Hai O tâm sự
Thương Linh
2024-11-21 23:22:09
“Em thất bại rồi.” Just như người mất hồn bắt lấy cánh tay Celin, miệng lẩm bẩm: “Hết thật rồi.”
Giọng điệu phán xét của Hein vang lên bên cạnh: “Ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng, đừng xô đẩy Celin.”
Song, khiêu khích của anh họ cũng không thể kích thích sức chiến đấu của Omega lông vàng. Cậu khẽ tựa đầu lên vai Celin, giọng mơ màng: “Em lại thất tình rồi.”
Celin: “Trước nhất phải yêu đương mới tính là thất tình được. Just à... cậu nói đã xảy ra chuyện gì trước đi.”
Just chớp mắt, gương mặt có hơi thảm thương.
“Anh dâu, có phải trông em không giống một Omega không?”
Hein: “Tao rút lại câu nhận xét mày hồi xưa, không ai giống Omega hơn mày cả.”
Celin: “...”
Nũng nịu khóc lóc kể lể, lôi kéo Omega khác tâm sự chuyện tình cảm, sống hệt như một Omega tuổi mới lớn đa sầu đa cảm.
—— Haizz
Celin sờ mái tóc ngắn đã nhuộm vàng trở lại của Just, lặng lẽ an ủi.
Just phối hợp cọ cọ vào lòng bàn tay.
Hein: “...”
Alpha lẳng lặng chăm chú nhìn tư thế tâm sự của hai Omega. Hắn điều chỉnh lại dáng ngồi như là có chuyện muốn nói.
Celin liếc mắt nhìn, Alpha nháy mắt liền ngậm miệng.
“Vậy mà em thua Malawi.” Cảm xúc của Just rất bất ổn: “Em vậy mà thua một Alpha.”
Bỗng nhiên Celin có dự cảm không lành.
“Trước kia em đã thấy quan hệ giữa El và Malawi hơi quá thân thiết nhưng em không ngờ rằng bọn họ là mối quan hệ AA đó.” Đôi mắt Just bất lực mở to: “El hoàn toàn trở mặt với em vì anh ta!”
Celin: “...”
Hein: “...”
Celin bình tĩnh lại trước, hỏi: “Sao lại nói vậy?”
“Em bảo El là em sốt rồi, kết quả là cậu ấy dẫn Malawi đến cùng. Chắc là đồ tồi kia sợ em cướp mất El nên luôn chen vào giữa em và El.” Just buồn bã: “Em ngứa mắt bảo anh ta cút đi thì bị El bắt gặp. Thế là bọn họ... hai người bọn họ ở trước mặt em...”
Hein: “Hôn môi á?”
Just nhìn hắn bằng ánh mắt hình viên đạn: “Đương nhiên không phải!”
Hein: “...”
“Nhưng cũng không khác mấy.” Just khó chịu chui rúc vào lòng Celin: “El mắng em một trận, còn nói nếu em cứ đối xử với Malawi như thế thì sau này đừng nhìn mặt cậu ấy nữa.”
Celin: “...”
Just: “Sau đó hai người liền về chung với nhau.”
Celin nghi ngờ hỏi: “Nhưng chuyện này cũng không thể chứng minh hai người họ...”
“Tức nhất là đồ tồi Malawi còn xách canh gà El hầm cho em đi mất! Đồ bổ của người bệnh anh ta cũng không tha!” Lúc nhắc tới Malawi, gương mặt Just phớt hồng vì tức giận, nắm tay siết chặt phảng phất như một chiến binh anh dũng đang trong cơn thịnh nộ: “Nhất định là anh ta ghen ghét! Đó là canh gà do chính tay El hầm... Em mới húp được một miếng nhỏ thôi, ờ thì, tuy mùi vị cũng không ngon lắm.”
Hein ngồi tựa lên ghế dựa: “Trong bếp còn dư canh gà đấy, tự đi hâm lên húp rồi về nhà ngủ nghỉ đi, ngoan nào.”
Just khó tin: “Đây là vấn đề của canh gà à?”
Hein: “Ờ, lúc giả bệnh thì cứ nằm yên là được. Ai lại hùng hùng hổ hổ đi bắt nạt một Alpha đáng thương nhưng mày?”
Just bất mãn: “Sao anh cứ xen vào chỗ Omega đang tâm sự hoài vậy?”
Trong đầu Omega chật lóe lên suy nghĩ, rốt cuộc đã tìm được mấu chốt của thất bại lần này: “Chuyện đã sai ngay từ lúc bắt đầu! Em không nên nghe lời đề nghị giả bệnh từ một Alpha! Anh ở đây chỉ toàn quấy nhiễu suy nghĩ của bọn em thôi!”
Celin: “...” Không muốn cảm ơn lắm.
Hein nhấc tay đầu hàng, quyết định rời khỏi cuộc trò chuyện.
Bấy giờ Just quay đầu đối diện với Celin, mắt lấp lánh trông ngóng: “Anh dâu ơi, anh có cách nào không ạ?”
Celin yên lặng chốc lát, một lúc lâu sau mới gật đầu: “Ừm, có một cách.”
Mắt Just sáng lên, ngay cả Hein cũng tò mò nhìn sang.
“Đợi anh một chút.” Celin đẩy cái đầu đang tựa trên vai ra, xoay người vào thư phòng cầm ra ba tấm danh thiếp nói: “Có lẽ ba người này sẽ giúp được cậu.”
Just nhận lấy danh thiếp: “Louis Ansecy, Desai Doron, Penryn Wei?”
Hein: “...” Những cái tên quen thuộc được đọc ra khiến Alpha sang chấn ngay lập tức.
Celin nghiêm túc nói: “Bọn họ là dân chuyên trong lĩnh vực này, vấn đề của cậu trong mắt họ chỉ là chuyện nhỏ.”
Just: “Thật à?”
Celin ừ một tiếng khẳng định.
Hein co rút khóe miệng: Hắn cảm thấy mấy ông bạn của mình cũng không đáng tin cho lắm đâu. Lấy ví dụ như Desai đến nay vẫn chưa quen được BO nào đi, vấn đề tình cảm của người có số FA như này không thể chỉ dăm ba phương án là giải quyết được.
—— Nhưng dáng vẻ Omega nhà mình nghiêm túc lừa bạn nhỏ trông vô cùng đáng yêu, thế nên hắn bèn sung sướng giữ yên lặng.
Just nghiêm túc nhận lấy danh thiếp.
“Cảm ơn anh dâu.” Cậu nở nụ cười đầu tiên từ khi bước vào cửa, sau đó liền thẹn thùng nói: “Thật ra... còn chuyện này nữa.”
Celin nheo mắt nhưng sắc mặt vẫn bình tĩnh: “Cậu nói đi.”
Just: “Hồi trưa em ghé nhà ông ăn ké thì có nghe bác quản gia nói cuối tuần này ông mời Malawi đến nhà chơi. Em muốn...”
Hein: “Đánh cậu ta một trận à?”
Just có hơi động lòng nhưng vẫn lắc đầu: “Ông còn mời cháu gái của bạn thân đến, hình như là muốn làm mai cho Malawi. Em cảm thấy đây là một cơ hội.”
Celin: “...”
Hein: “...”
Just nói say sưa thì chợt nhận ra biểu cảm kỳ quái của hai người, khó hiểu: “Sao thế?”
Celin gian nan nói: “Cậu nói tiếp đi.”
Biểu cảm của Just nghiêm túc lên: “Em nghi Malawi thật sự có ý với El, mà hình như El cũng có ý với Malawi. Không thể mặc kệ mọi chuyện tiếp diễn thì cách tốt nhất là ngăn chặn triệt để khả năng của hai người.”
Celin: “...”
Just bắt lấy tay Celin: “Anh dâu, anh giúp em nhé?”
Celin chớp mắt mấy cái: “Giúp, giúp cái gì?”
Just: “Làm mai Malawi cho Liliane!”
Trong đầu Celin như có mấy vạn con ngựa đang phi nhanh, nhất thời không biết nên mở miệng từ đâu trước.
“Liliane?”
Just: “Dạ đúng rồi, là cái cô Liliane trước đó gây hấn với RE đó. Cũng vì chuyện này nên ông ngoại cô ta liên hệ riêng với ông ngỏ ý xin lỗi, xem như nể mặt tình bạn lâu năm của hai người.”
Hein: “Không phải là Anlyly à?”
Không ai thèm phản ứng hắn.
“Nếu không có thành kiến thì Malawi tạm coi như một Alpha không tệ, chúng ta làm vậy cũng không thể nói là hại cháu gái của bạn thân ông được.” Just nói.
Celin chợt cảm thấy mình xong rồi.
Dường như Hein còn ngại chuyện chưa đủ to: “Mày nói cũng có lý đấy.”
Just cảnh giác: “Em không cần một Alpha đồng tình!”
Hein cười cười.
Celin nói: “Được, vậy hẹn gặp lại hôm đó, ngủ ngon.”
Just: “À thì... canh gà ở đâu ạ?” Cậu sờ bụng: “Lúc nãy không có tâm trạng ăn cơm nên giờ em hơi đói.”
Chồng chồng Calvid: “...”
Vất vả lắm mới tiễn được bóng đèn đi đã là chuyện của một tiếng sau.
Trước khi đi, Omega tóc vàng còn ôm chặt anh dâu đáng tin cậy một cái, gương mặt không còn chút khổ sở như khi đến.
“Anh dâu đúng là ngọn đèn soi sáng cuộc đời em! Là niềm tin của em, là người thầy em tin tưởng nhất!”
Nhận được lời khen, Celin vô cùng lo lắng bất an, nhắc nhở: “Lần tới gặp Malawi, cậu nên bình tĩnh một chút.”
Just ngẩn người, yên lặng một lát rồi gật đầu: “Dạ, em sẽ cố gắng!”
Không biết lần này phương hướng Just cố gắng sẽ thế nào, Celin mặt không đổi sắc vỗ vai Omega: “Cố lên nhé!”
Just cuối cùng cũng đi.
Hein từ đằng sau cửa kéo bạn đời đang tiễn người về, bất mản: “Em chiều thằng ranh đấy quá.”
Hắn tựa đầu lên vai Celin, kháng nghị: “Nó không còn là trẻ con nữa, người trưởng thành với nhau vẫn nên giữ khoảng cách thích hợp.” Hắn tạm dừng nửa giây, híp mắt: “Trừ bạn đời ra.”
Celin: “Có vẻ như cậu ấy không ý thức được vấn đề ở đâu.”
“Ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê mà.” Hein thì thầm: “Hừ! Đừng nhắc cho nó biết, chuyện thế này phải để đương sự tự mình phát hiện.”
Vẻ mặt Celin phức tạp, ngoảnh đầu nhìn góc nghiên của Hein như là đang nhìn kỹ Alpha nhà mình lại lần nữa.
Hein ý thức được không đúng, lập tức tất bổ sung: “Đương nhiên là một người anh, tôi sẽ không mặc kệ người khác bắt nạt nó.”
Celin yên lặng một lúc: “Gần đây anh... thay đổi rất nhiều.”
Hein: “Hửm?”
Celin đẩy cái đầu trên vai ra, xoay người lẳng lặng nhìn chăm chú gương mặt cực kỳ đứng đắn của Hein, mấp máy môi: “Không, không có gì.”
Ý cười trên mặt Hein dần lộ rõ, hắn không bỏ qua đề tài này, hỏi dồn: “Có phải ngày càng giống dáng vẻ trước khi tôi mất trí nhớ không?”
Celin: “...”
—— Không hề.
Bất kể là Hein Calvid ở giai đoạn nào cũng không như vậy.
Celin không nói ra: Lúc trước sau khi Hein biết được thằng nhóc Just phân hóa thành Omega, hắn luôn ra dáng anh lớn chững chạc uy phong, sẽ không làm ra hành vi trẻ trâu như hóng hớt drama của em họ, càng không châm ngòi thổi gió góp ý xấu.
Hay... đây mới là tính cách thật của Hein?
Ẩn giấu đằng sau vẻ ngoài oai phong của Alpha thường ngày vô cùng cẩn trọng. Nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, có lẽ Celin sẽ mãi không biết được sâu trong thâm tâm của đối phương còn cất giấu tính cách xấu xa và hóng hớt drama.
Cậu thấy tiếc thay cho Just.
Không có lấy một Omega cha chú đáng tin dẫn dắt, chỉ có thể lần mò theo đuổi tình yêu của mình.
Đầu tiên là trút hết tâm sự với người ông Alpha, kết quả ngoảnh đầu đã bị truyền ra ngoài. Hiện tại còn gặp phải người anh họ Alpha ác liệt hóng hớt, làm anh dâu mà Just tin tưởng nhất, không hiểu sao Celin chợt sinh ra cảm giác trăn trở.
“Chẳng phải chính em cũng đưa số liên lạc của bọn Lão Lộ và Đại Béo cho Just à?” Hein nhỏ giọng bóc trần hành vi không đáng tin của Celin khiến Omega trầm mặc mấy phút liền.
Giọng điệu phán xét của Hein vang lên bên cạnh: “Ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng, đừng xô đẩy Celin.”
Song, khiêu khích của anh họ cũng không thể kích thích sức chiến đấu của Omega lông vàng. Cậu khẽ tựa đầu lên vai Celin, giọng mơ màng: “Em lại thất tình rồi.”
Celin: “Trước nhất phải yêu đương mới tính là thất tình được. Just à... cậu nói đã xảy ra chuyện gì trước đi.”
Just chớp mắt, gương mặt có hơi thảm thương.
“Anh dâu, có phải trông em không giống một Omega không?”
Hein: “Tao rút lại câu nhận xét mày hồi xưa, không ai giống Omega hơn mày cả.”
Celin: “...”
Nũng nịu khóc lóc kể lể, lôi kéo Omega khác tâm sự chuyện tình cảm, sống hệt như một Omega tuổi mới lớn đa sầu đa cảm.
—— Haizz
Celin sờ mái tóc ngắn đã nhuộm vàng trở lại của Just, lặng lẽ an ủi.
Just phối hợp cọ cọ vào lòng bàn tay.
Hein: “...”
Alpha lẳng lặng chăm chú nhìn tư thế tâm sự của hai Omega. Hắn điều chỉnh lại dáng ngồi như là có chuyện muốn nói.
Celin liếc mắt nhìn, Alpha nháy mắt liền ngậm miệng.
“Vậy mà em thua Malawi.” Cảm xúc của Just rất bất ổn: “Em vậy mà thua một Alpha.”
Bỗng nhiên Celin có dự cảm không lành.
“Trước kia em đã thấy quan hệ giữa El và Malawi hơi quá thân thiết nhưng em không ngờ rằng bọn họ là mối quan hệ AA đó.” Đôi mắt Just bất lực mở to: “El hoàn toàn trở mặt với em vì anh ta!”
Celin: “...”
Hein: “...”
Celin bình tĩnh lại trước, hỏi: “Sao lại nói vậy?”
“Em bảo El là em sốt rồi, kết quả là cậu ấy dẫn Malawi đến cùng. Chắc là đồ tồi kia sợ em cướp mất El nên luôn chen vào giữa em và El.” Just buồn bã: “Em ngứa mắt bảo anh ta cút đi thì bị El bắt gặp. Thế là bọn họ... hai người bọn họ ở trước mặt em...”
Hein: “Hôn môi á?”
Just nhìn hắn bằng ánh mắt hình viên đạn: “Đương nhiên không phải!”
Hein: “...”
“Nhưng cũng không khác mấy.” Just khó chịu chui rúc vào lòng Celin: “El mắng em một trận, còn nói nếu em cứ đối xử với Malawi như thế thì sau này đừng nhìn mặt cậu ấy nữa.”
Celin: “...”
Just: “Sau đó hai người liền về chung với nhau.”
Celin nghi ngờ hỏi: “Nhưng chuyện này cũng không thể chứng minh hai người họ...”
“Tức nhất là đồ tồi Malawi còn xách canh gà El hầm cho em đi mất! Đồ bổ của người bệnh anh ta cũng không tha!” Lúc nhắc tới Malawi, gương mặt Just phớt hồng vì tức giận, nắm tay siết chặt phảng phất như một chiến binh anh dũng đang trong cơn thịnh nộ: “Nhất định là anh ta ghen ghét! Đó là canh gà do chính tay El hầm... Em mới húp được một miếng nhỏ thôi, ờ thì, tuy mùi vị cũng không ngon lắm.”
Hein ngồi tựa lên ghế dựa: “Trong bếp còn dư canh gà đấy, tự đi hâm lên húp rồi về nhà ngủ nghỉ đi, ngoan nào.”
Just khó tin: “Đây là vấn đề của canh gà à?”
Hein: “Ờ, lúc giả bệnh thì cứ nằm yên là được. Ai lại hùng hùng hổ hổ đi bắt nạt một Alpha đáng thương nhưng mày?”
Just bất mãn: “Sao anh cứ xen vào chỗ Omega đang tâm sự hoài vậy?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong đầu Omega chật lóe lên suy nghĩ, rốt cuộc đã tìm được mấu chốt của thất bại lần này: “Chuyện đã sai ngay từ lúc bắt đầu! Em không nên nghe lời đề nghị giả bệnh từ một Alpha! Anh ở đây chỉ toàn quấy nhiễu suy nghĩ của bọn em thôi!”
Celin: “...” Không muốn cảm ơn lắm.
Hein nhấc tay đầu hàng, quyết định rời khỏi cuộc trò chuyện.
Bấy giờ Just quay đầu đối diện với Celin, mắt lấp lánh trông ngóng: “Anh dâu ơi, anh có cách nào không ạ?”
Celin yên lặng chốc lát, một lúc lâu sau mới gật đầu: “Ừm, có một cách.”
Mắt Just sáng lên, ngay cả Hein cũng tò mò nhìn sang.
“Đợi anh một chút.” Celin đẩy cái đầu đang tựa trên vai ra, xoay người vào thư phòng cầm ra ba tấm danh thiếp nói: “Có lẽ ba người này sẽ giúp được cậu.”
Just nhận lấy danh thiếp: “Louis Ansecy, Desai Doron, Penryn Wei?”
Hein: “...” Những cái tên quen thuộc được đọc ra khiến Alpha sang chấn ngay lập tức.
Celin nghiêm túc nói: “Bọn họ là dân chuyên trong lĩnh vực này, vấn đề của cậu trong mắt họ chỉ là chuyện nhỏ.”
Just: “Thật à?”
Celin ừ một tiếng khẳng định.
Hein co rút khóe miệng: Hắn cảm thấy mấy ông bạn của mình cũng không đáng tin cho lắm đâu. Lấy ví dụ như Desai đến nay vẫn chưa quen được BO nào đi, vấn đề tình cảm của người có số FA như này không thể chỉ dăm ba phương án là giải quyết được.
—— Nhưng dáng vẻ Omega nhà mình nghiêm túc lừa bạn nhỏ trông vô cùng đáng yêu, thế nên hắn bèn sung sướng giữ yên lặng.
Just nghiêm túc nhận lấy danh thiếp.
“Cảm ơn anh dâu.” Cậu nở nụ cười đầu tiên từ khi bước vào cửa, sau đó liền thẹn thùng nói: “Thật ra... còn chuyện này nữa.”
Celin nheo mắt nhưng sắc mặt vẫn bình tĩnh: “Cậu nói đi.”
Just: “Hồi trưa em ghé nhà ông ăn ké thì có nghe bác quản gia nói cuối tuần này ông mời Malawi đến nhà chơi. Em muốn...”
Hein: “Đánh cậu ta một trận à?”
Just có hơi động lòng nhưng vẫn lắc đầu: “Ông còn mời cháu gái của bạn thân đến, hình như là muốn làm mai cho Malawi. Em cảm thấy đây là một cơ hội.”
Celin: “...”
Hein: “...”
Just nói say sưa thì chợt nhận ra biểu cảm kỳ quái của hai người, khó hiểu: “Sao thế?”
Celin gian nan nói: “Cậu nói tiếp đi.”
Biểu cảm của Just nghiêm túc lên: “Em nghi Malawi thật sự có ý với El, mà hình như El cũng có ý với Malawi. Không thể mặc kệ mọi chuyện tiếp diễn thì cách tốt nhất là ngăn chặn triệt để khả năng của hai người.”
Celin: “...”
Just bắt lấy tay Celin: “Anh dâu, anh giúp em nhé?”
Celin chớp mắt mấy cái: “Giúp, giúp cái gì?”
Just: “Làm mai Malawi cho Liliane!”
Trong đầu Celin như có mấy vạn con ngựa đang phi nhanh, nhất thời không biết nên mở miệng từ đâu trước.
“Liliane?”
Just: “Dạ đúng rồi, là cái cô Liliane trước đó gây hấn với RE đó. Cũng vì chuyện này nên ông ngoại cô ta liên hệ riêng với ông ngỏ ý xin lỗi, xem như nể mặt tình bạn lâu năm của hai người.”
Hein: “Không phải là Anlyly à?”
Không ai thèm phản ứng hắn.
“Nếu không có thành kiến thì Malawi tạm coi như một Alpha không tệ, chúng ta làm vậy cũng không thể nói là hại cháu gái của bạn thân ông được.” Just nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Celin chợt cảm thấy mình xong rồi.
Dường như Hein còn ngại chuyện chưa đủ to: “Mày nói cũng có lý đấy.”
Just cảnh giác: “Em không cần một Alpha đồng tình!”
Hein cười cười.
Celin nói: “Được, vậy hẹn gặp lại hôm đó, ngủ ngon.”
Just: “À thì... canh gà ở đâu ạ?” Cậu sờ bụng: “Lúc nãy không có tâm trạng ăn cơm nên giờ em hơi đói.”
Chồng chồng Calvid: “...”
Vất vả lắm mới tiễn được bóng đèn đi đã là chuyện của một tiếng sau.
Trước khi đi, Omega tóc vàng còn ôm chặt anh dâu đáng tin cậy một cái, gương mặt không còn chút khổ sở như khi đến.
“Anh dâu đúng là ngọn đèn soi sáng cuộc đời em! Là niềm tin của em, là người thầy em tin tưởng nhất!”
Nhận được lời khen, Celin vô cùng lo lắng bất an, nhắc nhở: “Lần tới gặp Malawi, cậu nên bình tĩnh một chút.”
Just ngẩn người, yên lặng một lát rồi gật đầu: “Dạ, em sẽ cố gắng!”
Không biết lần này phương hướng Just cố gắng sẽ thế nào, Celin mặt không đổi sắc vỗ vai Omega: “Cố lên nhé!”
Just cuối cùng cũng đi.
Hein từ đằng sau cửa kéo bạn đời đang tiễn người về, bất mản: “Em chiều thằng ranh đấy quá.”
Hắn tựa đầu lên vai Celin, kháng nghị: “Nó không còn là trẻ con nữa, người trưởng thành với nhau vẫn nên giữ khoảng cách thích hợp.” Hắn tạm dừng nửa giây, híp mắt: “Trừ bạn đời ra.”
Celin: “Có vẻ như cậu ấy không ý thức được vấn đề ở đâu.”
“Ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê mà.” Hein thì thầm: “Hừ! Đừng nhắc cho nó biết, chuyện thế này phải để đương sự tự mình phát hiện.”
Vẻ mặt Celin phức tạp, ngoảnh đầu nhìn góc nghiên của Hein như là đang nhìn kỹ Alpha nhà mình lại lần nữa.
Hein ý thức được không đúng, lập tức tất bổ sung: “Đương nhiên là một người anh, tôi sẽ không mặc kệ người khác bắt nạt nó.”
Celin yên lặng một lúc: “Gần đây anh... thay đổi rất nhiều.”
Hein: “Hửm?”
Celin đẩy cái đầu trên vai ra, xoay người lẳng lặng nhìn chăm chú gương mặt cực kỳ đứng đắn của Hein, mấp máy môi: “Không, không có gì.”
Ý cười trên mặt Hein dần lộ rõ, hắn không bỏ qua đề tài này, hỏi dồn: “Có phải ngày càng giống dáng vẻ trước khi tôi mất trí nhớ không?”
Celin: “...”
—— Không hề.
Bất kể là Hein Calvid ở giai đoạn nào cũng không như vậy.
Celin không nói ra: Lúc trước sau khi Hein biết được thằng nhóc Just phân hóa thành Omega, hắn luôn ra dáng anh lớn chững chạc uy phong, sẽ không làm ra hành vi trẻ trâu như hóng hớt drama của em họ, càng không châm ngòi thổi gió góp ý xấu.
Hay... đây mới là tính cách thật của Hein?
Ẩn giấu đằng sau vẻ ngoài oai phong của Alpha thường ngày vô cùng cẩn trọng. Nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, có lẽ Celin sẽ mãi không biết được sâu trong thâm tâm của đối phương còn cất giấu tính cách xấu xa và hóng hớt drama.
Cậu thấy tiếc thay cho Just.
Không có lấy một Omega cha chú đáng tin dẫn dắt, chỉ có thể lần mò theo đuổi tình yêu của mình.
Đầu tiên là trút hết tâm sự với người ông Alpha, kết quả ngoảnh đầu đã bị truyền ra ngoài. Hiện tại còn gặp phải người anh họ Alpha ác liệt hóng hớt, làm anh dâu mà Just tin tưởng nhất, không hiểu sao Celin chợt sinh ra cảm giác trăn trở.
“Chẳng phải chính em cũng đưa số liên lạc của bọn Lão Lộ và Đại Béo cho Just à?” Hein nhỏ giọng bóc trần hành vi không đáng tin của Celin khiến Omega trầm mặc mấy phút liền.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro