Chương 245.5
Lam Lâm
2024-07-22 20:16:10
“Em... em định ỷ vào việc anh thích em, ở trước mặt em sẽ không từ chối em được cho nên em liền bắt nạt anh, muốn anh cứu anh ta sớm tỉnh lại đúng không? Cũng không phải là không được, nhưng em phải đồng ý với anh một chuyện.” Đường Dũng thở dài, thỏa hiệp.
Anh ta đã chịu nhún như vậy tôi sẽ không để anh ta mất mặt, liền hỏi anh ta có chuyện gì, chỉ cần tôi muốn làm thì tôi sẽ đồng ý với anh ta.
“Em muốn làm... Như vậy mà gọi là sẽ đồng ý với anh sao? Dù sao thì chuyện này cũng là có lợi cho em.” Đường Dũng bị tôi làm cho buồn bực, nhưng quả thực anh ta không nổi giận trước mặt tôi, nói: “Em còn nhớ đã đồng ý chuyện đi Thái Lan đón Diệu Diệu với anh không...”
thấy anh ta nói chuyện này, không đợi anh ta nói xong tôi đã nói: “Không nhớ, có chuyện này sao?”
“Em...!”Sắc mặt Đường Dũng căng thẳng, nhìn tôi không dám tin.
Sau khi nhận va tôi giả ngu anh ta mới liếc mắt, tức giận nói: “Không nhớ thì thôi, anh cũng không nhớ ra có cách nào giúp nhanh chóng tỉnh lại...”
“Chuyện đó, sao lại không nhớ chứ. Không phải là hai mươi ngày nữa cùng anh đi Thái Lan sao, tôi cũng đồng ý với anh, nói chắc chắn, chẳng qua vừa rồi đùa với anh một chút, anh nhìn anh xem, còn tức giận...” Tôi thấy tình hình không đúng liền cười hắc hắc, giả bộ ngu nói.
Dù sao sau khi biết được tô Mộc không có chuyện gì tâm tình tôi cũng đã thoải mái hơn rất nhiều, dù lúc này hai cổ tay tôi đều bị thương, chảy không ít máu nhưng tinh thần tôi vẫn rất phấn chấn.
“À, đúng thế, có điều anh có nghĩa vụ nhắc nhở em, không phải hai mươi ngày mà chỉ còn mười lăm ngày. Sau khi em bị thương đã ngủ bốn ngày trong bệnh viện.”Đường Dũng nói.
tôi liền yên lòng, tùy tiện khoát tay với Đường Dũng một cái, nói: “Được rồi, cũng như nhau, mười lăm ngày thì mười lăm ngày trước kia tôi đã làm hộ chiếu, nước thái lại rất dễ đến, đâu quan trọng là còn bao nhiêu ngày, chỉ cần tô Mộc tỉnh thì khi nào anh bảo tôi đi là tôi sẽ đi.” “Chẳng qua anh chỉ nhắc em, chuyện chính muốn nói không phải là chuyện này.”Đường Dũng cắt lời tôi:
Tôi liền sủng sốt một chút, bất ngờ nhìn Đường Dũng, hỏi: 10 “Không phải chuyện này vậy thì còn chuyện gì?”
Anh ta đã chịu nhún như vậy tôi sẽ không để anh ta mất mặt, liền hỏi anh ta có chuyện gì, chỉ cần tôi muốn làm thì tôi sẽ đồng ý với anh ta.
“Em muốn làm... Như vậy mà gọi là sẽ đồng ý với anh sao? Dù sao thì chuyện này cũng là có lợi cho em.” Đường Dũng bị tôi làm cho buồn bực, nhưng quả thực anh ta không nổi giận trước mặt tôi, nói: “Em còn nhớ đã đồng ý chuyện đi Thái Lan đón Diệu Diệu với anh không...”
thấy anh ta nói chuyện này, không đợi anh ta nói xong tôi đã nói: “Không nhớ, có chuyện này sao?”
“Em...!”Sắc mặt Đường Dũng căng thẳng, nhìn tôi không dám tin.
Sau khi nhận va tôi giả ngu anh ta mới liếc mắt, tức giận nói: “Không nhớ thì thôi, anh cũng không nhớ ra có cách nào giúp nhanh chóng tỉnh lại...”
“Chuyện đó, sao lại không nhớ chứ. Không phải là hai mươi ngày nữa cùng anh đi Thái Lan sao, tôi cũng đồng ý với anh, nói chắc chắn, chẳng qua vừa rồi đùa với anh một chút, anh nhìn anh xem, còn tức giận...” Tôi thấy tình hình không đúng liền cười hắc hắc, giả bộ ngu nói.
Dù sao sau khi biết được tô Mộc không có chuyện gì tâm tình tôi cũng đã thoải mái hơn rất nhiều, dù lúc này hai cổ tay tôi đều bị thương, chảy không ít máu nhưng tinh thần tôi vẫn rất phấn chấn.
“À, đúng thế, có điều anh có nghĩa vụ nhắc nhở em, không phải hai mươi ngày mà chỉ còn mười lăm ngày. Sau khi em bị thương đã ngủ bốn ngày trong bệnh viện.”Đường Dũng nói.
tôi liền yên lòng, tùy tiện khoát tay với Đường Dũng một cái, nói: “Được rồi, cũng như nhau, mười lăm ngày thì mười lăm ngày trước kia tôi đã làm hộ chiếu, nước thái lại rất dễ đến, đâu quan trọng là còn bao nhiêu ngày, chỉ cần tô Mộc tỉnh thì khi nào anh bảo tôi đi là tôi sẽ đi.” “Chẳng qua anh chỉ nhắc em, chuyện chính muốn nói không phải là chuyện này.”Đường Dũng cắt lời tôi:
Tôi liền sủng sốt một chút, bất ngờ nhìn Đường Dũng, hỏi: 10 “Không phải chuyện này vậy thì còn chuyện gì?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro