Chương 276
Lam Lâm
2024-07-22 20:16:10
“Được.”Giao tiên đáp một tiếng, cười gần.
Ông ta bây giờ đang biến thành một con rắn lớn trông rất đáng sợ, thêm nụ cười gần nhìn lại thêm vạn phần hung ác.
Kẻ kia vẫn im hồi lâu, còn tưởng có thể tìm được cơ hội chạy thoát ra ngoài nhưng khi thấy Giao tiên chuẩn bị ra tay liền kinh sợ, vội la lên: “Chớ động thủ, tôi còn chưa nói không được kia mà, sao tiểu cô nương này lại nôn nóng như vậy. Chỉ cần các ngươi chịu thả tôi, tôi đảm bảo sẽ đem giác quan | thứ sáu của bạn các người thả ra. Không phải ta khoe, thuật pháp phong bế giác quan thứ sáu bạn của ngươi chính là tuyệt học của sư môn ta, nếu như không phải người của sư môn chúng ta thì 9 thật không dễ dàng giải khai thuật pháp, cho dù cô biết những cao nhân khác cũng sẽ cần không | ít công phu mới cởi được, thậm chí nửa năm một năm cậu ta mới có thể tỉnh.”
Nói đến đây kẻ đó còn cao giọng có chút tự hào, giống như không có hắn thì Đường Dũng không tỉnh được vậy, lại cũng quên đi cái mạng nhỏ của hắn lúc này còn đang ở trong tay Giao tiên. tôi cũng lười tanh cãi với hắn, hơn nữa ngay lúc này xem ra . chúng tôi thật không biết nên làm thế nào để khiến Đường Dũng tỉnh, đành nể mặt hắn ta, gật đầu một cái, nháy mắt với giao tiên.
Long chớp mắt Giao tiên hiểu ý tôi, buông thân thể của người kia. Đọc tại gacsach.com để cập nhật nhanh hơn và ủng hộ nhóm dịch. Chỉ là trước khi hoàn toàn buông hắn va thi đuôi Giao tiên đã đảo qua, đem cây đinh* hắn làm vơi xuống đất đưa cho tôi, bảo tôi cầm lấy. (*lúc trước mình nghĩ lính cầm giáo nên dịch là giáo, nhưng có vẻ là một cây đinh nhé 8)
Kẻ kia thấy vậy sắc mặt tối sầm lại, trên mặt lộ ra vẻ lúng túng, cười khổ nói: “Các ngươi vẫn phải để phòng tôi như phòng cướp sao? | Dù sao chúng ta đều là người
Trung Quốc, hơn nữa cho dù ta cầm pháp khí vẫn thua ngươi, căn bản cũng không thể uy hiếp gì ngươi được.”
“Đừng nói nhảm, ông đây nhìn ngọn giáo kia thấy khó chịu có được không?”Giao tiên giận dữ nói.
Nhìn bộ dáng hung dữ của Giao tiên, người kia liền không nói gì nữa, bình tĩnh lại nghiêng đầu hỏi tôi Đường Dãng ở đâu, bây giờ hắn sẽ liền cởi giác quan thứ sáu của Đường Dũng ra, từ nay về sau ai đi đường nấy, ai cũng không can thiệp vào việc người | kia hấp thu long mạch, còn cuối cùng ai có thể bắt được long mạch vậy thì phải xem bản lãnh của riêng mình.
Ông ta bây giờ đang biến thành một con rắn lớn trông rất đáng sợ, thêm nụ cười gần nhìn lại thêm vạn phần hung ác.
Kẻ kia vẫn im hồi lâu, còn tưởng có thể tìm được cơ hội chạy thoát ra ngoài nhưng khi thấy Giao tiên chuẩn bị ra tay liền kinh sợ, vội la lên: “Chớ động thủ, tôi còn chưa nói không được kia mà, sao tiểu cô nương này lại nôn nóng như vậy. Chỉ cần các ngươi chịu thả tôi, tôi đảm bảo sẽ đem giác quan | thứ sáu của bạn các người thả ra. Không phải ta khoe, thuật pháp phong bế giác quan thứ sáu bạn của ngươi chính là tuyệt học của sư môn ta, nếu như không phải người của sư môn chúng ta thì 9 thật không dễ dàng giải khai thuật pháp, cho dù cô biết những cao nhân khác cũng sẽ cần không | ít công phu mới cởi được, thậm chí nửa năm một năm cậu ta mới có thể tỉnh.”
Nói đến đây kẻ đó còn cao giọng có chút tự hào, giống như không có hắn thì Đường Dũng không tỉnh được vậy, lại cũng quên đi cái mạng nhỏ của hắn lúc này còn đang ở trong tay Giao tiên. tôi cũng lười tanh cãi với hắn, hơn nữa ngay lúc này xem ra . chúng tôi thật không biết nên làm thế nào để khiến Đường Dũng tỉnh, đành nể mặt hắn ta, gật đầu một cái, nháy mắt với giao tiên.
Long chớp mắt Giao tiên hiểu ý tôi, buông thân thể của người kia. Đọc tại gacsach.com để cập nhật nhanh hơn và ủng hộ nhóm dịch. Chỉ là trước khi hoàn toàn buông hắn va thi đuôi Giao tiên đã đảo qua, đem cây đinh* hắn làm vơi xuống đất đưa cho tôi, bảo tôi cầm lấy. (*lúc trước mình nghĩ lính cầm giáo nên dịch là giáo, nhưng có vẻ là một cây đinh nhé 8)
Kẻ kia thấy vậy sắc mặt tối sầm lại, trên mặt lộ ra vẻ lúng túng, cười khổ nói: “Các ngươi vẫn phải để phòng tôi như phòng cướp sao? | Dù sao chúng ta đều là người
Trung Quốc, hơn nữa cho dù ta cầm pháp khí vẫn thua ngươi, căn bản cũng không thể uy hiếp gì ngươi được.”
“Đừng nói nhảm, ông đây nhìn ngọn giáo kia thấy khó chịu có được không?”Giao tiên giận dữ nói.
Nhìn bộ dáng hung dữ của Giao tiên, người kia liền không nói gì nữa, bình tĩnh lại nghiêng đầu hỏi tôi Đường Dãng ở đâu, bây giờ hắn sẽ liền cởi giác quan thứ sáu của Đường Dũng ra, từ nay về sau ai đi đường nấy, ai cũng không can thiệp vào việc người | kia hấp thu long mạch, còn cuối cùng ai có thể bắt được long mạch vậy thì phải xem bản lãnh của riêng mình.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro