Chương 221.4
Lam Lâm
2024-07-22 20:16:10
Giao tiên nghe thấy tiếng của tôi liền quay đầu nhìn tôi một cái, hai mắt
của ông ta lạnh như băng một cái dị thường, hoàn toàn chính là động vật
máu lạnh, thậm chí khiến tôi cảm thấy còn đáng sợ hơn lúc Tô Mộc tức
giận. Ngay cả Tô Mộc cũng có chút khẩn trương, nắm chặt tay tôi nói bây
giờ tâm tính Giao tiên đang không yên, bảo tôi đừng đi tới.
Nhưng dù sao bây giờ Giao tiên cũng có dáng vẻ là người, hơn nữa trước mặt nhiều người gây náo động lớn như vậy nhất định đã kinh động tới cảnh sát, tôi là người trợ tiên của ông ta, tôi không thể không cản.
Đầu tôi nhanh chóc vận chuyển, cố gắng nghĩ ra cánh để tâm tình Giao tiên bình phục lại, đưa mắt nhìn xung quanh tìm nguyên nhân khiến Giao tiên đột nhiên giận dữ.
Nhìn một vòng tôi liền phát hiện đầu mối, nơi này là khu chợ hải sản, dường như xung quanh đều bày bán cá tôm gì đó, duy chỉ có một nhà này là bán thịt rắn, có không ít rắn bị nhốt trong lọ thủy tinh, bên cạnh còn có một cái thớt dính không ít máu bên trên, trên đó còn lưu lại không ít vẩy rắn, còn có da rắn bị lột ra.
Nhất định Giao tiên thấy cái này nên mới giận dữ, ông ta bây giờ là xà vương, tương đương với việc tất cả rắn đều là con dân của mình, chẳng trách vừa rồi tôi có cảm giác người thân của mình bị giết.
“Lộc Dương? Là Lộc Dương phải không? Mau báo cảnh sát, mau cứu tôi!” Ngay khi tôi đang chần chừ thì từ trên đột nhiên truyền tới một giọng đàn ông.
Là người đang bị Giao tiên bắt trong tay gọi tôi.
Tôi liền ngước nhìn kỹ anh ta, sao anh ta lại biết tên tôi. Sau khi nhìn kỹ mấy lần tôi mới phát hiện người đàn ông kia có chút quen mắt, có loại cảm giác đã từng quen biết, giống như đã gặp ở đâu rồi.
“Ngớ ra làm gì, cô còn ở đây không báo cảnh sát thì tôi bị gã điên này bóp chết mất!” Người đàn ông kia thấy tôi không phản ứng liền vội kêu lên.
Lúc này tôi mới phục hồi lại tinh thần, tiến tới giữ lấy cánh tay Giao tiên, gọi ông ta một tiếng, bảo ông ta trước tiên để người xuống đã.
“Dựa vào cái gì? Người có thể giết rắn còn rắn không thể giết người? Hôm nay ông đây càng muốn đem lột sống da hắn để cho hắn nếm thử một chút những con rắn kia cảm thấy thế nào!” Giao tiên lạnh giọng nói.
Vừa nói tay của ông ta đã dùng sức bóp lại.
Thấy người đàn ông kia không thể thở, đám người vây quanh xem liền hét lên sợ hãi.
Nhưng dù sao bây giờ Giao tiên cũng có dáng vẻ là người, hơn nữa trước mặt nhiều người gây náo động lớn như vậy nhất định đã kinh động tới cảnh sát, tôi là người trợ tiên của ông ta, tôi không thể không cản.
Đầu tôi nhanh chóc vận chuyển, cố gắng nghĩ ra cánh để tâm tình Giao tiên bình phục lại, đưa mắt nhìn xung quanh tìm nguyên nhân khiến Giao tiên đột nhiên giận dữ.
Nhìn một vòng tôi liền phát hiện đầu mối, nơi này là khu chợ hải sản, dường như xung quanh đều bày bán cá tôm gì đó, duy chỉ có một nhà này là bán thịt rắn, có không ít rắn bị nhốt trong lọ thủy tinh, bên cạnh còn có một cái thớt dính không ít máu bên trên, trên đó còn lưu lại không ít vẩy rắn, còn có da rắn bị lột ra.
Nhất định Giao tiên thấy cái này nên mới giận dữ, ông ta bây giờ là xà vương, tương đương với việc tất cả rắn đều là con dân của mình, chẳng trách vừa rồi tôi có cảm giác người thân của mình bị giết.
“Lộc Dương? Là Lộc Dương phải không? Mau báo cảnh sát, mau cứu tôi!” Ngay khi tôi đang chần chừ thì từ trên đột nhiên truyền tới một giọng đàn ông.
Là người đang bị Giao tiên bắt trong tay gọi tôi.
Tôi liền ngước nhìn kỹ anh ta, sao anh ta lại biết tên tôi. Sau khi nhìn kỹ mấy lần tôi mới phát hiện người đàn ông kia có chút quen mắt, có loại cảm giác đã từng quen biết, giống như đã gặp ở đâu rồi.
“Ngớ ra làm gì, cô còn ở đây không báo cảnh sát thì tôi bị gã điên này bóp chết mất!” Người đàn ông kia thấy tôi không phản ứng liền vội kêu lên.
Lúc này tôi mới phục hồi lại tinh thần, tiến tới giữ lấy cánh tay Giao tiên, gọi ông ta một tiếng, bảo ông ta trước tiên để người xuống đã.
“Dựa vào cái gì? Người có thể giết rắn còn rắn không thể giết người? Hôm nay ông đây càng muốn đem lột sống da hắn để cho hắn nếm thử một chút những con rắn kia cảm thấy thế nào!” Giao tiên lạnh giọng nói.
Vừa nói tay của ông ta đã dùng sức bóp lại.
Thấy người đàn ông kia không thể thở, đám người vây quanh xem liền hét lên sợ hãi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro