đời của Tôn Hồi chỉ trải qua ba chuyện lớn: Chuyện thứ nhất là năm tám tuổi cô từ quê lên thành phố; chuyện thứ hai là năm cô mười bảy tuổi, chị gái Tôn Địch gả cho một anh nhà giàu đẹp trai; chuyện thứ ba là năm mười tám tuổi cô thi đỗ vào khoa Sinh, đại học Giang. Có điều cái này không phải là điểm quan trọng, mà quan trọng là anh rể nhà giàu đẹp trai của Tôn Hồi khen thưởng cô ba vạn, đây là khoản tiền 'kếch sù' đầu tiên cô có được trong đời.
Giờ, cô sắp trải qua chuyện lớn thứ tư.
Khi đó, Tôn Hồi mua bốn cây cần tây từ trong tay bác gái ở nhà ăn, cô ngồi trên ghế nhựa cắn 'rau ráu', nhai nhai được chục cái thì thật sự không thể nuốt nổi nữa, cô lại nhổ vào trong khay cơm.
Tạ Kiều Kiều và Thái Nhân Duy ngẩn tò te.
"Mùi vị thế nào?" Thái Nhân Duy tò mò.
Tôn Hồi đáp với vẻ thâm thù đại hận: "Mày thử xem!", rồi đưa cọng cần tây qua cho cô bạn. Thái Nhân Duy vội vàng xua tay. Tôn Hồi 'phì phì' vài phát, nhổ bã cần tây ra và cầm canh lên uống một ngụm.
Tạ Kiều Kiều ngưỡng mộ tinh thần thực nghiệm của Tôn Hồi, cô nàng lùa cả mấy miếng cơm còn lại vào trong, bàn tay rảnh rỗi giơ lên ngón cái.
Tôn Hồi to gan lắm. Sau Tết âm lịch, cô tăng năm, sáu cân, trên mặt nhiều thêm một lớp thịt nõn nà. Không biết nghe được từ đâu là ăn cần tây thì mặt có thể gầy đi, vừa tan học cô liền chạy ngay đến nhà ăn tìm kiếm, cũng chẳng sợ còn dính thuốc trừ sâu. Tất nhiên, không phải Tạ Kiều Kiều ám chỉ Tôn Hồi 'to gan' bởi lẽ này, mà là---Tạ Kiều Kiều không nhịn nổi quan sát Tôn Hồi, nhỏ giọng nói: "Mày bảo mày mặc đồ ngủ tới nhà ăn cũng thôi đi, còn mặc đồ ngủ lên lớp, thầy giáo nhìn mày chằm chằm mấy lần kìa!"
Giới thiệu truyện ngôn tình hấp dẫn này:
Trong gần mười chín năm cuộc đời của Tôn Hồi chỉ trải qua ba chuyện lớn: Chuyện thứ nhất là năm tám tuổi cô từ quê lên thành phố; chuyện thứ hai là năm cô mười bảy tuổi, chị gái Tôn Địch gả cho một anh nhà giàu đẹp trai; chuyện thứ ba là năm mười tám tuổi cô thi đỗ vào khoa Sinh, đại học Giang. Có điều cái này không phải là điểm quan trọng, mà quan trọng là anh rể nhà giàu đẹp trai của Tôn Hồi khen thưởng cô ba vạn, đây là khoản tiền 'kếch sù' đầu tiên cô có được trong đời.
Giờ, cô sắp trải qua chuyện lớn thứ tư.
Khi đó, Tôn Hồi mua bốn cây cần tây từ trong tay bác gái ở nhà ăn, cô ngồi trên ghế nhựa cắn 'rau ráu', nhai nhai được chục cái thì thật sự không thể nuốt nổi nữa, cô lại nhổ vào trong khay cơm.
Tạ Kiều Kiều và Thái Nhân Duy ngẩn tò te.
"Mùi vị thế nào?" Thái Nhân Duy tò mò.
Tôn Hồi đáp với vẻ thâm thù đại hận: "Mày thử xem!", rồi đưa cọng cần tây qua cho cô bạn. Thái Nhân Duy vội vàng xua tay. Tôn Hồi 'phì phì' vài phát, nhổ bã cần tây ra và cầm canh lên uống một ngụm.
Tạ Kiều Kiều ngưỡng mộ tinh thần thực nghiệm của Tôn Hồi, cô nàng lùa cả mấy miếng cơm còn lại vào trong, bàn tay rảnh rỗi giơ lên ngón cái.
Tôn Hồi to gan lắm. Sau Tết âm lịch, cô tăng năm, sáu cân, trên mặt nhiều thêm một lớp thịt nõn nà. Không biết nghe được từ đâu là ăn cần tây thì mặt có thể gầy đi, vừa tan học cô liền chạy ngay đến nhà ăn tìm kiếm, cũng chẳng sợ còn dính thuốc trừ sâu. Tất nhiên, không phải Tạ Kiều Kiều ám chỉ Tôn Hồi 'to gan' bởi lẽ này, mà là---Tạ Kiều Kiều không nhịn nổi quan sát Tôn Hồi, nhỏ giọng nói: "Mày bảo mày mặc đồ ngủ tới nhà ăn cũng thôi đi, còn mặc đồ ngủ lên lớp, thầy giáo nhìn mày chằm chằm mấy lần kìa!"