Chồng Trước Dụ Hoặc
Đánh giá:
5.2
/10 từ 9 lượt
Đọc truyện Full Chồng Trước Dụ Hoặc trọn bộ dịch chuẩn nhất - DocTruyen.Pro. Bạn đang đọc truyện Chồng trước dụ hoặc của tsac giả Đào Nhạc Tư trên website đọc truyện online. Có thể làm người đàn ông để Huống Vịnh Ninh phó thác, dù phải tu ba kiếp cũng đáng.
An Húc Thần lại cố tình lạnh nhạt thờ ơ với cô, một chút quý trọng cũng không hiểu!
Tỷ lệ tình yêu của đôi bên còn kém quá xa, cô mệt mỏi, quá mệt mỏi vì tình yêu rồi….
Phải biết rằng, hôn nhân và tình yêu chỉ dựa vào một người thì không thể có kết quả.
Cho dù cô rất thương anh, nhưng không phải là bách độc bất xâm, kim cương thép vô địch đâu!
Khó khăn lắm mới cải thiện được quan hệ, cô lại phát hiện trong lòng anh có người khác?! Nếu anh không thương cô, cô đành phải buông tay, chọn cách rời đi!
***
Đối An Húc Thần mà nói, việc tiến hành cuộc hôn nhân này là một loại gông xiềng.
Anh không thể chịu được việc bị nói “Lấy vợ vì tiền”, “Dựa vào vợ vươn lên”.
Cho nên theo bản năng chống lại cô, nghĩ những lộn xộn này sẽ chứng minh bất mãn với người đó.
Không ngờ cô lại không phải thiên kim tiểu thư kiêu căng bốc đồng, vả lại còn khiến người mê mẩn.
Đang lúc anh càng ngày càng không có biện pháp lờ được cô, cuộc sống đã quen khi có cô làm bạn, trái tim cũng dần dần yêu thương cô, thì cô lại không cần anh nữa?!
Bầu trời xanh thẳm, vạn dặm không mây, gió xuân thổi nhẹ, mang theo hương hoa cỏ, màu xanh trải dài trên sân nhà, bài trí rất nhiều vài lụa mỏng và bong bóng trắng, lay động trong cơn gió nhẹ nhàng mơn man, cùng sắc hoa hồng nở rộ tuyệt đẹp, tô điểm thêm cho bầu không khí lãng mạn và vui vẻ của buổi hôn lễ này.
Những vị khách ngồi ở chính giữa, khuôn mặt đầy vẻ chúc phúc, trong khúc nhạc ấm áp ngọt ngào, quay đầu nhìn về phía người cha đang giơ tay lên, cùng cô dâu đi từng bước một trên thảm đỏ, đi về phía chú rể đang chờ ở trước mặt.
Khóe miệng An Húc Thần nhếch lên một góc ba mươi độ, nhìn cô dâu đang từng bước một lại gần chỗ anh, thứ tràn ngập trong đáy mắt không phải ý cười nhẹ nhàng, mà là lãnh đạm xa cách. Hạnh phúc dập dìu trong từng điệu nhạc, nhưng lại không lay được lòng anh. Cô dâu xinh đẹp, không hề ảnh hưởng đến tâm tình của anh. Tất cả những chuyện này, dường như chẳng liên quan gì đến anh.
Hôn nhân là tiếp diễn của tình yêu, nhưng buổi hôn lễ này, không biểu đạt cho sự kết hợp của tình yêu, mà là sự liên minh của hai tập đoàn.
Về tài sản, quy mô, tình trạng kinh doanh… So sánh mọi mặt, tiềm lực của hai tập đoàn không hề ngang nhau, trên thực tế, tập đoàn Thế An nhà anh, vì sách lược sai lầm của cha, đầu tư thất bại, lâm vào nguy cơ phá sản, nếu không có vốn để quay vòng, tâm huyết mấy chục năm này sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.
Mà anh sở dĩ có thể lạc quan như thế, còn có thể cưới một cô vợ là thiên kim tiểu thư của tập đoàn Tân Huống Kim Khống nổi danh trong nước – Huống Vịnh Ninh, là vì khi đang thỉnh cầu Tân Huống Kim Khống giúp đỡ về tài chính để thoát ra khỏi tỉnh trạng khó khăn này, thì lão tổng tài Huống Vinh Cơ đã ra điều kiện; Nói cách khác, tập đoàn Thế An muốn thuận lợi vượt qua khó khăn, thân là con trai độc nhất của An Cư, anh phải lấy hôn nhân của bản thân trao đổi.
Có lẽ, anh nên cảm tạ Huống Vinh Cơ đã ưu ái, đưa anh lên làm phò mã gia của Tân Huống Kim Thống, cưới vị tiểu công chúa mà hầu như toàn thể nam giới Đài Loan đều mơ ước, bởi vì đa số họ cho rằng dù không phấn đấu ba mươi năm… Không, phải nói cả đời ăn chơi cũng không thành vấn đề, bởi vậy anh đã giải quyết xong được rắc rối của công ty nhà mình.Đây là vận may cầu còn không được, An Húc Thần cũng không phủ nhận, nhưng lớn hơn cả cảm kích, trên cả may mắn, đó là thử thách lòng tự tôn của đàn ông.
Đối với một người đàn ông có khát vọng lý tưởng, có năng lực tài cán này mà nói, “phò mã gia”, “không phấn đấu ba mươi năm”, chắc chắn là một loại châm biếm giễu cợt hạ thấp giá trị của anh, là một gánh nặng không thể thừa nhận được…
Cho nên anh không thể dung nhập với bầu không khí vui mừng nơi đây, cho dù hiện tại đang đón lấy bàn tay mềm mại của cô dâu từ trong tay cha vợ, anh cũng không lấy có một tia cảm xúc.
Tiếp theo, cha xứ chủ trì hôn lễ cho bọn họ, sau một lúc lâu, cuối cùng cũng đến nghi lễ quan trọng nhất… “An Húc Thần, con có nguyện ý lấy Huống Vịnh Ninh làm vợ, cho dù cô ấy có gặp khó khăn, nghèo khổ, con vẫn chia sẻ đắng cay ngọt bùi cùng cô ấy, không bao giờ chia lìa không?”
Đứng không hồi lâu, đến bây giờ ngực An Húc Thần mới có cảm giác bị chấn động, cho dù anh chẳng muốn tham gia cái hôn lễ này, nhưng dưới sự thiêng liêng, anh phải nghiêm túc mà đối đầu.
“Con đồng ý.” Anh thấp giọng đáp lại.
“Huống Vịnh Ninh, con có nguyện ý gả cho An Húc Thần, cho dù anh ấy có gặp khó khăn, nghèo khổ, con vẫn chia sẻ đắng cay ngọt bùi cùng anh ấy, không bao giờ rời xa?” Huống Vịnh Ninh mở miệng, cánh môi đỏ hồng chu lên, mỉm cười vừa xinh đẹp vừa kiên định, sau đó trả lời không chút do dự. “Con đồng ý.”
Lập tức, bọn họ đọc lời thề, trao nhẫn, vén khăn voan...... Hoàn thành nghi thức thần thánh.
Dưới sự chứng kiến và chúc phúc của mọi người, An Húc Thần và Huống Vịnh Nịnh từ thời khắc này, cho dù là suy nghĩ của từng người thế nào, đã chính thức kết làm vợ chồng. Về phần cuộc sống sau này như thế nào, chỉ có trời mới biết!