Triều Âm và Địa...
Yên Hỏa Thành Thành
2024-11-04 06:12:06
"Thứ hai, ngươi là một người có tiền đồ, nếu như nguyện làm thuộc hạ của ta, đợi đến khi Địa ngục Hàn Băng bao trùm toàn bộ nhân gian, ta sẽ căn cứ vào công lao của ngươi, để chuyển hóa ngươi trở thành người chết mạnh mẽ nhất của Địa ngục Hàn Băng."
Cố Thanh Sơn cười cười, nói ra: "Ngay mới đây thôi, ông còn ăn sạch linh hồn của hậu duệ mình trước mặt tôi, như vậy sao tôi dám nương nhờ vào ông chứ?"
Bộ xương nói: "Cái này là vinh quang của bọn họ."
Cố Thanh Sơn nói: "Bọn họ không hề tự nguyện."
"Hậu duệ thất bại không xứng đi theo ta."
"Vì sao?"
Bộ xương mặc áo bào đen thấp giọng nói: "Bất luận là ở nhân gian hay là ở Địa Ngục, chỉ có những cường giả đã từng trải qua lễ rửa tội cá lớn nuốt cá bé thì mới có thể củng cố được sự thống trị của chính mình. Cái này có gì sai sao?"
Bộ xương mặc áo bào đen kích động nắm chặt xương tay, toàn thân tản mát ra một làn khói bụi tràn đầy.
"Ta đã mang theo toàn bộ Địa ngục Hàn Băng quay lại rồi, nơi này có vô số linh hồn tuyệt vời, có thể khiến ta từng bước từng bước trở nên mạnh mẽ hơn nữa."
"Ngươi là một con ngươi, nếu như đi theo ta thì chắc chắn sẽ nhận được những phần thưởng trước nay chưa từng có!"
"Bằng không..."
Bộ xương mặc áo bào đen đã giơ Hàn Băng kiếm trong tay lêm.
Ý tứ uy hiếp rất rõ ràng mà trần trụi.
"Hả? Ngươi cũng biết dùng kiếm sao?" Ánh mắt Cố Thanh Sơn sáng rực lên.
Cố Thanh Sơn đột nhiên thấy hưng phấn.
Chẳng lẽ Hoàng Tuyền cũng có tồn tại kiếm thuật sao?
Cho tới bây giờ Cố Thanh Sơn còn chưa từng thấy qua!
Hắn không có làm thêm bất cứ động tác gì khác, hai thanh kiếm lặng yên hiển hiện giữa không trung, một trái một phải, dựng đứng bên cạnh hắn.
Bộ xương mặc áo bào đen lặng yên khoảng một hơi thở rồi u ám nói: "Chính mình muốn chết vậy thì đừng trách người khác."
Ông ta đứng lên.
Bảo tọa Hàn Băng lập tức hóa thành một đoàn băng sương mù.
Những sương mù này lưỡng lự không đi, lượn lờ ở trong tay Bộ xương mặc áo bào đen, một cái khác thì lơ lửng trên Hàn Băng kiếm.
"Cảm thụ sự tuyệt vọng đi."
Bộ xương mặc áo bào đen nỉ non nói.
Hàn Băng kiếm phát ra một âm thanh bén nhọn.
Chỉ một thoáng sau, những âm thanh gầm rú thê lương và thống khổ, chửi bới, khóc lóc thảm thiết khóc, cầu khẩn, tru lên, thét lên, rên rỉ đều đồng thời vang lên.
Những âm thanh này tràn ngập khắp không gian, khiến cho những ai nghe được có cảm giác như rơi xuống Địa Ngục vậy.
Trước mắt Cố Thanh Sơn tối sầm lại, tựa hồ như sắp bị kéo tới một chỗ rất kinh khủng.
Sau một khắc, trên người hắn đột nhiên tỏa ra một luồng ánh sáng bảy màu.
Trong hư không, cánh hoa ngập trời cùng các loại Thụy Thú cũng theo đó mà tràn xuống, hư ảnh của sáu vị hộ pháp Thiện Thần trong tay cầm theo các loại binh khí dần hiện ra.
Sáu vị hộ pháp Thiện Thần bao quanh Cố Thanh Sơn, rồi cùng quát lên: "Hồng!"
Tinh thần của Cố Thanh Sơn chợt chấn động mạnh mẽ.
Phật tông là khắc tinh của tà ma quỷ đạo, hơn nữa sau khi pháp lực cảnh giới của bản thân Cố Thanh Sơn tăng lên, thì bí pháp Thiện Thần Hộ Niệm cũng bắt đầu dần dần hiện ra uy lực.
Nghe thấy âm thanh niệm chú của sáu vị hộ pháp Thiện Thần thì bên trên Trường kiếm Hàn Băng cũng phát ra một tiếng gầm rú thống khổ vô cùng lớn.
Chỉ một thoáng sau, hàng trăm hàng ngàn âm thanh kêu rên đều ngừng lại.
Đợi đến lúc sáu vị hộ pháp Thiện Thần đều biến mất thì Trường kiếm Hàn Băng cũng không còn bất cứ âm thanh hay động tĩnh gì nữa.
Bộ xương mặc áo bào đen biến sắc, nghiêm giọng nói: "Dám đả thương cả trường kiếm của ta, xem ra ta phải bỏ ra nhiều công phu hơn nữa mới được. Nhưng mà không sao, linh hồn của ngươi sẽ dần dần bù đắp lại cho ta."
Hai tay ông ta nắm mạnh vào nhau.
Theo động tác của Bộ xương mặc áo bào đen, mọi thứ đều trở nên lặng yên không một tiếng động.
Duyên vân lãnh vũ (*) bao trùm toàn bộ bầu trời thủ đô cũng nhanh chóng biến mất.
(*): Cách miêu tả bầu trời nhiều mây mang lại cho người ta cảm giác nặng nề, bức bách.
Một mảnh mây mù xám nghịt lan ra mạnh mẽ.
Cố Thanh Sơn nhíu mày.
Nhất định là có vật gì đó khó lường sắp xuất hiện nên mới có thể can dự vào được những hiện tượng tự nhiên để tạo ra loại dị tượng như thế này.
Thật không thể tin được là đối phương lại có được loại năng lực như vậy.
Hắn bắt đầu nâng cao cảnh giác.
Chỉ thấy Bộ xương mặc áo bào đen giơ hai tay ra.
Một giọt nước yên lặng lơ lửng trong lòng bàn tay ông ta.
Giọt nước có một lớp sáng màu vàng ở phía ngoài, bao phủ nó là một lớp sương mù dày đặc, mờ mịt, khiến người ta nhìn vào sẽ sinh ra một loại sợ hãi khó hiểu trong lòng.
Bộ xương mặc áo bào đen cẩn thận giữ lấy giọt nước này.
"Ta ước chừng đã dùng hơn một nghìn năm mới thành công."
Bộ xương mặc áo bào đen nhịn không được thở dài nói.
Bên trong ngữ khí của nó tràn ngập sự đắc ý trước nay chưa từng có.
"Toàn bộ Địa ngục Hoàng Tuyền, không có bất kỳ người chết nào có thể thu được một giọt nước Vong Xuyên như ta cả."
Bộ xương mặc áo bào đen nói xong, những làn hơi nước lạnh lẽo vô tận ở sau lưng ông ta liền ngưng kết lại thành một con sông lớn.
Ông ta vận dụng năng lực của Ngũ Hành hệ Thủy, trực tiếp tạo ra một dòng sông lớn vắt ngang qua bầu trời.
Bộ xương mặc áo bào đen đưa giọt nước Vong Xuyên kia đưa tới con sông lớn sau lưng.
Toàn bộ màu sắc của con sông lớn đều trở nên mờ nhạt hơn.
Nhìn qua nhìn lại thì trông có vẻ giống sông Vong Xuyên nhưng khí thế của nó lại yếu hơn rất nhiều lần.
Chỉ trong nháy mắt, hai thanh kiếm bên cạnh Cố Thanh Sơn bỗng nhiên đồng thời nhúc nhích.
Triều Âm kiếm dường như đã cảm nhận được cái gì đó.
Địa kiếm lại mở miệng nói: "Nhất định phải cẩn thận! Mọi sinh linh bị dính nước sông Vong Xuyên thì đều mất đi tất cả trí nhớ, đây là quy luật của Lục Đạo."
Mất đi tất cả trí nhớ, thì sẽ trở thành một tên ngốc không có năng lực phản kháng.
Bộ xương mặc áo bào đen sẽ có thể tùy ý thu gặt tính mạng của mình.
Trong lòng Cố Thanh Sơn chợt căng thẳng, nói: "Đã hiểu."
Bộ xương mặc áo bào đen giật giật ngón tay.
Dòng sông lớn mờ nhạt kia lập tức xoay quanh nó.
Có được sự phòng ngự do sông Vong Xuyên tạo thành, Bộ xương mặc áo bào đen liền dựng được trận thế bất bại.
Bộ xương mặc áo bào đen hưng phấn và điên cuồng nói: "Đây là sát chiêu mà ta chuẩn bị riêng cho nhân gian, ngươi có thể đi chết rồi."
Ông ta vung tay lên.
Dòng sông lớn mờ nhạt mang theo khí thế cuồn cuộn ngất trời, bay thẳng tới chỗ Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn liền bay ngược về phía sau.
Bộ xương mặc áo bào đen cười to nói: "Chạy cái gì mà chạy, không có tác dụng đâu! Tốc độ của con sông này không hề kém hơn phi kiếm của ngươi!"
Cố Thanh Sơn lui nhanh hơn.
Lúc này, Triều Âm kiếm đột nhiên phát ra những tiếng linh linh như đang rất gấp gáp.
"Cầm chặt ngươi? Ngươi muốn làm gì?"
Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói.
Lúc còn ở thế giới Thần Võ hắn đã lấy được Thần Thông hạng nhất, gọi là "Tâm Ý Tương Thông".
"Tâm Ý Tương Thông": Khiến cho ngươi trời sinh đã có thể hiểu được tâm ý của Khí linh.
Cố Thanh Sơn cười cười, nói ra: "Ngay mới đây thôi, ông còn ăn sạch linh hồn của hậu duệ mình trước mặt tôi, như vậy sao tôi dám nương nhờ vào ông chứ?"
Bộ xương nói: "Cái này là vinh quang của bọn họ."
Cố Thanh Sơn nói: "Bọn họ không hề tự nguyện."
"Hậu duệ thất bại không xứng đi theo ta."
"Vì sao?"
Bộ xương mặc áo bào đen thấp giọng nói: "Bất luận là ở nhân gian hay là ở Địa Ngục, chỉ có những cường giả đã từng trải qua lễ rửa tội cá lớn nuốt cá bé thì mới có thể củng cố được sự thống trị của chính mình. Cái này có gì sai sao?"
Bộ xương mặc áo bào đen kích động nắm chặt xương tay, toàn thân tản mát ra một làn khói bụi tràn đầy.
"Ta đã mang theo toàn bộ Địa ngục Hàn Băng quay lại rồi, nơi này có vô số linh hồn tuyệt vời, có thể khiến ta từng bước từng bước trở nên mạnh mẽ hơn nữa."
"Ngươi là một con ngươi, nếu như đi theo ta thì chắc chắn sẽ nhận được những phần thưởng trước nay chưa từng có!"
"Bằng không..."
Bộ xương mặc áo bào đen đã giơ Hàn Băng kiếm trong tay lêm.
Ý tứ uy hiếp rất rõ ràng mà trần trụi.
"Hả? Ngươi cũng biết dùng kiếm sao?" Ánh mắt Cố Thanh Sơn sáng rực lên.
Cố Thanh Sơn đột nhiên thấy hưng phấn.
Chẳng lẽ Hoàng Tuyền cũng có tồn tại kiếm thuật sao?
Cho tới bây giờ Cố Thanh Sơn còn chưa từng thấy qua!
Hắn không có làm thêm bất cứ động tác gì khác, hai thanh kiếm lặng yên hiển hiện giữa không trung, một trái một phải, dựng đứng bên cạnh hắn.
Bộ xương mặc áo bào đen lặng yên khoảng một hơi thở rồi u ám nói: "Chính mình muốn chết vậy thì đừng trách người khác."
Ông ta đứng lên.
Bảo tọa Hàn Băng lập tức hóa thành một đoàn băng sương mù.
Những sương mù này lưỡng lự không đi, lượn lờ ở trong tay Bộ xương mặc áo bào đen, một cái khác thì lơ lửng trên Hàn Băng kiếm.
"Cảm thụ sự tuyệt vọng đi."
Bộ xương mặc áo bào đen nỉ non nói.
Hàn Băng kiếm phát ra một âm thanh bén nhọn.
Chỉ một thoáng sau, những âm thanh gầm rú thê lương và thống khổ, chửi bới, khóc lóc thảm thiết khóc, cầu khẩn, tru lên, thét lên, rên rỉ đều đồng thời vang lên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Những âm thanh này tràn ngập khắp không gian, khiến cho những ai nghe được có cảm giác như rơi xuống Địa Ngục vậy.
Trước mắt Cố Thanh Sơn tối sầm lại, tựa hồ như sắp bị kéo tới một chỗ rất kinh khủng.
Sau một khắc, trên người hắn đột nhiên tỏa ra một luồng ánh sáng bảy màu.
Trong hư không, cánh hoa ngập trời cùng các loại Thụy Thú cũng theo đó mà tràn xuống, hư ảnh của sáu vị hộ pháp Thiện Thần trong tay cầm theo các loại binh khí dần hiện ra.
Sáu vị hộ pháp Thiện Thần bao quanh Cố Thanh Sơn, rồi cùng quát lên: "Hồng!"
Tinh thần của Cố Thanh Sơn chợt chấn động mạnh mẽ.
Phật tông là khắc tinh của tà ma quỷ đạo, hơn nữa sau khi pháp lực cảnh giới của bản thân Cố Thanh Sơn tăng lên, thì bí pháp Thiện Thần Hộ Niệm cũng bắt đầu dần dần hiện ra uy lực.
Nghe thấy âm thanh niệm chú của sáu vị hộ pháp Thiện Thần thì bên trên Trường kiếm Hàn Băng cũng phát ra một tiếng gầm rú thống khổ vô cùng lớn.
Chỉ một thoáng sau, hàng trăm hàng ngàn âm thanh kêu rên đều ngừng lại.
Đợi đến lúc sáu vị hộ pháp Thiện Thần đều biến mất thì Trường kiếm Hàn Băng cũng không còn bất cứ âm thanh hay động tĩnh gì nữa.
Bộ xương mặc áo bào đen biến sắc, nghiêm giọng nói: "Dám đả thương cả trường kiếm của ta, xem ra ta phải bỏ ra nhiều công phu hơn nữa mới được. Nhưng mà không sao, linh hồn của ngươi sẽ dần dần bù đắp lại cho ta."
Hai tay ông ta nắm mạnh vào nhau.
Theo động tác của Bộ xương mặc áo bào đen, mọi thứ đều trở nên lặng yên không một tiếng động.
Duyên vân lãnh vũ (*) bao trùm toàn bộ bầu trời thủ đô cũng nhanh chóng biến mất.
(*): Cách miêu tả bầu trời nhiều mây mang lại cho người ta cảm giác nặng nề, bức bách.
Một mảnh mây mù xám nghịt lan ra mạnh mẽ.
Cố Thanh Sơn nhíu mày.
Nhất định là có vật gì đó khó lường sắp xuất hiện nên mới có thể can dự vào được những hiện tượng tự nhiên để tạo ra loại dị tượng như thế này.
Thật không thể tin được là đối phương lại có được loại năng lực như vậy.
Hắn bắt đầu nâng cao cảnh giác.
Chỉ thấy Bộ xương mặc áo bào đen giơ hai tay ra.
Một giọt nước yên lặng lơ lửng trong lòng bàn tay ông ta.
Giọt nước có một lớp sáng màu vàng ở phía ngoài, bao phủ nó là một lớp sương mù dày đặc, mờ mịt, khiến người ta nhìn vào sẽ sinh ra một loại sợ hãi khó hiểu trong lòng.
Bộ xương mặc áo bào đen cẩn thận giữ lấy giọt nước này.
"Ta ước chừng đã dùng hơn một nghìn năm mới thành công."
Bộ xương mặc áo bào đen nhịn không được thở dài nói.
Bên trong ngữ khí của nó tràn ngập sự đắc ý trước nay chưa từng có.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Toàn bộ Địa ngục Hoàng Tuyền, không có bất kỳ người chết nào có thể thu được một giọt nước Vong Xuyên như ta cả."
Bộ xương mặc áo bào đen nói xong, những làn hơi nước lạnh lẽo vô tận ở sau lưng ông ta liền ngưng kết lại thành một con sông lớn.
Ông ta vận dụng năng lực của Ngũ Hành hệ Thủy, trực tiếp tạo ra một dòng sông lớn vắt ngang qua bầu trời.
Bộ xương mặc áo bào đen đưa giọt nước Vong Xuyên kia đưa tới con sông lớn sau lưng.
Toàn bộ màu sắc của con sông lớn đều trở nên mờ nhạt hơn.
Nhìn qua nhìn lại thì trông có vẻ giống sông Vong Xuyên nhưng khí thế của nó lại yếu hơn rất nhiều lần.
Chỉ trong nháy mắt, hai thanh kiếm bên cạnh Cố Thanh Sơn bỗng nhiên đồng thời nhúc nhích.
Triều Âm kiếm dường như đã cảm nhận được cái gì đó.
Địa kiếm lại mở miệng nói: "Nhất định phải cẩn thận! Mọi sinh linh bị dính nước sông Vong Xuyên thì đều mất đi tất cả trí nhớ, đây là quy luật của Lục Đạo."
Mất đi tất cả trí nhớ, thì sẽ trở thành một tên ngốc không có năng lực phản kháng.
Bộ xương mặc áo bào đen sẽ có thể tùy ý thu gặt tính mạng của mình.
Trong lòng Cố Thanh Sơn chợt căng thẳng, nói: "Đã hiểu."
Bộ xương mặc áo bào đen giật giật ngón tay.
Dòng sông lớn mờ nhạt kia lập tức xoay quanh nó.
Có được sự phòng ngự do sông Vong Xuyên tạo thành, Bộ xương mặc áo bào đen liền dựng được trận thế bất bại.
Bộ xương mặc áo bào đen hưng phấn và điên cuồng nói: "Đây là sát chiêu mà ta chuẩn bị riêng cho nhân gian, ngươi có thể đi chết rồi."
Ông ta vung tay lên.
Dòng sông lớn mờ nhạt mang theo khí thế cuồn cuộn ngất trời, bay thẳng tới chỗ Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn liền bay ngược về phía sau.
Bộ xương mặc áo bào đen cười to nói: "Chạy cái gì mà chạy, không có tác dụng đâu! Tốc độ của con sông này không hề kém hơn phi kiếm của ngươi!"
Cố Thanh Sơn lui nhanh hơn.
Lúc này, Triều Âm kiếm đột nhiên phát ra những tiếng linh linh như đang rất gấp gáp.
"Cầm chặt ngươi? Ngươi muốn làm gì?"
Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói.
Lúc còn ở thế giới Thần Võ hắn đã lấy được Thần Thông hạng nhất, gọi là "Tâm Ý Tương Thông".
"Tâm Ý Tương Thông": Khiến cho ngươi trời sinh đã có thể hiểu được tâm ý của Khí linh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro