Mai Mối
Huỳnh Thiên Kỳ
2024-07-12 15:40:44
“ Tẫn Dực, dạo này làm việc nhiều lắm sao, mẹ thấy con gầy hơn. ”
Trên bàn ăn trong dinh thự Đinh Gia, có bốn cặp mắt hướng về Đinh Tẫn Dực sau câu nói của bà Đinh, gồm ông Đinh, Đinh Gia Hào và vợ anh ấy, còn có Đinh Mạn Nhu.
Khuôn miệng của anh tức khắc dừng lại và nhìn từng người, có chút chột dạ tiếp tục nhai nát thức ăn, nuốt xuống trả lời:
“ Dạ vâng!. ”
Thái độ của Đinh Gia Hào khinh khi rõ ràng, nhếch mép cất lời:
“ Khá khen cho sự ngoan ngoãn và chăm chỉ của em. ”
“ Anh hai! ”
Đinh Tẫn Dực gằn giọng, lập tức đá vào chân của Đinh Gia Hào ra ám hiệu.
“ Hai đứa làm sao vậy? ”
“ Không có gì mẹ ạ, cả nhà mình tiếp tục ăn tối đi. ”
Đinh Gia Hào nhất quyết không tha, đặt vội cái bát trên tay xuống bàn, phong thái vô cùng nghiêm túc, lên tiếng:
“ Ban ngày thì làm việc trên tập đoàn, ban đêm thì làm việc ở quán bar, chăm chỉ quá đó Tẫn Dực. ”
Rồi, rồi, mẹ anh sắp hát bài hát quen thuộc từ anh ‘ báo ’ và giờ đến anh rồi!
Bà Đinh nhíu mày lo lắng, nhìn qua Đinh Gia Hào hỏi:
“ Sao con biết? ”
“ Đến mức Đông Bách bị xuất huyết dạ dày, đưa vào bệnh viện tối qua. ”
Ánh nhìn nghiêm khắc lại hướng tới Đinh Tẫn Dực, anh ho khan vài tiếng tìm cách bao biện, nói:
“ Cậu ta thất tình nên uống nhiều, con chỉ uống vài ly. ”
“ Mẹ nên kiếm người quản nó, không thôi vài bữa hình ảnh lại tràn ngập trên mặt báo. ”
Bởi do anh hai anh đã có gia đình ổn định nên câu chuyện cứ xoay quanh về anh. Rõ ràng anh cũng rất tử tế và nghiêm túc, lúc làm việc không ai nói, vào quán bar uống vài ly rượu là bảo kết hôn.
Anh chỉ 26 tuổi thôi, chưa có ý định yêu đương huống chi chuyện lập gia đình. Điều quan trọng là anh muốn tập trung nhiều hơn vào Thiên Đỉnh, tập đoàn do anh thành lập vào năm 23 tuổi.
Lúc này, Đinh Mạn Nhu nháy mắt với bà Đinh, lên tiếng:
“ Mẹ à, chị Cửu Ly... ”
Bà Đinh chớp mắt hắng giọng một cái, bỏ đôi đũa xuống bàn, láo liên nhìn sang Đinh Tẫn Dực, cất lời:
“ Tẫn Dực, năm nay con đã 26 tuổi rồi, chưa muốn kết hôn thì cũng nên quen bạn gái. Như anh chị hai của con, quen nhau bốn năm. Mẹ thấy cô gái...”
“ Xấu xí, không phải hình mẫu con thích! ”
Đinh Tẫn Dực thẳng thừng chê bai, cắt ngang lời nói của bà Đinh. Chuyện là bà có mấy bà bạn khá thân thiết, con gái họ cũng xinh xắn dễ thương, muốn giới thiệu cho anh tìm hiểu nhưng vừa xem ảnh thì đã lắc đầu.
“ Con còn chưa xem ảnh mà. ”
Lúc này, Đinh Mạn Nhu đột nhiên cầm lấy điện thoại vội vàng đứng lên, từ phía đối diện chạy vòng sang kéo ghế ngồi xuống bên cạnh anh ba của mình, vừa chạm vào màn hình vừa nói:
“ Mấy chị trước không những anh chê mà em cũng RẤT CHÊ, cứ õng à õng ẹo, nói chuyện như bị nghẹt mũi, nhưng chị Cửu Ly mà anh còn chê thì xứng đáng độc thân đến già đó anh ba. ”
Nghe vậy, vợ của Đinh Gia Hào, Hứa Tuyết Nhàn mỉm cười lên tiếng:
“ Đúng đó chú ba, chị thấy xinh gái và nói chuyện dễ thương lắm nha! ”
Sau đó, Đinh Mạn Nhu quay màn hình điện thoại úp thẳng vào khuôn mặt điển trai của Đinh Tẫn Dực. Anh nhíu mày, ngửa đầu về sau tránh né, xoay sang dùng ánh mắt đe dọa em gái.
Thế nhưng, như có nguồn năng lượng nào đó khiến anh phải xoay lại nhìn vào điện thoại.
Cô gái này tuần trước suýt chút nữa bị xe anh tông phải, cũng chẳng phải do tài xế của anh cẩu thả hay cô đi đứng không nhìn đường, đều do cô ấy cứu một bé nhỏ.
“ Khoái rồi chứ gì? Anh đưa thẻ ngân hàng cho em, em gửi danh thiếp và số điện thoại cho anh...Haha. ”
Giọng cười giòn giã của Đinh Mạn Nhu làm Đinh Tẫn Dực thức tỉnh, đưa tay gõ vào đầu của cô ấy một cái, lạnh giọng lên tiếng:
“ 22 tuổi rồi, chững chạc chút đi! ”
“ Ui da... anh không khoái chị Cửu Ly, một là mắt của anh đã có vấn đề nghiêm trọng, hai là anh vẫn chưa quên chị Tú Ảnh. ”
Nhắc đến bạn gái cũ, sắc mặt của Đinh Tẫn Dực tối sầm xuống, thay đổi rõ ràng.
Cả nhà nhìn nhau đầy ngụ ý, ai ai cũng im lặng không nói một lời, dường như cái tên La Tú Ảnh có chút gì đó đặc biệt và có sức ảnh hưởng đến tâm trạng của anh.
“ Sang bên kia ăn cơm, đừng để anh cho u đầu. ”
Trở về biệt thự riêng cách dinh thự Đinh Gia cũng không xa lắm. Sau khi tắm xong, Đinh Tẫn Dực xuống bếp tự pha một tách cafe, tóc ướt rũ xuống càng tăng thêm vẻ ngoài điển trai lãng tử.
Lúc này, Đinh Tẫn Dực dựa người về sau thành bếp, ánh mắt bỗng nhìn mông lung và khóe môi nhếch nhẹ bởi chợt nhiên trong đầu nhớ đến cô gái mang tên ‘ Cửu Ly ’ và câu chuyện vào một tuần trước.
•Một tuần trước.
Két...
“ Có chuyện gì vậy? ”
Đinh Tẫn Dực đang tập trung xem báo cáo, đột nhiên tài xế Tôn Đạt phanh gấp khiến anh không tránh khỏi giật mình.
Lúc này, bên ngoài có một cô gái đang ôm một bé trai khoảng tầm ba, bốn tuổi, sắc mặt đang rất lo lắng và hoảng sợ.
“ Cậu xuống xem họ thế nào. ”
“ Vâng!”
Tôn Đạt mở cửa đi ra, Đinh Tẫn Dực cũng hạ kính xe xuống để xem xét tình hình.
Bỗng dưng, có thêm một người phụ nữ ập đến, nét mặt trông rất hoảng loạn, ríu rít lên tiếng:
“ Ôi... cảm ơn cô, nếu không có cô, chẳng biết thằng bé thế nào. ”
“ Không có gì, sau này chị chú ý hơn nhé! ”
Tôn Đạt quan sát cô gái trước mặt, hoàn toàn không có trầy xướt. May mắn anh phản ứng đạp thắng kịp thời và cô gái này cũng nhanh nhạy ôm cậu bé lách sang lề đường, nếu không cả hai chắc chắn có gì.
“ Xin lỗi anh, xin lỗi! ”
Cô gái đó liên tục cúi đầu trước Tôn Đạt, bởi do đột nhiên xông ra thì phần lỗi thuộc về cô.
Anh ấy ngẩn ngơ, nhìn cô chăm chú như bị trúng tiếng sét ái tình, trả lời:
“ Không có gì, không sao là tốt rồi! ”
Sau đó, Tôn Đạt nói tiếp:
“ Cô tên là gì, có thể cho tôi xin số điện thoại được không?... À... là...nếu cô có vấn đề gì, tôi sẽ chịu tiền thuốc. ”
“ Tôi tên Trầm Cửu Ly...”
Cô cười gượng, nói tiếp:
“ Tôi đâu bị sao mà anh phải chịu tiền thuốc, nếu có cũng là lỗi của tôi. Vậy nha, lần nữa xin lỗi anh! ”
...----------------...
Xin chúc tất cả các độc giả và gia đình năm mới vui vẻ và dồi dào sức khỏe nhé!
Bộ truyện này thuộc thể loại hài ngọt, ít ngược, rất phù hợp ngày Tết, không như năm vừa rồi phải chạy deadline sấp mặt để qua đoạn ngược ăn Tết
Like, theo dõi, bình luận nhiệt tình và vote cho truyện nhé
Điều đặc biệt quan trọng nữa là người yêu của mình vừa ra truyện mới, tên tài khoản là: THIÊN NGUYỆT PHỤNG
Tên truyện: XUYÊN THÀNH NỮ CHÍNH, THUẦN PHỤC TRA NAM
Thuộc thể loại hài ngọt, được cập nhật chương rất đều đặn nha mn
Trân trọng cảm ơn!
Trên bàn ăn trong dinh thự Đinh Gia, có bốn cặp mắt hướng về Đinh Tẫn Dực sau câu nói của bà Đinh, gồm ông Đinh, Đinh Gia Hào và vợ anh ấy, còn có Đinh Mạn Nhu.
Khuôn miệng của anh tức khắc dừng lại và nhìn từng người, có chút chột dạ tiếp tục nhai nát thức ăn, nuốt xuống trả lời:
“ Dạ vâng!. ”
Thái độ của Đinh Gia Hào khinh khi rõ ràng, nhếch mép cất lời:
“ Khá khen cho sự ngoan ngoãn và chăm chỉ của em. ”
“ Anh hai! ”
Đinh Tẫn Dực gằn giọng, lập tức đá vào chân của Đinh Gia Hào ra ám hiệu.
“ Hai đứa làm sao vậy? ”
“ Không có gì mẹ ạ, cả nhà mình tiếp tục ăn tối đi. ”
Đinh Gia Hào nhất quyết không tha, đặt vội cái bát trên tay xuống bàn, phong thái vô cùng nghiêm túc, lên tiếng:
“ Ban ngày thì làm việc trên tập đoàn, ban đêm thì làm việc ở quán bar, chăm chỉ quá đó Tẫn Dực. ”
Rồi, rồi, mẹ anh sắp hát bài hát quen thuộc từ anh ‘ báo ’ và giờ đến anh rồi!
Bà Đinh nhíu mày lo lắng, nhìn qua Đinh Gia Hào hỏi:
“ Sao con biết? ”
“ Đến mức Đông Bách bị xuất huyết dạ dày, đưa vào bệnh viện tối qua. ”
Ánh nhìn nghiêm khắc lại hướng tới Đinh Tẫn Dực, anh ho khan vài tiếng tìm cách bao biện, nói:
“ Cậu ta thất tình nên uống nhiều, con chỉ uống vài ly. ”
“ Mẹ nên kiếm người quản nó, không thôi vài bữa hình ảnh lại tràn ngập trên mặt báo. ”
Bởi do anh hai anh đã có gia đình ổn định nên câu chuyện cứ xoay quanh về anh. Rõ ràng anh cũng rất tử tế và nghiêm túc, lúc làm việc không ai nói, vào quán bar uống vài ly rượu là bảo kết hôn.
Anh chỉ 26 tuổi thôi, chưa có ý định yêu đương huống chi chuyện lập gia đình. Điều quan trọng là anh muốn tập trung nhiều hơn vào Thiên Đỉnh, tập đoàn do anh thành lập vào năm 23 tuổi.
Lúc này, Đinh Mạn Nhu nháy mắt với bà Đinh, lên tiếng:
“ Mẹ à, chị Cửu Ly... ”
Bà Đinh chớp mắt hắng giọng một cái, bỏ đôi đũa xuống bàn, láo liên nhìn sang Đinh Tẫn Dực, cất lời:
“ Tẫn Dực, năm nay con đã 26 tuổi rồi, chưa muốn kết hôn thì cũng nên quen bạn gái. Như anh chị hai của con, quen nhau bốn năm. Mẹ thấy cô gái...”
“ Xấu xí, không phải hình mẫu con thích! ”
Đinh Tẫn Dực thẳng thừng chê bai, cắt ngang lời nói của bà Đinh. Chuyện là bà có mấy bà bạn khá thân thiết, con gái họ cũng xinh xắn dễ thương, muốn giới thiệu cho anh tìm hiểu nhưng vừa xem ảnh thì đã lắc đầu.
“ Con còn chưa xem ảnh mà. ”
Lúc này, Đinh Mạn Nhu đột nhiên cầm lấy điện thoại vội vàng đứng lên, từ phía đối diện chạy vòng sang kéo ghế ngồi xuống bên cạnh anh ba của mình, vừa chạm vào màn hình vừa nói:
“ Mấy chị trước không những anh chê mà em cũng RẤT CHÊ, cứ õng à õng ẹo, nói chuyện như bị nghẹt mũi, nhưng chị Cửu Ly mà anh còn chê thì xứng đáng độc thân đến già đó anh ba. ”
Nghe vậy, vợ của Đinh Gia Hào, Hứa Tuyết Nhàn mỉm cười lên tiếng:
“ Đúng đó chú ba, chị thấy xinh gái và nói chuyện dễ thương lắm nha! ”
Sau đó, Đinh Mạn Nhu quay màn hình điện thoại úp thẳng vào khuôn mặt điển trai của Đinh Tẫn Dực. Anh nhíu mày, ngửa đầu về sau tránh né, xoay sang dùng ánh mắt đe dọa em gái.
Thế nhưng, như có nguồn năng lượng nào đó khiến anh phải xoay lại nhìn vào điện thoại.
Cô gái này tuần trước suýt chút nữa bị xe anh tông phải, cũng chẳng phải do tài xế của anh cẩu thả hay cô đi đứng không nhìn đường, đều do cô ấy cứu một bé nhỏ.
“ Khoái rồi chứ gì? Anh đưa thẻ ngân hàng cho em, em gửi danh thiếp và số điện thoại cho anh...Haha. ”
Giọng cười giòn giã của Đinh Mạn Nhu làm Đinh Tẫn Dực thức tỉnh, đưa tay gõ vào đầu của cô ấy một cái, lạnh giọng lên tiếng:
“ 22 tuổi rồi, chững chạc chút đi! ”
“ Ui da... anh không khoái chị Cửu Ly, một là mắt của anh đã có vấn đề nghiêm trọng, hai là anh vẫn chưa quên chị Tú Ảnh. ”
Nhắc đến bạn gái cũ, sắc mặt của Đinh Tẫn Dực tối sầm xuống, thay đổi rõ ràng.
Cả nhà nhìn nhau đầy ngụ ý, ai ai cũng im lặng không nói một lời, dường như cái tên La Tú Ảnh có chút gì đó đặc biệt và có sức ảnh hưởng đến tâm trạng của anh.
“ Sang bên kia ăn cơm, đừng để anh cho u đầu. ”
Trở về biệt thự riêng cách dinh thự Đinh Gia cũng không xa lắm. Sau khi tắm xong, Đinh Tẫn Dực xuống bếp tự pha một tách cafe, tóc ướt rũ xuống càng tăng thêm vẻ ngoài điển trai lãng tử.
Lúc này, Đinh Tẫn Dực dựa người về sau thành bếp, ánh mắt bỗng nhìn mông lung và khóe môi nhếch nhẹ bởi chợt nhiên trong đầu nhớ đến cô gái mang tên ‘ Cửu Ly ’ và câu chuyện vào một tuần trước.
•Một tuần trước.
Két...
“ Có chuyện gì vậy? ”
Đinh Tẫn Dực đang tập trung xem báo cáo, đột nhiên tài xế Tôn Đạt phanh gấp khiến anh không tránh khỏi giật mình.
Lúc này, bên ngoài có một cô gái đang ôm một bé trai khoảng tầm ba, bốn tuổi, sắc mặt đang rất lo lắng và hoảng sợ.
“ Cậu xuống xem họ thế nào. ”
“ Vâng!”
Tôn Đạt mở cửa đi ra, Đinh Tẫn Dực cũng hạ kính xe xuống để xem xét tình hình.
Bỗng dưng, có thêm một người phụ nữ ập đến, nét mặt trông rất hoảng loạn, ríu rít lên tiếng:
“ Ôi... cảm ơn cô, nếu không có cô, chẳng biết thằng bé thế nào. ”
“ Không có gì, sau này chị chú ý hơn nhé! ”
Tôn Đạt quan sát cô gái trước mặt, hoàn toàn không có trầy xướt. May mắn anh phản ứng đạp thắng kịp thời và cô gái này cũng nhanh nhạy ôm cậu bé lách sang lề đường, nếu không cả hai chắc chắn có gì.
“ Xin lỗi anh, xin lỗi! ”
Cô gái đó liên tục cúi đầu trước Tôn Đạt, bởi do đột nhiên xông ra thì phần lỗi thuộc về cô.
Anh ấy ngẩn ngơ, nhìn cô chăm chú như bị trúng tiếng sét ái tình, trả lời:
“ Không có gì, không sao là tốt rồi! ”
Sau đó, Tôn Đạt nói tiếp:
“ Cô tên là gì, có thể cho tôi xin số điện thoại được không?... À... là...nếu cô có vấn đề gì, tôi sẽ chịu tiền thuốc. ”
“ Tôi tên Trầm Cửu Ly...”
Cô cười gượng, nói tiếp:
“ Tôi đâu bị sao mà anh phải chịu tiền thuốc, nếu có cũng là lỗi của tôi. Vậy nha, lần nữa xin lỗi anh! ”
...----------------...
Xin chúc tất cả các độc giả và gia đình năm mới vui vẻ và dồi dào sức khỏe nhé!
Bộ truyện này thuộc thể loại hài ngọt, ít ngược, rất phù hợp ngày Tết, không như năm vừa rồi phải chạy deadline sấp mặt để qua đoạn ngược ăn Tết
Like, theo dõi, bình luận nhiệt tình và vote cho truyện nhé
Điều đặc biệt quan trọng nữa là người yêu của mình vừa ra truyện mới, tên tài khoản là: THIÊN NGUYỆT PHỤNG
Tên truyện: XUYÊN THÀNH NỮ CHÍNH, THUẦN PHỤC TRA NAM
Thuộc thể loại hài ngọt, được cập nhật chương rất đều đặn nha mn
Trân trọng cảm ơn!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro