Chương 259
Lam Lâm
2024-07-22 20:16:10
Nhưng tôi lôi Tô Mộc hai cái cũng không khiến anh ấy di chuyển, lúc này anh ấy đang quay đầu lại, mặt mỉm cười nhìn tôi.
“Tô Mộc…” Tôi thấy nụ cười mập mờ của anh ấy liền sửng sốt một chút, không hiểu anh ấy có ý gì.
Ngay lúc này trong trung tâm thương mại truyền tới tiếng mọi người ồ lên thán phục, giống như mọi người nhìn thấy cảnh nào đó không thể tin nổi vậy.
Tôi cũng theo ánh mắt bọn họ nhìn sang, lúc này mới phát hiện ở khu vực giếng trời của trung tâm thương mại, nối từ tầng mười lên trên tầng thượng có vô số cánh hoa trắng đang rơi xuống như mưa, cảnh hết sức đẹp đẽ, tiếng nổ vừa rồi cũng là tiếng cách hoa được phụt ra.
Đột nhiên tim tôi đập mạnh, mơ hồ cảm giác được mưa hoa này có liên quan tới Tô Mộc!
“Dương Dương, em biết tại sao anh phải đưa em tới trung tâm thương mại không?” Lúc này miệng Tô Mộc khẽ cong lên mỉm cười, dịu dàng nhìn tôi, hỏi tôi.
“Ai mà biết, không phải anh muốn đi Thái Lan gặp sư phụ của Đường Dũng sao, cho nên mới đi tìm lễ vật.” Tôi buồn bực nói, cố ý vặn lại lời anh ấy hỏi tôi.
Mặc dù thấy mưa cánh hóa đã khiến tôi không còn tức giận, thậm chí trong lòng rất kích động, cảm thấy Tô Mộc làm chuyện này nhưng vừa rồi tôi bị Tô Mộc khiến cho tổn thương quá lớn. Rõ ràng anh ấy không không rời khỏi tôi được mới cùng tôi đi Thái Lan nhưng hết lần này tới lần khác nói anh ấy đi Thái Lan vì công việc khiến tôi thành tự mình đa tình mất hết mặt mũi, bây giờ anh ấy không nói rõ ràng thì tôi sẽ không nói chuyện với anh ấy nữa!
Tô Mộc nhận ra tôi đang giận dỗi, không tức giận mà vẫn nhìn tôi đầy chiều chuộng, nói: “Ngốc, là vì anh muốn ở bên cạnh em.”
“Anh không cần làm hộ chiếu cũng có thể ở bên em, bằng bản lãnh của anh muốn đi đâu thì ai có thể ngăn cản anh? Huống chi anh làm hộ chiếu đi Thái Lan cũng là để tìm người khác mà không phải lo lắng cho em thì có liên quan gì tới em.” Tôi cố ý lạnh mặt nói. Từ khi cùng Tô Mộc ở chung một chỗ phần lớn đều là tôi hoảng sợ, anh ấy tức giận là tôi liền vội vàng nghĩ biện pháp dỗ anh ấy, quan hệ giữa chúng tôi vẫn luôn là không ngang hàng, bây giờ hiếm khi vị trí được đảo lại sao tôi có thể tùy bỏ qua dễ dàng cho anh ấy.
“Tô Mộc…” Tôi thấy nụ cười mập mờ của anh ấy liền sửng sốt một chút, không hiểu anh ấy có ý gì.
Ngay lúc này trong trung tâm thương mại truyền tới tiếng mọi người ồ lên thán phục, giống như mọi người nhìn thấy cảnh nào đó không thể tin nổi vậy.
Tôi cũng theo ánh mắt bọn họ nhìn sang, lúc này mới phát hiện ở khu vực giếng trời của trung tâm thương mại, nối từ tầng mười lên trên tầng thượng có vô số cánh hoa trắng đang rơi xuống như mưa, cảnh hết sức đẹp đẽ, tiếng nổ vừa rồi cũng là tiếng cách hoa được phụt ra.
Đột nhiên tim tôi đập mạnh, mơ hồ cảm giác được mưa hoa này có liên quan tới Tô Mộc!
“Dương Dương, em biết tại sao anh phải đưa em tới trung tâm thương mại không?” Lúc này miệng Tô Mộc khẽ cong lên mỉm cười, dịu dàng nhìn tôi, hỏi tôi.
“Ai mà biết, không phải anh muốn đi Thái Lan gặp sư phụ của Đường Dũng sao, cho nên mới đi tìm lễ vật.” Tôi buồn bực nói, cố ý vặn lại lời anh ấy hỏi tôi.
Mặc dù thấy mưa cánh hóa đã khiến tôi không còn tức giận, thậm chí trong lòng rất kích động, cảm thấy Tô Mộc làm chuyện này nhưng vừa rồi tôi bị Tô Mộc khiến cho tổn thương quá lớn. Rõ ràng anh ấy không không rời khỏi tôi được mới cùng tôi đi Thái Lan nhưng hết lần này tới lần khác nói anh ấy đi Thái Lan vì công việc khiến tôi thành tự mình đa tình mất hết mặt mũi, bây giờ anh ấy không nói rõ ràng thì tôi sẽ không nói chuyện với anh ấy nữa!
Tô Mộc nhận ra tôi đang giận dỗi, không tức giận mà vẫn nhìn tôi đầy chiều chuộng, nói: “Ngốc, là vì anh muốn ở bên cạnh em.”
“Anh không cần làm hộ chiếu cũng có thể ở bên em, bằng bản lãnh của anh muốn đi đâu thì ai có thể ngăn cản anh? Huống chi anh làm hộ chiếu đi Thái Lan cũng là để tìm người khác mà không phải lo lắng cho em thì có liên quan gì tới em.” Tôi cố ý lạnh mặt nói. Từ khi cùng Tô Mộc ở chung một chỗ phần lớn đều là tôi hoảng sợ, anh ấy tức giận là tôi liền vội vàng nghĩ biện pháp dỗ anh ấy, quan hệ giữa chúng tôi vẫn luôn là không ngang hàng, bây giờ hiếm khi vị trí được đảo lại sao tôi có thể tùy bỏ qua dễ dàng cho anh ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro