Chủ Nhà Tôi Là Ảnh Đế
Đánh giá:
9.7
/10 từ 8 lượt
Đọc truyện Chủ Nhà Tôi Là Ảnh Đế ra chương mới nhất Chương 50, 51, 52 - DocTruyen.Pro. Chủ Nhà Tôi Là Ảnh Đế - Nhuyễn Đường Tiểu Tỷ
Giới thiệu truyện ngôn tình cuốn hút này:
Ngõ nhỏ đen nhánh, một cô bé ra sức chạy như điên, trong mắt cô tràn ngập sợ hãi, vừa chạy vừa quay đầu lại.
Phía sau cô, có một người đàn ông mặc đồ đen đuổi theo, trên mặt người đàn ông mang theo nụ cười, trong mắt có một loại như đối với con mồi nhất định phải có được.
"A! Không cần!!"
"Là ai, rốt cuộc là ai!"
"A!"
Tô Dung đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, miệng thở hổn hển, sắc mặt tái nhợt, trên trán tràn đầy mồ hôi lạnh, trong mắt đầy kinh hoảng.
Cô lại mơ thấy!
Người kia, lại xuất hiện!
Ngón tay Tô Dung siết chặt chăn bên cạnh, môi mân khẩn.
Đã thật lâu không có mơ thấy việc xảy ra năm ấy, gần nhất lại liên tiếp mơ thấy, tại sao lại như vậy?
"Ong ong ~~"
Một trận tiếng chuông di động réo lên, đem Tô Dung đang trầm tư kéo lại.
Cô giơ tay đem đi động đầu giường cầm lấy, trên màn hình biểu hiện là " Chị Kiều."
"A! Xong đời!"
Một tiếng thét kinh hãi, Tô Dung một bên xốc lên chăn xuống giường, một bên tiếp nghe xong điện thoại.
Điện thoại bên kia, tiếng chị Kiều gầm gừ nháy mắt vang lên, "Tô Dung! Em nói cho chị bây giờ mấy giờ, mấy giờ! Hẹn 10 giờ rưỡi quay, bây giờ đã 10 giờ, em nói cho chị em ở nơi đâu, hả?"
Tô Dung đem cánh tay duỗi thẳng, để di động cách xa chính mình một ít, sau đó hô to, " Chị Kiều, chị yên tâm, hai mươi phút em khẳng định sẽ tới!"
"Tô Dung, em thật là muốn tức chết chị!"
Tô Dung le lưỡi, " Chị Kiều, em sai rồi, em lập tức ra khỏi cửa!"
"Cái gì?" Chị Kiều vốn đã tiêu bớt một ít lửa giận nháy mắt lại bùng lên, " Em còn chưa có ra khỏi cửa! Tô Dung, em có phải còn trên giường hay không..."
Giới thiệu truyện ngôn tình cuốn hút này:
Ngõ nhỏ đen nhánh, một cô bé ra sức chạy như điên, trong mắt cô tràn ngập sợ hãi, vừa chạy vừa quay đầu lại.
Phía sau cô, có một người đàn ông mặc đồ đen đuổi theo, trên mặt người đàn ông mang theo nụ cười, trong mắt có một loại như đối với con mồi nhất định phải có được.
"A! Không cần!!"
"Là ai, rốt cuộc là ai!"
"A!"
Tô Dung đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, miệng thở hổn hển, sắc mặt tái nhợt, trên trán tràn đầy mồ hôi lạnh, trong mắt đầy kinh hoảng.
Cô lại mơ thấy!
Người kia, lại xuất hiện!
Ngón tay Tô Dung siết chặt chăn bên cạnh, môi mân khẩn.
Đã thật lâu không có mơ thấy việc xảy ra năm ấy, gần nhất lại liên tiếp mơ thấy, tại sao lại như vậy?
"Ong ong ~~"
Một trận tiếng chuông di động réo lên, đem Tô Dung đang trầm tư kéo lại.
Cô giơ tay đem đi động đầu giường cầm lấy, trên màn hình biểu hiện là " Chị Kiều."
"A! Xong đời!"
Một tiếng thét kinh hãi, Tô Dung một bên xốc lên chăn xuống giường, một bên tiếp nghe xong điện thoại.
Điện thoại bên kia, tiếng chị Kiều gầm gừ nháy mắt vang lên, "Tô Dung! Em nói cho chị bây giờ mấy giờ, mấy giờ! Hẹn 10 giờ rưỡi quay, bây giờ đã 10 giờ, em nói cho chị em ở nơi đâu, hả?"
Tô Dung đem cánh tay duỗi thẳng, để di động cách xa chính mình một ít, sau đó hô to, " Chị Kiều, chị yên tâm, hai mươi phút em khẳng định sẽ tới!"
"Tô Dung, em thật là muốn tức chết chị!"
Tô Dung le lưỡi, " Chị Kiều, em sai rồi, em lập tức ra khỏi cửa!"
"Cái gì?" Chị Kiều vốn đã tiêu bớt một ít lửa giận nháy mắt lại bùng lên, " Em còn chưa có ra khỏi cửa! Tô Dung, em có phải còn trên giường hay không..."