Chủng Điền Lương Duyên, Thủ Phú Hầu Phu Nhân

Một Lời Không Hợp Lập Hôn Khế

Trúc Tiên Tiên

2024-07-15 09:12:40

"Làm càn!" Lục Thịnh Quang thở hổn hển, không chút suy nghĩ đã muốn giơ tay dạy dỗ nha đầu không biết trời cao đất dày trước mặt, không ngờ tay mới giơ lên đã bị một bàn tay như kìm sắt nắm lấy cổ tay.

Ông ta kinh ngạc ngẩng đầu, ngạc nhiên với ánh mắt sắc bén của tên nô bộc tên A Thần.

A Thần dễ dàng chống lại ông ta, lạnh nhạt nói: "Tộc trưởng, nói là được rồi, tiểu thư nhà chúng ta không có thói quen động tay động chân."

Mặc dù giọng điệu của hắn rất bình thản, nhưng Lục Thịnh Quang lại cảm giác dường như bản thân bị mãnh thú khổng lồ nhìn thẳng vào con mồi, cả người sợ hãi toát mồ hôi lạnh.

Trực giác của ông ta không dám kêu gào với A Thần, quay đầu lại hung dữ trừng mắt nhìn Lục Bạch Đào: "Lục Bạch Đào, ta không tin cháu thật sự cam tâm tình nguyện kết hôn với một tên nô bộc! Ha ha, chẳng lẽ là cháu đánh bậy đánh bạ tìm người đến để lừa gạt cho qua khoảng thời gian này à, sau đó lại cho ra chủ ý gì khác?"

Ngược lại Lục Bạch Đào có hơi kinh ngạc nhìn ông ta một cái: Không nghĩ tới lão đầu này ngoại trừ tham lam ác độc lại thật sự có chút đầu óc, lại có thể đoán gần đúng kế hoạch của cô!

Lục Thịnh Quang tức giận vì bị nàng nhìn, vỗ bàn thật mạnh quát:

"Tóm lại, trừ khi bây giờ các ngươi đi nha môn lập hôn khế, nếu không đợi hôm sinh nhật mười sáu tuổi của cháu, ta sẽ tự mình đi nha môn kiện cháu đến tuổi không gả chồng, còn ý đồ lừa gạt vượt qua kiểm tra, xem quốc pháp làm trò đùa, đến lúc đó tuyệt đối sẽ khiến cháu chịu không nổi!"

Trong lòng Lục Bạch Đào rùng mình.

Mặc dù pháp luật của triều đại này quy định nữ tử mười sáu phải xuất giá, nhưng nếu như đã đính hôn, vậy buổi tối mấy tháng sau phải kết hôn, phần lớn quan phủ cũng có lúc nhắm một mắt mở một mắt.

Nhưng chuyện như vậy thuộc về dân bất lực quan không truy xét, nếu như Lục Thịnh Quang thật sự muốn dùng cái này làm nhược điểm để kiện nàng thì thật đúng là một vụ kiện chuẩn.

Bị buộc đến nước này, đạn đã lên nòng không phát không được, Lục Bạch Đào bất chấp A Thần đang nháy mắt mạnh mẽ với nàng, cắn răng một cái đồng ý:

"Không phải chỉ là hôn khế thôi sao? Bọn ta đi ký cái này cho ngài xem."

Từ trong nhà tộc trưởng đi ra, sắc mặt A Thần khó coi mở miệng: "Không được, ta không đồng ý ký hôn khế!"

Mặc dù bây giờ dân phong đều cho rằng bày tiệc cưới, bái cao đường mới tính là thành thân, nhưng nếu như đi nha môn ký hôn khế là được luật pháp thừa nhận đấy!

Nếu như ký hôn khế, hắn chẳng khác nào thật sự trở thành vị hôn phu của Lục Bạch Đào, đến lúc đó lỡ đâu... Lỡ đâu cô nương này bảo hắn thực hiện nghĩa vụ của phu quân thì sao? Hắn cũng không có ý định thật sự ở rể!

Trong lòng Lục Bạch Đào cả kinh, cho là A Thần đã nhận ra cái gì, kinh nghi bất định cẩn thận đánh giá ánh mắt của hắn.

Vẻ mặt A Thần cứng đờ, cố gắng thả chậm giọng điệu:

"Ý của ta là hôn sự của chúng ta mới quyết định, bây giờ đi ký hôn khế có phải là quá gấp gáp không? Dù sao ta cảm thấy chúng ta vẫn nên bồi dưỡng tình cảm nhiều hơn, đợi lúc chính thức kết hôn đi lĩnh ký hôn kế được không? Đến lúc đó ta đợi muội tam môi lục sính cưới ta vào cửa!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mấy chữ cuối cùng quả thực là hắn nặn ra từ trong kẽ răng.

"Phụt!" Lục Bạch Đào không khỏi bị chọc cười.

Cảnh tượng chính A Thần ngực đeo đại hồng hoa, cưỡi con ngựa cao to mũ phượng hà xứng cưới thê tử vào cửa, nghĩ thôi đã khiến người ta buồn cười rồi.

Nhưng mà cũng chỉ có thể nghĩ, quản chi là ở rể cũng là tân lang cưỡi ngựa nghênh thú tân nương.

A Thần bị Lục Bạch Đào cười hơi khó coi, đen mặt trừng mắt nhìn nàng.

Lục Bạch Đào vất vả lắm mới nhịn cười, nghĩ lại lời của A Thần, chậm nửa nhịp mới phản ứng lại, cái gì? A Thần không muốn sớm kết hôn?

Đây là chuyện tốt, đúng lúc nàng cũng không muốn! Thật đúng là tới đưa gối lúc buồn ngủ!

Ánh mắt của nàng bỗng nhiên sáng lên, đột nhiên nhào lên bắt lấy cánh tay của A Thần lay lay, giống như là gặp được chiến hữu cách mạng:

"Được thôi A Thần, ta với huynh đến một nơi đi! Ta cũng muốn có một đoạn hôn nhân ngọt ngào lưỡng tình tương duyệt, nhưng tộc trưởng hùng hổ dọa người, trước tiên chúng ta không thể không đi lĩnh hôn khế, nhưng huynh yên tâm, dù là lĩnh hôn khế rồi thì chúng ta cũng không viên phòng, đợi sau khi tình cảm nước chảy thành sông lại động phòng hoa chúc, có được không?"

Lúc đầu A Thần bị bổ nhào vào người dọa cho hoảng sợ, nhưng nghe được một nửa biến thành kinh ngạc, cuối cùng hoàn toàn biến thành im lặng.

Không phải cô nương này lừa gạt cũng muốn kết hôn với hắn sao? Ngày ngày nhìn mặt của hắn chảy nước miếng cũng không phải giả, lại sẽ chủ động yêu cầu không viên phòng, mặc dù nghe là có lợi không hại với hắn, nhưng dù sao có cảm giác sai sai ở đâu?

Đương nhiên, hắn cũng sẽ không ngu mà phản đối, vì thế kết quả cuối cùng chính là hai người diễn quá sâu dưới tình huống không biết tâm tư đối phương vui sướng đạt thành nhận thức chung.

Lục Bạch Đào: Ha ha cuối cùng cũng thành công lừa gạt huynh ấy rồi, thế giới nợ ta một giải Oscar!

A Thần: May mà ta cơ trí lại dũng cảm, thân thể và trinh tiết của ta mới có thể bảo toàn!

Lục Bạch Đào và A Thần: Kỹ năng diễn xuất của ta giỏi quá đi ~

Nhưng mà chuyện không có thuận lợi như trong tưởng tượng của bọn họ.

Đến cửa nha môn, đối mặt với hỏi thăm của tiểu quan phụ trách đăng ký hôn khế đang cười tủm tỉm, Lục Bạch Đào và A Thần đều trợn tròn mắt.

Thật ra bây giờ bọn họ mới nhớ tới A Thần là người không hộ khẩu!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mặc dù bây giờ đối với bên ngoài thì A Thần là nô bộc Lục Bạch Đào mua về, nhưng hắn căn bản không có văn tự bán mình, Lục Bạch Đào cũng không có chúng minh giao dịch liên quan, căn bản không chứng minh được thân phận của hắn!

Mà không thể chứng minh thân phận thì bọn họ sẽ không thể ký hôn khế!

Hai người lo lắng xoay khắp nơi, vẫn là Lục Bạch Đào tinh mắt, vừa hay nhìn thấy một vị thư lại* có ít quan hệ cá nhân với phụ thân nàng lúc còn sống từ trong nha môn đi ra.

*thư lại: là lại viên thấp nhất trong một cơ quan bộ, tự, viện, ty hoặc tỉnh, phủ, v.v tại các triều đình xưa. Thường các thư lại giúp việc liên quan đến giấy tờ, hành chính cho các Chủ sự, Tư vụ hoặc quan viên trong các cơ quan.

Lục Bạch Đào liền tranh thủ gọi người lại, âm thầm đút lót chút ngân lượng, mượn cớ làm mất văn tự bán mình rồi, xin thư lại kia giúp bổ sung.

Thư lại biết từ trước đến giờ Lục gia nhân ái và lương thiện, hơn nữa trên tình cảm chiếu cố thế hệ sau của bằng hữu cũ, một lời đồng ý, chẳng những đăng ký hộ khẩu cho A Thần ở Lục gia, hơn nữa ngay cả hôn khế cũng thuận lợi làm xong, tự mình tiễn bọn họ ra nha môn, còn trêu ghẹo nói:

"Bạch Đào, bây giờ hôn khế đã ký, có thể coi là người đã lập gia đình rồi, đợi lúc nào chính thức bày tiệc cưới đừng quên đưa thiệp cưới cho ta đấy nhé!"

Lục Bạch Đào chỉ có thể cười gượng: "Ha ha, ha ha, chắc chắn, chắc chắn!"

Lục Thịnh Quang sợ bọn họ lừa gạt vẫn an bài người đi theo bọn họ, người nọ nghe được Lục Bạch Đào thật sự định hôn khế rồi, còn là quan lại của nha môn tự mình làm chứng, vội vàng chạy như bay trở về bẩm báo, Lục Thịnh Quang tức giận quăng đồ trong phòng, chỉ có thể nghĩ phương pháp khác.

"Nương, bọn con trở về rồi!"

Nghe thấy giọng nói của Lục Bạch Đào, Lục Vương Thị vội vàng ra đón, lo lắng hỏi:

"Con ơi, sao đi lâu vậy? Có phải tộc trưởng làm khó dễ mấy đứa không?"

Lục Bạch Đào liếc mắt với A Thần, cả hai đều có hơi chột dạ.

"Không có không có, ngược lại tộc trưởng không thể làm khó bọn con, chỉ có điều... Vẫn có chút ngoài ý muốn..."

Lục Bạch Đào gượng cười giơ tay véo đầu ngón tay to như hạt đậu nành, tỏ vẻ thật sự là ngoài ý muốn rất "nhỏ".

Lục Vương Thị cau mày: "Cái gì ngoài ý muốn?"

Lục Bạch Đào gượng cười hai tiếng, yếu ớt nói: "Cũng không có gì, chính là... Con với A Thần... Đi nha môn lập hôn khế..."

"Cái gì!" Lục Vương Thị bị choáng, hai đứa nhỏ này sao có thể liều lĩnh như thế, vô thanh vô tức tự mình làm chủ ý lớn như vậy, còn tiền trảm hậu tấu!

Lục Bạch Đào vội vàng đỡ lấy mẫu thân nhà mình, chính nàng cũng không có bao nhiêu sức lực, suýt nữa bị kéo theo ngã xuống, vẫn là A Thần từ phía sau dỡ lấy mới đứng vững thân thể.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chủng Điền Lương Duyên, Thủ Phú Hầu Phu Nhân

Số ký tự: 0