Chương 212
Lam Lâm
2024-07-22 20:16:10
Tôi hơi lúng túng, muôn hỏi sứ mệnh của Tô gia là gì.
Nhưng nhìn bộ dáng đầy nghiêm nghị của cha Tô Mộc, tôi lại vừa mới nhanh miệng đồng ý, bây giờ hỏi lại thì giống như đổi ỷ vậy, không thể làm gì khác hơn là mỉm cười nuốt thắc mắc vào trong.
Nhưng còn có một vấn đề tôi không hiểu, bây giờ rõ ràng Tô gia có gia chủ, Tô Thịnh đã quản gia đình này bao nhiêu năm, còn kiếm được nhiều tiền như vậy, tại sao cha Tô Mộc còn nói chờ sau khi hoàn thành hôn lễ sẽ để tôi là gia chủ Tô gia? Cũng không phải vì sau khi kết hôn thân phận của tôi sẽ lớn hơn Tô Thịnh chứ?
Tôi đem nghi vấn này hỏi ra, cha Tô Mộc nghe vậy liền trầm mặc hồi lâu, sau đó mới nói: “Giá trị của một thầy phong thủy cũng không phải ở chồ hắn có thể kiếm được bao nhiêu tiền hay danh tiếng lớn dường nào mà là hắn có đảm đương nổi sứ mệnh trên người mình không. Thầy phong thủy sinh ra chính là vì điều hòa âm dương, ồn định hai giới, vừa không thể để cho quỷ tổn hại tới người ở dương gian, lại không thể để cho người ở dương gian sau khi chết biến thành cô hồn dã quỷ họa loạn âm phủ. Mồi thầy phong thủy đều phải tỉnh ngộ điều này, duy trì hai giới ổn định, thầy phong thủy ở Tô gia chính là như vậy! Nhưng Tô Thịnh đứa nhở này từ nhỏ thiên tư không cao, tâm tính lại không yên, thích nhất tranh cường háo thắng, những năm gần đây dựa vào xem nhà đuổi quỷ kiếm không ít tiền nhưng nó lại quên sứ mệnh của bản thân. Tô gia không thể lại do người như vậy lãnh đạo, nếu không chẳng bao lâu sẽ tàn.”
Trong nháy mắt tôi đã nhìn cha Tô Mộc với cặp mắt khác, ông ấy là lần đầu tiên đi lên dương gian lại có thể nhìn thấu triệt Tô Thịnh như vậy. Tô Thịnh quả thật không phải là người tốt lành gì, đã nhiều lần đào hố bẫy tôi, dựa vào ông ta bảo vệ hòa bình hai giới quả thật không đáng tin cậy. Ông ta giúp không ít người đuổi quỷ nhưng ông ta đuổi quỷ cũng vì tiền, hơn nữa còn nhìn gia cảnh người nọ mới nhận việc, tôi thậm chí cũng nghi ngờ có phải ông ta nhìn nhà ái có nhiều tiền sẽ nói có quỷ, sau đó chính mình lại lấy giá cao để đuổi quỷ. Cho dù có bỏ qua ân oán cá nhân thì quả thật tôi cũng thấy ông ta không xứng đáng đứng đầu một nhà.
“Vậy Tô Mộc thì sao? Anh ấy lợi hại như vậy, lại tốt như vậy, sao ba không để cho anh ấy làm gia chủ?” Tôi lại hỏi.
“Tô Mộc là quỷ, rất nhiều trận pháp hay khí vật đều không thể đụng tới, cũng không thích hợp làm gia chủ.” Cha của Tô Mộc nói.
Nhưng nhìn bộ dáng đầy nghiêm nghị của cha Tô Mộc, tôi lại vừa mới nhanh miệng đồng ý, bây giờ hỏi lại thì giống như đổi ỷ vậy, không thể làm gì khác hơn là mỉm cười nuốt thắc mắc vào trong.
Nhưng còn có một vấn đề tôi không hiểu, bây giờ rõ ràng Tô gia có gia chủ, Tô Thịnh đã quản gia đình này bao nhiêu năm, còn kiếm được nhiều tiền như vậy, tại sao cha Tô Mộc còn nói chờ sau khi hoàn thành hôn lễ sẽ để tôi là gia chủ Tô gia? Cũng không phải vì sau khi kết hôn thân phận của tôi sẽ lớn hơn Tô Thịnh chứ?
Tôi đem nghi vấn này hỏi ra, cha Tô Mộc nghe vậy liền trầm mặc hồi lâu, sau đó mới nói: “Giá trị của một thầy phong thủy cũng không phải ở chồ hắn có thể kiếm được bao nhiêu tiền hay danh tiếng lớn dường nào mà là hắn có đảm đương nổi sứ mệnh trên người mình không. Thầy phong thủy sinh ra chính là vì điều hòa âm dương, ồn định hai giới, vừa không thể để cho quỷ tổn hại tới người ở dương gian, lại không thể để cho người ở dương gian sau khi chết biến thành cô hồn dã quỷ họa loạn âm phủ. Mồi thầy phong thủy đều phải tỉnh ngộ điều này, duy trì hai giới ổn định, thầy phong thủy ở Tô gia chính là như vậy! Nhưng Tô Thịnh đứa nhở này từ nhỏ thiên tư không cao, tâm tính lại không yên, thích nhất tranh cường háo thắng, những năm gần đây dựa vào xem nhà đuổi quỷ kiếm không ít tiền nhưng nó lại quên sứ mệnh của bản thân. Tô gia không thể lại do người như vậy lãnh đạo, nếu không chẳng bao lâu sẽ tàn.”
Trong nháy mắt tôi đã nhìn cha Tô Mộc với cặp mắt khác, ông ấy là lần đầu tiên đi lên dương gian lại có thể nhìn thấu triệt Tô Thịnh như vậy. Tô Thịnh quả thật không phải là người tốt lành gì, đã nhiều lần đào hố bẫy tôi, dựa vào ông ta bảo vệ hòa bình hai giới quả thật không đáng tin cậy. Ông ta giúp không ít người đuổi quỷ nhưng ông ta đuổi quỷ cũng vì tiền, hơn nữa còn nhìn gia cảnh người nọ mới nhận việc, tôi thậm chí cũng nghi ngờ có phải ông ta nhìn nhà ái có nhiều tiền sẽ nói có quỷ, sau đó chính mình lại lấy giá cao để đuổi quỷ. Cho dù có bỏ qua ân oán cá nhân thì quả thật tôi cũng thấy ông ta không xứng đáng đứng đầu một nhà.
“Vậy Tô Mộc thì sao? Anh ấy lợi hại như vậy, lại tốt như vậy, sao ba không để cho anh ấy làm gia chủ?” Tôi lại hỏi.
“Tô Mộc là quỷ, rất nhiều trận pháp hay khí vật đều không thể đụng tới, cũng không thích hợp làm gia chủ.” Cha của Tô Mộc nói.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro