Chương 275-2
Lam Lâm
2024-07-22 20:16:10
Hành động của ông ta quá nhanh, giống như một cơn gió, đến khi tôi kịp phản ứng lại thì Giao tiên đã vọt tới trước mặt
người kia, miệng há to như chậu máu táp về phía trước.
Người kia phản ứng so với tôi thì nhanh hơn nhưng cũng không nhanh hơn được bao nhiêu, hắn thấy Giao tiên bay tới liền biết sắc cả kinh, lật đật giơ cây giáo trong tay đâm về phía miệng Giao tiên, vất vả tránh thoát được một đòn của Giao tiên.
Cho dù vậy tôi cũng có thể thấy được hắn rõ ràng không phải là đối thủ của Giao tiên, Giao tiên tấn công một đòn thất bại cũng không hề do dự, trực tiếp lấy đuôi rắn cuốn lấy người kia, bọc lại thành một vòng giống như gói bánh chưng vậy. Chớp mắt người kia đã bị Giao tiên trói chặt, cây giáo trong tay cũng rơi xuống đất.
Nhưng người kia cũng chưa từ bỏ ý định, hắn không còn cách nào ra tay cũng không hề kinh hoảng, miệng bắt đầu lầm bầm rất nhanh như đang đọc thần chú.
Nghe thấy tiếng lầm bầm Giao tiên phì cười, nói: “Muốn gọi đồng bọn tới cùng đối phó với ta? Ông đây xin khuyên thật ngươi một câu, nếu như những đồng bọn khác tài nghệ cũng như ngươi thì ngươi đừng gọi bọn họ tới chịu chết. Ông đây quả thật không nhằm vào ai, có trách chỉ trách đám Long Phù các ngươi có thực lực quá kém, chỉ bằng các ngươi mà muốn nuốt long mạch cho riêng mình thì thật mơ mộng hão huyền!”
Lúc này người kia bị bắt liền nghĩ tới gọi người khác tới trợ giúp, không nghĩ tới Giao tiên lại có thể nghe hiểu thận chú của mình, còn vạch trần ý đồ của hắn ta khiến hắn ta hoảng sợ, âm thanh niệm chú cũng ngừng lại, mặt nhìn Giao tiên sợ hãi.
Sau khi nhìn một cái hắn lại đọc thần chú thật nhanh, tốc độ còn nhanh hơn vừa rồi. Không còn cách nào khác, bây giờ thân thể hắn bị trói, pháp khí bị rơi, cũng không thể ngồi chờ chết được. Như vậy chi bằng gọi người tới liều chết đánh một trận, cho dù cuối cùng vẫn thua thì cũng có người chôn theo hắn.
Giao tiên thấy người này còn không biết điều, lại coi thường ông ta mà tiếp tục đọc thần chú liền không nhịn được, lắc đầu một cái nhin fvefe phía tôi, tức giận nói: “Dương Dương, ngươi tìm xem có món đồ gì nhét vào miệng hắn! Mẹ nó, cứ lầm bầm khiến ông đây bực bội!”
“Được.” Tôi liền đáp một tiếng. Thật ra Giao tiên không nói thì tôi cũng phải đem chặn miệng hắn lại, lỡ như hắn thật sự niệm chú tìm người tới trợ giúp có thể khiến Giao tiên vất vả hay không cũng khó nói.
Tôi bước nhanh về phía Giao tiên, vừa đi vừa lần sờ trên mặt đất, không thấy có thứ gì có thể dùng được tôi liền cởi giày mình ra, đem đôi tất nhét vào miệng người kia.
Người kia thấy vậy mặt tái xanh, vốn bị Giao tiên trói chặt quá mức giờ chỉ biết ho khan, cũng không còn dám tiếp tục niệm chú, giọng mềm nhũn nói: “Tiểu cô nương, chúng ta có thể thương lượng, cô đừng… ặc ặc.”
Không đợi hắn nói xong tôi đã đi tới trước mặt hắn, cũng không khách khí tóm lấy cằm hắn bóp mạnh, đem hai chiếc tất của tôi nhét vào trong miệng hắn, lạnh lùng nói: “Làm sao để mở lại giác quan thứ sau cho bạn của tôi? Nếu như ông đàng hoàng giúp anh ta thì tôi còn có thể tha cho ông một lần, nếu như ông định chết cũng không nói thì ông cũng đã thấy Giao tiên rồi đấy, ông ta đại yêu thất hành, tùy tiện lúc nào cũng có thể đẻ trứng rắn trong bụng ông, đến lúc đó rắn con phá kén ra thì ruột gan ông sẽ bị rắn ăn sạch mà chết.”
Lúc này tôi đã cố gắn hết sức để gằn từng tiếng, để cho tỏ ra có khí thế một ít.
Người kia nghe tôi nói có chút giận mình, nhìn tôi không dám tin, giống như không ngờ tôi sẽ độc ác như vậy.
Ngược lại Giao tiên lại không nhịn được, trực tiếp mắng trong đầu tôi, nói tôi lấy ông ta hù dọa cũng được đi, còn sinh trứng cái đầu ngươi, ông đây là đàn ông chứ không phải rắn cái!
Tôi bị Giao tiên mắng cũng không biết nói gì, đây đã là lúc nào rồi, tôi là đang hù dọa để ép hắn cởi cấm chế trên người Đường Dũng thôi mà, sao ông ta lại chú ý tới việc ông ta có thể đẻ trứng hay không.
Dĩ nhiên tôi với Giao tiên nói chuyện kẻ kia không nghe thấy, mặt hắn lúc này đã đỏ bừng vì bị ép chặt, ánh mắt trợn lên nhìn tôi phức tạp, hồi lâu đều không lên tiếng.
Tôi đang nôn nóng để cởi cấm chế cho Đường Dũng, thấy hắn ta hồi lâu không nói gì, còn dám trừng mắt nhìn tôi, liền không kiên nhẫn nữa, lạnh lùng nói: “Ông cho rằng tôi không có cách nào cởi cấm chế trên người bạn của tôi? Long Phù ở Thái Lan nhiều như vậy, tôi không tin không tìm được một ai khôi phục được giác quan thứ sáu cho bạn tôi. Dù sao cơ hội cũng đã qua, là ông không biết quý trọng… Giao tiên, giữ hắn lại cũng vô ích, ông muốn giết muốn nuốt hay gì cứ tùy ý.”
Người kia phản ứng so với tôi thì nhanh hơn nhưng cũng không nhanh hơn được bao nhiêu, hắn thấy Giao tiên bay tới liền biết sắc cả kinh, lật đật giơ cây giáo trong tay đâm về phía miệng Giao tiên, vất vả tránh thoát được một đòn của Giao tiên.
Cho dù vậy tôi cũng có thể thấy được hắn rõ ràng không phải là đối thủ của Giao tiên, Giao tiên tấn công một đòn thất bại cũng không hề do dự, trực tiếp lấy đuôi rắn cuốn lấy người kia, bọc lại thành một vòng giống như gói bánh chưng vậy. Chớp mắt người kia đã bị Giao tiên trói chặt, cây giáo trong tay cũng rơi xuống đất.
Nhưng người kia cũng chưa từ bỏ ý định, hắn không còn cách nào ra tay cũng không hề kinh hoảng, miệng bắt đầu lầm bầm rất nhanh như đang đọc thần chú.
Nghe thấy tiếng lầm bầm Giao tiên phì cười, nói: “Muốn gọi đồng bọn tới cùng đối phó với ta? Ông đây xin khuyên thật ngươi một câu, nếu như những đồng bọn khác tài nghệ cũng như ngươi thì ngươi đừng gọi bọn họ tới chịu chết. Ông đây quả thật không nhằm vào ai, có trách chỉ trách đám Long Phù các ngươi có thực lực quá kém, chỉ bằng các ngươi mà muốn nuốt long mạch cho riêng mình thì thật mơ mộng hão huyền!”
Lúc này người kia bị bắt liền nghĩ tới gọi người khác tới trợ giúp, không nghĩ tới Giao tiên lại có thể nghe hiểu thận chú của mình, còn vạch trần ý đồ của hắn ta khiến hắn ta hoảng sợ, âm thanh niệm chú cũng ngừng lại, mặt nhìn Giao tiên sợ hãi.
Sau khi nhìn một cái hắn lại đọc thần chú thật nhanh, tốc độ còn nhanh hơn vừa rồi. Không còn cách nào khác, bây giờ thân thể hắn bị trói, pháp khí bị rơi, cũng không thể ngồi chờ chết được. Như vậy chi bằng gọi người tới liều chết đánh một trận, cho dù cuối cùng vẫn thua thì cũng có người chôn theo hắn.
Giao tiên thấy người này còn không biết điều, lại coi thường ông ta mà tiếp tục đọc thần chú liền không nhịn được, lắc đầu một cái nhin fvefe phía tôi, tức giận nói: “Dương Dương, ngươi tìm xem có món đồ gì nhét vào miệng hắn! Mẹ nó, cứ lầm bầm khiến ông đây bực bội!”
“Được.” Tôi liền đáp một tiếng. Thật ra Giao tiên không nói thì tôi cũng phải đem chặn miệng hắn lại, lỡ như hắn thật sự niệm chú tìm người tới trợ giúp có thể khiến Giao tiên vất vả hay không cũng khó nói.
Tôi bước nhanh về phía Giao tiên, vừa đi vừa lần sờ trên mặt đất, không thấy có thứ gì có thể dùng được tôi liền cởi giày mình ra, đem đôi tất nhét vào miệng người kia.
Người kia thấy vậy mặt tái xanh, vốn bị Giao tiên trói chặt quá mức giờ chỉ biết ho khan, cũng không còn dám tiếp tục niệm chú, giọng mềm nhũn nói: “Tiểu cô nương, chúng ta có thể thương lượng, cô đừng… ặc ặc.”
Không đợi hắn nói xong tôi đã đi tới trước mặt hắn, cũng không khách khí tóm lấy cằm hắn bóp mạnh, đem hai chiếc tất của tôi nhét vào trong miệng hắn, lạnh lùng nói: “Làm sao để mở lại giác quan thứ sau cho bạn của tôi? Nếu như ông đàng hoàng giúp anh ta thì tôi còn có thể tha cho ông một lần, nếu như ông định chết cũng không nói thì ông cũng đã thấy Giao tiên rồi đấy, ông ta đại yêu thất hành, tùy tiện lúc nào cũng có thể đẻ trứng rắn trong bụng ông, đến lúc đó rắn con phá kén ra thì ruột gan ông sẽ bị rắn ăn sạch mà chết.”
Lúc này tôi đã cố gắn hết sức để gằn từng tiếng, để cho tỏ ra có khí thế một ít.
Người kia nghe tôi nói có chút giận mình, nhìn tôi không dám tin, giống như không ngờ tôi sẽ độc ác như vậy.
Ngược lại Giao tiên lại không nhịn được, trực tiếp mắng trong đầu tôi, nói tôi lấy ông ta hù dọa cũng được đi, còn sinh trứng cái đầu ngươi, ông đây là đàn ông chứ không phải rắn cái!
Tôi bị Giao tiên mắng cũng không biết nói gì, đây đã là lúc nào rồi, tôi là đang hù dọa để ép hắn cởi cấm chế trên người Đường Dũng thôi mà, sao ông ta lại chú ý tới việc ông ta có thể đẻ trứng hay không.
Dĩ nhiên tôi với Giao tiên nói chuyện kẻ kia không nghe thấy, mặt hắn lúc này đã đỏ bừng vì bị ép chặt, ánh mắt trợn lên nhìn tôi phức tạp, hồi lâu đều không lên tiếng.
Tôi đang nôn nóng để cởi cấm chế cho Đường Dũng, thấy hắn ta hồi lâu không nói gì, còn dám trừng mắt nhìn tôi, liền không kiên nhẫn nữa, lạnh lùng nói: “Ông cho rằng tôi không có cách nào cởi cấm chế trên người bạn của tôi? Long Phù ở Thái Lan nhiều như vậy, tôi không tin không tìm được một ai khôi phục được giác quan thứ sáu cho bạn tôi. Dù sao cơ hội cũng đã qua, là ông không biết quý trọng… Giao tiên, giữ hắn lại cũng vô ích, ông muốn giết muốn nuốt hay gì cứ tùy ý.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro